Xếp
bằng ở đỉnh Tam Giới Sơn, Diệp Trần vẫn không chút lay động, nhập định tiến vào
trong cấp độ sâu nhất.
Chí Tôn truyền thừa sẽ vì người tiếp thụ mà phân định, một số người chỉ có thể
đạt được một bộ phận nhỏ của tinh túy võ học, một số người khác lại có thể nhận
được một bộ phận lớn tinh túy võ học. Theo lẽ thường mà nói, ngộ tính càng cao
thì độ hoàn hảo tiếp nhận truyền thừa cũng càng cao, đương nhiên, còn có một
loại tình huống, đó chính là người tiếp nhận truyền thừa có võ đạo tương đồng cùng
chủ nhân truyền thừa võ đạo, thậm chí giống hệt nhau, như thế, nói không chừng sẽ
có thể tiếp nhận truyền thừa một cách trọn vẹn.
Tam Giới Chí Tôn võ đạo tất nhiên không giống với võ đạo mà Diệp Trần theo đuổi,
bất quá Diệp Trần cũng không muốn nhận truyền thừa nguyên vẹn của Tam Giới Chí
Tôn, mà chủ yếu là lý giải võ đạo của đối phương, đã đến cảnh giới này của Diệp
Trần, việc khổ luyện đã không có bao nhiêu tác dụng nữa, có đôi khi, chỉ một
cái lĩnh ngộ thôi nói không chừng cũng phải phải vượt qua mấy nghìn năm khổ tu
mới có thể luyện thành.
Thiên Giới sát quyền!
Địa Giới Sát Quyền!
Nhân Giới Sát Quyền!
Trong đầu, ba loại quyền pháp của Tam Giới Chí Tôn không ngừng lưu chuyển.
Thiên Giới sát quyền, Diệp Trần đã có thể lĩnh ngộ, nếu không cũng sẽ không dễ
dàng xông qua cửa khẩu Thiên Giới được, bất quá Diệp Trần cũng biết rằng bản
thân mình vẫn còn rất kém. Thiên Giới sát quyền có thể mạnh mẽ, có thể yếu, tại
thời điểm mạnh, thậm chí còn mạnh mẽ hơn so với Nhân Giới Sát Quyền, điểm lĩnh
ngộ này của mình hoàn toàn không đáng để nhắc tới, mà để lĩnh ngộ được tinh túy
của Tam Giới sát quyền, võ giả nhất định phải bắt đầu từ Thiên Giới sát quyền,
bởi vì Thiên Giới sát quyền có chủ ý trước tiên phải làm vững chắc nhân tâm, nếu
tâm không đủ mạnh thì liền không cách nào khống chế được Tam Giới sát quyền.
"Để đạt đến cấp độ Chí Tôn cần phải có đầy đủ Tâm Lực mới có thể vượt
qua."
Không có bất kỳ lý do nào, trong đầu Diệp Trần bất chợt hiện lên một cái ý niệm
như vậy.
Trong quá khứ, Diệp Trần cho rằng tu tâm chính là tu ý chí, tâm mạnh mẽ tức là
ý chí mạnh mẽ, nhưng hiện tại, Diệp Trần không cho là như vậy nữa rồi. Tâm, là thứ
có cấp độ càng thâm sâu hơn, nó là thứ rất hư vô mờ mịt, so với Linh Hồn càng
mờ ảo hơn nhiều. Linh Hồn mạnh mẽ, ý chí mạnh mẽ vẫn không có nghĩa là sẽ có được
tương lai hùng vĩ, nhưng khi tâm mạnh mẽ thì chí ít sẽ có cái hy vọng này. Một sinh
mệnh sau khi đã có được tư duy, kỳ thật cũng sẽ có lý tưởng cùng tâm nguyện,
nếu là một người có thiên phú dị bẩm nhưng trời sinh hắn lại không có lòng háo
thắng, như vậy tương lai của hắn tất nhiên là có hạn chế.
Lòng có bao nhiêu, tương lai liền lớn đến bấy nhiêu.
Tâm vô hạn, tương lai cũng liền vô hạn.
Nghĩ thông suốt điểm này, trên người Diệp Trần liền sinh ra kịch liệt biến hóa,
lúc này Diệp Trần vẫn là Diệp Trần như lúc trước, nhưng ở trước mặt của hắn lại
xuất hiện một cái đại môn đang mở rộng, đi vào đại môn này sẽ có thể bước về
phía điểm nhân sinh chí cao.
Thời gian như dòng nước trôi qua, trên đỉnh Tam Giới Sơn, Diệp Trần vẫn một mực
ngồi xếp bằng ở đó mà không hề lay động.
Bất quá nếu có người đang nơi đây, chắc chắn sẽ phát hiện ra, xung quanh Diệp
Trần có sinh ra rất nhiều chiết xạ, những thứ chiết xạ này cũng không phải là
chiết xạ như các loại ánh sáng đơn thuần, mà là nội tâm chiết xạ, thời gian
dần trôi qua, chiết xạ càng ngày càng mạnh hơn, bắt đầu có kiếm pháp chiết xạ
ra, những thứ kiếm pháp này cũng có mạnh có yếu, “yếu” thì vẻn vẹn tương đương
với kiếm pháp của người bình thường, “mạnh” thì hầu như có thể so với Chí Tôn.
Tâm sẽ có biến hóa, nói cách khác, Tâm Lực mạnh hay yếu đều sinh ra chấn động,
chấn động nhẹ thì tất nhiên uy lực là thấp nhất, chấn động mạnh tức là sẽ có
thể phát huy ra năng lực mạnh đến không thể tưởng tượng được.
Chỗ lợi hại của Thiên Giới sát quyền nằm ở chỗ có thể đem chấn động của tâm duy
trì tại một trục thẳng đứng và tương đối cao, để cho chấn động có thể tăng lên vô
hạn, về phần có thể tăng lên bao nhiêu thì còn phải nhìn xem cảnh giới trong
lòng của ngươi có thể đi lên bao xa.
Oanh!
Đột ngột, một góc Tam Giới Sơn bị đánh bạo tạc.
Sau một khắc, góc Tam Giới Sơn bị đánh vỡ kia lập tức khôi phục, dường như đây
chẳng qua chỉ là ảo giác.
"Vạn vật đều không có gì rõ ràng, là thực cũng tốt, giả cũng tốt, cũng
không cần phải là trọng yếu, mà quan trọng chính là, đó có phải là suy nghĩ
trong lòng mình hay không."
Chậm rãi, Diệp Trần đứng người lên.
Tu vi Diệp Trần vẫn không có tăng lên chút nào, nhưng Diệp Trần bây giờ đã nguy
hiểm hơn vô số lần so với Diệp Trần trong quá khứ, người tuy rằng đang đứng ở
nơi đó, nhưng lại tựa hồ như đang cách đó vô số không gian, mộng ảo cùng hiện
thực, thật thật giả giả…đã trở nên vô cùng khó phân biệt, muốn chạm đến nhưng không
thể nào chạm được.
Giờ khắc này, Diệp Trần đã đạt đến tình trạng Tâm Kiếm, cảnh giới chí cao của Kiếm
Đạo.
Kiếm Đạo cảnh giới tầng thấp nhất chính là “Trong
tay không Kiếm, trong Tâm có kiếm”, cao hơn một bậc chính là “Trong tay không
Kiếm, trong Tâm không kiếm”, để tăng lên một bậc là ngàn vạn khó khăn. Đương
nhiên, đã đến tình trạng Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, trên cơ bản tất cả mọi
người đều đã có cấp độ cảnh giới rất cao, vì vậy cảnh giới có mạnh mẽ lên thì bản
thân cũng mạnh mẽ hơn không bao nhiêu, đây cũng chính là nói, không phải Kiếm
Đạo cảnh giới của ngươi tăng lên là có thể dễ dàng đánh bại được người khác, bởi
vì có rất nhiều nhân tố ảnh hưởng đến thực lực, Kiếm Đạo cảnh giới chỉ là một
bộ phận trong đó mà thôi.
Nhưng Tâm Kiếm lại không giống như vậy, đây là cảnh giới chí cao của Kiếm Đạo, ngay
cả những Chí Tôn cũng đều chưa hẳn có thể đơn giản nắm giữ được Kiếm Đạo cảnh
giới.
Tâm Kiếm không hề cố chấp tại “sự thật” hay “hư ảo”, không hề cố chấp tại “thực”
hay “giả”, tại một trình độ nhất định, nó đã vượt ra khỏi Thiên Đạo, có thể
sánh ngang cùng Thiên Đạo rồi.
Nhưng điều mà Diệp Trần không biết chính là, “tâm cường đại” thật ra chính là mấu
chốt để trở thành Chân Thần, bởi vì chỉ có Tâm mới có thể siêu thoát Thiên Đạo,
mới có thể không bị Thiên Đạo trói buộc đến phút cuối cùng.
Đương nhiên, hiện tại Diệp Trần chẳng qua chỉ là mới tiến vào cảnh giới Tâm
Kiếm, vẫn chưa đủ để sánh ngang cùng Thiên Đạo, cho dù là Tam Giới Chí Tôn đi
nữa cũng đều không thể khiêu chiến với Thiên Đạo, nếu như có thể khiêu chiến
thì hắn chính là Chân Thần rồi.
"Tâm mạnh như thế nào thì kiếm pháp liền sẽ mạnh như thế."
Rút Phi Thiên kiếm ra, Diệp Trần thi triển ra Ngũ Hành Kiếm Pháp.
Ông ông ô...ô...n...g!
Kiếm quang tràn ngập ra khắp nơi, quy tắc Tam Giới Sơn dần dần bị kiếm quang
vặn vẹo, bất quá bởi vì Tam Giới Sơn chính là Tam Giới Chí Tôn biến thành, tâm
lực lượng càng cường đại hơn, Ngũ Hành Kiếm Pháp cũng chỉ vừa vặn có thể thoáng
vặn vẹo nó mà thôi. Ngược lại, nếu như nơi đây là ngoại giới thì chỉ sợ Ngũ
Hành Kiếm Pháp ẩn chứa Tâm lực lượng sẽ có thể đơn giản vặn xoắn quy tắc.
"Ngũ Hành trảm!"
Hít sâu một hơi, Diệp Trần bỗng thi triển ra Ngũ Hành trảm, chỉ thấy một đạo
ngũ thải kiếm mang điên cuồng bổ ra, trong lúc nhất thời, đỉnh Tam Giới Sơn tỏa
ra sấm sét vang dội, thời không bị nghiền nát, có cảm giác giống như lúc này
đang tại thời đại mà Như Lai phật tổ đến vùng Hỗn Độn để tạo ra các vì tinh tú
vậy.
"Không thể tưởng được hắn đã lĩnh ngộ được tâm lực lượng nhanh như vậy,
đích thật là thiên tài bất thế."
Một bên, thân ảnh người trung niên biến ảo ra, khẽ gật đầu.
Thi triển xong một kiếm này, kiếm thế trên người Diệp Trần giống như đã “trút
giận” lên một quả bóng da bình thường vậy, sau đó lập tức suy nhược xuống, hắn
dù gì cũng chỉ mới tiến vào cảnh giới Tâm Kiếm nên tâm lực lượng vẫn chưa ổn
định.
"Trách không được Thiên Ý Cầm Nã Thủ lại không lường được như vậy, trong
đó tất nhiên có ẩn chứa cường đại Tâm Lực, đã có thể dùng để thay thế Thiên Tâm
rồi. Khi đó, tất nhiên không gì là không thể làm được, bất quá so với Tam Giới
sát quyền thì đoán chừng nó yếu nhược hơn rất nhiều, chẳng qua chỉ là Tam Giới
sát quyền thực sự ta còn chưa được thấy qua."
Diệp Trần rất rõ ràng, Tam Giới sát quyền thập phần hung hiểm, không xuất ra
thì thôi, chỉ cần vừa xuất ra là muốn đoạt mạng đối phương. Quyền pháp, quyền
kình đã hóa thành một cỗ sát khí Bất Diệt và vĩnh hằng
Thiên Giới sát quyền, Diệp Trần đã nhập môn sơ khởi, nhưng lại có thể ngộ ra Tâm
Kiếm, cảnh giới chí cao của Kiếm Đạo.
Kế tiếp chính là Địa Giới Sát Quyền cùng Nhân Giới Sát Quyền.
Địa Giới Sát Quyền là lực lượng cực hạn, đầu tiên cần phải nhận thức về tồn sự tại
của lực lượng, sau đó đem Thiên Địa lực lượng hóa thành lực lượng của mình và tấn
công mạnh vào địch nhân.
"Bước đầu tiên ta cần phải lĩnh ngộ ra lực lượng
áo nghĩa, như thế mới có thể “làm chơi ăn thật” a."
Nói như vậy, Thời Gian Áo Nghĩa cùng Không Gian Áo Nghĩa chính là áo nghĩa chí
cao, bất quá nếu so với lực lượng áo nghĩa, thì Thời Gian Áo Nghĩa cùng Không
Gian Áo Nghĩa cũng có thể bỏ xa những áo nghĩa khác, thời gian lưu động tức là
có ẩn chứa lực lượng, không gian cố định cũng ẩn chứa lực lượng, lực lượng có
thể nói là có mặt khắp nơi, nó chính là mối liên hệ ràng buộc của Thiên Địa Vạn
Vật.
Lực lượng không chỗ nào là không có, cho nên càng rất khó lĩnh ngộ được.
Nếu như có thể ngộ ra được lực lượng áo nghĩa, nói không chừng sẽ có thể ngộ ra
Thời Gian Áo Nghĩa, bởi vì giữa hai thứ có tồn tại một mối liên hệ tất yếu.