Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1465: Địa ngục, hoàng tuyền




Ngọn núi lửa cao tới vạn trượng, năm người Diệp Trần buộc phải từng bước xâm nhập lên đó bởi vì khí lưu ở trên cao quá mức cường đại, nên đã hình thành nên trở ngại lớn. Tốc độ di chuyển của năm người họ cũng không tính là quá nhanh, thời gian nửa chén trà nhỏ trôi qua cũng chỉ mới đi tới được địa phương cách đỉnh núi chừng sáu ngàn trượng.
"Cảnh sắc thay đổi rồi kìa!"
Dòng khí lưu bay lên từ màu đỏ nhạt đã biến thành màu đỏ thẫm.
Tại vị trí cách đỉnh núi chừng 3000 trượng, màu sắc khí lưu lại biến đổi thành một màu hồng rõ ràng.
Lúc đến vị trí một ngàn trượng, tinh hồng sắc biến thành màu đỏ thẫm.
Lúc triệt để đi vào trong ngọn núi lửa thì khí lưu đã chuyển thành một màu đen nồng đậm, mà cội nguồn của dòng khí lưu này chính là nham thạch nóng chảy màu đen được phun ra từ núi lửa. Tuy nói là nham thạch nóng chảy, nhưng lại quỷ dị ở chỗ, nhiệt độ bốn phía dòng nham thạch nóng chảy rất thấp, trên mặt đất thì phủ kín những lớp băng cứng màu đen, chân vừa dẫm lên đã gặp phải cảm giác rét lạnh thấu xương, giống như bị một con rắn nhỏ chui đi vào xương tủy vậy.
"Thật kỳ quái, rõ ràng lại có thứ nham thạch nóng chảy mà lại lạnh rét thấu xương như hàn băng vậy, nhưng mà tại sao khí lưu bay lên lại nóng chứ?" Tuyết Không Đế có trăm mối nghi vấn không có lời giải đáp, nàng tu luyện chính là Băng thuộc tính công pháp, tuy như trước có chút không khỏe nhưng cũng không có trở ngại gì.
Thạch Nhân Đế xoay người sờ soạng thoáng một chút vào lớp băng cứng màu đen, “Crakkkk”, hắn tựa hồ không phòng bị nên không dùng Chân Nguyên bảo vệ mình, bàn tay lập tức bị đông kết thành băng điêu màu đen, đến lúc Thạch Nhân Đế vận chuyển Chân Nguyên để khu trừ thì bàn tay đã hoàn toàn nát bấy, cái lớp băng cứng màu đen này có thể nói là thập phần bá đạo, một khi bị đông cứng thì nạn nhân căn bản không cách nào khu trừ hàn khí được, chỉ có thể chết mà thôi.
Bất Tử Chi Thân vận chuyển, bàn tay lập tức khôi phục, Thạch Nhân Đế thở dài một hơi nói: "Nếu như ta đoán không lầm, đây chính là Cửu U Hàn Băng trong truyền thuyết, nó có thể làm đông cứng hết thảy vạn vật trong thế gian, hơn nữa cái Cửu U Hàn Băng này cũng được phân cấp thành Cửu phẩm, nếu đây là Thượng phẩm Cửu U Hàn Băng thì ngay một sát na khi chúng ta rơi xuống đã lập tức bị đóng băng hoàn toàn và rơi xuống đất nát bấy cả rồi."
"Cửu U Hàn Băng sao?"
Đây là lần đầu tiên Diệp Trần nghe được kỳ vật bực này, nghe ngữ khí của Thạch Nhân Đế, Cửu U Hàn Băng tựa hồ là tồn tại thập phần khủng bố.
Thạch Nhân Đế giải thích nói: "Chỉ sợ có chỗ các ngươi không biết, cái Thiên Hà này, tại thời đại Thượng Cổ, nó không được gọi là Thiên Hà mà tựa chính là Cửu U Hoàng Tuyền, một con sông liên thông đến Địa Ngục. Theo truyền thuyết, trong địa ngục có một tảng băng và một ngọn lửa, Băng chính là Cửu U Hàn Băng, Hỏa chính là hỏa ngục. Nếu kẻ nào bị Cửu U Hàn Băng Băng phong bế thì linh hồn lập tức sẽ bị đông lại, hóa thành mị phấn, nếu bị Hỏa Ngục thiêu đốt thì linh hồn cũng sẽ bị thiêu rụi sạch sẽ."
"Cái này rất không có khả năng a? Địa Ngục thực sự tồn tại sao?"
Vẻ mặt Xích Phong Đế biểu hiện không tin.
Hỏa Tước Đế xem thường nhìn thoáng qua Xích Phong Đế, nói: "Tuy ta chưa có tin tức gì về Địa Ngục, nhưng Phượng Hoàng nhất tộc ta từ xưa đã có nói về Địa Ngục đấy. Trong Phượng Hoàng tộc ta có một vị Thuỷ Tổ, nghe nói ông đã từng tiến vào Địa Ngục, sau đó thì bặt vô âm tức, nhưng một vị Thuỷ Tổ khác thì lại nói, vị Thuỷ Tổ kia sau khi tiến xuống địa ngục thì đã chết rồi."
Địa Ngục, tại bất kỳ một chủng tộc nào cũng đều là đại danh từ vô cùng thần bí, chỉ là vì chưa từng có người nào tiến vào được Địa Ngục. Có lẽ cũng đã có người tiến vào Địa Ngục, tựu giống với Thuỷ Tổ Phượng Hoàng tộc, nhưng không ai trong bọn hắn có thể đi ra, tất nhiên việc đó cũng làm thiếu mất chứng cớ.
"Vậy tại sao trong này lại có Cửu U Hàn Băng, chẳng phải Cửu U Hàn Băng chỉ có xuất hiện trong địa ngục thôi sao?!" Tuyết Không Đế nghi vấn hỏi.
Diệp Trần suy đoán nói: "Có lẽ, nơi này chính là cửa vào địa ngục đấy."
"Cửa vào a?"
Nghe Diệp Trần vừa nói như vậy, bọn người Xích Phong Đế nhịn không được liền rút lui một bước, bọn hắn cũng không muốn đi xuống địa ngục, chưa nói đến những thứ khác, chỉ riêng là cái nham thạch nóng chảy màu đen này đã tựu làm cho bọn hắn không chịu nổi rồi.
Thạch Nhân Đế nói: "Địa Ngục có rất nhiều cửa vào, mỗi tánh mạng thế giới đều có một cái Khấp Huyết Quỷ Vực, nghe nói, nơi đó chính là một phần nhỏ hình chiếu của Địa Ngục, người có năng lực Thông Thiên sẽ có thể tìm được cửa vào Địa Ngục, mà ở chỗ sâu trong Thiên Hà thì nó là một cái bình chướng kết giới. Ta phải xuống được độ sâu nhất định nào đó thì mới có thể thấy được, còn muốn đi vào trong thì sẽ rất khó, phải phá vỡ cái bình chướng kết giới này thì mới có thể đi vào. Mà chỗ đó, tựu chính là Hoàng Tuyền, Hoàng Tuyền cùng Thiên Hà là hai mặt của cùng một thể đấy."
Diệp Trần khẽ gật đầu, Chân Linh Thế Giới hoàn toàn chính xác có Khấp Huyết Quỷ Vực, Diệp Trần đã từng đi vào một lần, bất quá chỗ đó rất hoang vu, hơn nữa cũng không có đồ vật gì mà Diệp Trần cần, cho nên sau khi đi vào một lần thì Diệp Trần rốt cuộc đã không quay trở lại. Lúc này, cũng chẳng biết tại sao Diệp Trần lại nghĩ tới, Long Thần Thiên Cung từ đâu có thể lấy được bí pháp Tiệt Huyết Quỷ Chỉ, thứ bí pháp này rất tà môn, khi tu luyện tới đại thành thì sau lưng sẽ xuất hiện một cái Quỷ Ảnh, mà cái Quỷ Ảnh này tựa hồ cũng không phải vật hư ảo, nó sẽ có được tư tưởng của mình, trước đây trong lúc ngẫu nhiên, Diệp Trần đã từng gặp Quỷ Ảnh lộ ra dáng tươi cười rất âm trầm.
Từ cách đây thật lâu rồi, Diệp Trần cũng không dùng đến Tiệt Huyết Quỷ Chỉ, vì ngoại trừ việc hắn phát hiện ra Tiệt Huyết Quỷ Chỉ có chỗ thiếu hụt, mà còn vì nó có quan hệ một cách quá mức quỷ dị với Quỷ Ảnh.
Tuy nơi đây đã bị năm người nhận định là cửa vào Địa Ngục, nhưng năm người cũng không có ý định quay về tay không, nên bắt đầu điều tra xem khu vực phụ cận có cái bảo vật gì hay không.
"Ồ, cái này tựa hồ là Cửu U Hàn Băng Châu a!"
Chỉ chốc lát sau công phu, Tuyết Không Đế đã tìm được một kiện bảo vật đầu tiên.
Diệp Trần nhìn sang, trên tay Tuyết Không Đế đang cầm một hạt châu có màu xanh biếc, hàn khí nội liễm trong hạt châu nhưng cũng thoáng phóng khí tức ra ngoài làm cho bàn tay Tuyết Không Đế nổi lên băng kết, cũng may Tuyết Không Đế dĩ nhiên đã vận chuyển Chân Nguyên nên hàn khí tỏa ra ở bên ngoài hạt châu không làm tổn thương đến tay nàng.
Cửu U Hàn Băng Châu là bảo vật cùng một cấp bậc với Hắc Ám thần tinh, nếu được rót Chân Nguyên vào sẽ có thể sản sinh ra vòng xoáy hàn khí, dịch nhân dưới cấp bậc Hoàng giả mà trúng phải thì cơ hồ không ai có thể đào thoát.
Rất nhanh, Diệp Trần cũng tìm được một viên Cửu U Hàn Băng Châu.
Cửu U Hàn Băng Châu là tinh hoa của Cửu U Hàn Băng, Diệp Trần cũng không dám khinh thường, vội vàng vận chuyển Kiếm Nguyên rồi mới nhặt lên, thứ này là vô dụng đối với hắn nhưng bất quá hắn có thể cho người bên cạnh, càng nhiều càng tốt.
Khu vực ngọn Núi lửa dài rộng cũng có vạn trượng, Cửu U Hàn Băng Châu nằm ẩn ở bên trong Cửu U Hàn Băng nên rất khó dùng Linh Hồn Lực để tìm thấy, chỉ có thể dựa vào nhãn lực để tìm kiếm mà thôi. Vào ban ngày, Diệp Trần tổng cộng chỉ sưu tập được mười viên Cửu U Hàn Băng Châu.
"Hết rồi, chúng ta ly khai thôi!"
Tiếp tục tìm kiếm trong chốc lát, Thạch Nhân Đế đề nghị nói.
"Được."
Mọi người gật đầu, nơi này quá lạnh rồi, cho dù là có hộ thể Chân Nguyên bảo hộ thì trong thời gian dài cũng sẽ không chịu nổi.
Ngay tại thời điểm sắp ly khai, Diệp Trần đột nhiên thấy được một cái bóng người màu đen tại bên trong lớp nham thạch màu đen,.
Cái bóng người màu đen này từ trong nham thạch màu đen chui ra, đứng trên mặt đất, nó lặng yên không một tiếng động rồi lướt về hướng Tuyết Không Đế đang đứng cách hắn không xa.
"Coi chừng."
Diệp Trần lập tức rút Phi Thiên kiếm ra, trảm tới một cái kiếm khí.
Phốc!
Cái bóng màu đen kia lập tức bị phân thành hai nửa, nhưng nó chẳng những không chết, ngược lại càng dùng tốc độ nhanh hơn tháo chạy về hướng Tuyết Không Đế, trong vô thanh vô tức, thân ảnh Tuyết Không Đế bỗng nhiên dừng lại, chợt hai mắt bắt đầu biến thành màu đen, tròng trắng mắt đều không còn nữa.
Ở kiếp trước, Diệp Trần từng nghe người ta nói là quỷ có thể nhập vào người, hiện tại, đây là lần đầu tiên hắn thực sự gặp được “Quỷ nhập tràng” đấy.
"Tuyết Nhi, nàng không sao chứ!"
Xích Phong Đế vội vàng lướt đến trước người Tuyết Không Đế, hai tay đỡ lấy bờ vai của nàng.
Tuyết Không Đế cười cười quỷ dị, hai mắt đã biến thành hai vòng xoáy màu đen, chăm chú nhìn Xích Phong Đế.
Xích Phong Đế chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác lạnh lẽo theo đỉnh đầu rót xuống, sau một khắc, thần sắc bắt đầu ngây dại ra.
"Không nên tới gần bọn hắn, để ta."
Diệp Trần cảnh báo hai người Thạch Nhân Đế và Hỏa Tước Đế, cẩn thận từng chút một đi tới.
Lúc tới gần đối phương, Tuyết Không Đế đột nhiên quay đầu, ánh mắt màu đen kinh dị chăm chú nhìn vào Diệp Trần.
"Diệt!"
Diệp Trần quát lên một tiếng lớn, Hủy Diệt Kiếm Ý phá thể tỏa ra.
Hô một tiếng!
Một cỗ hàn phong khuếch tán ra, nhiệt độ chung quanh càng trở nên thấp hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.