Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 715: Kiếm diệt Tôn Giả




Đánh tan... Gây dựng lại... Lại bị đánh tan... Lại gây dựng...
Kiếm thể bị đánh ta và khôi phục liên tục, kiếm thể trong người giống như kiếm phôi, đang dần dần chuyển biến thành trường kiếm sắc bén.
Trong chốc lát Âm Xà Tôn Giả cũng phát hiện điểm này cho nên vô cùng tức giận.
- Lại dám dùng khí thế của ta luyện thể, tiểu bối, ngươi thật đáng chết.
Trong cơn tức giận, Âm Xà Tôn Giả thu liễm khí thế, Sở Mộ cảm thấy áp lực nghiền áp mình biến mất, còn không kịp làm ra phản ứng gì khác, thân ảnh Âm Xà Tôn Giả đã hành động, hắn phát ra kiếm quang màu xanh biếc như độc xà.
- Tiểu bối, hảo hảo nếm thử uy lực chiêu Vạn Xà Phệ Thân của ta, ta muốn ngươi nâận hết thống khổ mà chết.
Âm Xà Tôn Giả cười khủng bố sau đó lớn tiếng nói ra.
Sắc mặt Sở Mộ biến hóa, hắn cảm giác mình không thể tránh một kiếm như vậy, cho dù Phi Hồng Huyễn Không Bộ đạt tới tầng thứ ba cũng không thể né tránh, cũng không phải không có biện pháp quyết giải, mà là cảnh giới chênh lệch quá lớn.
Khí Hải Cảnh đến Nguyên Cực Cảnh, ở giữa còn có Cửu Chuyển Cảnh, chênh lệch trong đó quá lớn, Sở Mộ giống như phạm nhân bị nhốt trong lồng giam, hắn không thể bỏ trốn.
Kiếm khí Thiên Nguyên quán chú vào Trảm Yêu Kiếm, ý cảnh tê liệt gia trì, Trảm Yêu Kiếm kêu ông ông.
Một kiếm chém đứt thiên địa, phátđoộng Chấn Thạch Kính.
Chấn Thạch Ba Động Kiếm!
Kiếm quang vàng lợt dài hơn mười thước phá không đánh tới, Sở Mộ không ngừng huy động Trảm Yêu Kiếm, hắn chém ra ba đạo kiếm quang màu vàng lợt..
rảm Yêu Kiếm lại đâm tới trước, kiếm quang màu vàng sáng chói mắt sau đó co rút hào quang vào trong kiếm, Sở Mộ dâm ra một kiếm quang màu vàng lợt nhỏ như ngón tay.
Liệt Không Kiếm Kích!
Cho dù là Chấn Thạch Ba Động Kiếm hay Liệt Không Kiếm Kích, Sở Mộ đều dùng toàn lực, thậm chí vượt qua mười hai thành uy lực của hắn.
Kiếm khí Thiên Nguyên phun trào như hồng thủy, không ngừng rót kiếm khí vào trong Trảm Yêu Kiếm, từ khi sử dụng kiếm kỹ tiêu hao rất lớn, thời điểm này Sở Mộ đã bất chấp chuyện khác, cho dù biết rõ phải tử vong hắn cũng liều chết phản kích.
Tay trái xiết chặc tiểu kiếm đỏ sậm, hắn không ngừng rót kiếm khí Thiên Nguyên vào trong thân tiểu kiếm, ý cảnh tê liệt cũng tiến vào bên trong, kiếm thế bộc phát rất mạnh, Sở Mộ dùng âất cả mọi thứ dồn vào một chiêu này.
Ba đạo Chấn Thạch Ba Động Kiếm và một đạo Liệt Không Kiếm Kích đánh trúng kiếm quang như độc xà, trong nháy mắt Chấn Thạch Ba Động Kiếm cùng Liệt Không Kiếm Kích bị nghiền nát, cũng không tạo thành tổn thương lên kiếm quang độc xà.
Sở Mộ cảm giác được trong kiếm quang như độc xà mang theo lực lượng khủng khiếp, đó là tồn tại cao cấp hơn cả kiếm thế.
- Thành bại nằm trong hành động lần này!
Quát lớn một tiếng, đồng tử Sở bắn ra kiêm quang thật sáng, màu vàng lợt đâm rách hư không.
Hắn vung cánh tay trái, tiểu kiếm màu đỏ dùng tốc độ cực nhanh xé rách không gian.
Tiếng xé gió bén nhọn vang lên làm Âm Xà Tôn Giả giật mình, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào tiểu kiếm màu đỏ, trong mắt hắn nhìn thấy tốc độ tiểu kiếm càng lúc càng nhanh nhưng chưa tới mức hắn không nhìn rõ.
Hắn nhìn thấy tiểu kiếm cũng không phải thứ gì lợi hại, căn bản không gây tổn thương cho hắn, nhưng không biết vì sao Âm Xà Tôn Giả có cảm giác tiểu kiếm màu đỏ vô cùng nguy hiểm.
Hắn vung Âm Xà Kiếm của mình đánh đánh vào tiểu kiếm, tiểu kiếm sắp bị đánh trúng, Âm Xà Kiếm mang theo lực lượng nghiền nát tất cả.
Đột nhiên tiểu kiếm dừng lại giữa không trung, trên thân tiểu kiếm xuất hiện gợn sóng màu đỏ sậm.
Gợn sóng màu đỏ bộc phát rất nhanh, nó khuếch tán ra làm không gian cứng lại ngăn cản Âm Xà Kiếm.
Ngay sau đó có Âm Xà Kiếm như độc xà đâm tới gần Sở Mộ, lúc còn cách thân thể Sở Mộ một tấc, tiểu kiếm màu đỏ sậm lại bộc phát gợn sóng, Âm Xà Kiếm bị nghiền nát hóa thành sương mù...
- Ah...
Đôi mắt Âm Xà Tôn Giả mở to, nội tâm hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm từ đáy lòng, hắn nhanh chóng lui ra sau để không bị tiểu kiếm đụng trúng, trong tay hắn lại xuất hiện đoản kiếm hình rắn màu xanh đánh tới.
Đoản kiếm màu xanh phá không tấn công tiểu kiếm và va chạm với gợn sóng màu đỏ, thanh đoản kiếm lập tức rung động và nổ mạnh.
- Không tốt!
Sắc mặt Âm Xà Tôn Giả biến hóa, tu vi đến cấp bậc của hắn có cảm giác sinh tử mạnh hơn người thường, hắn không ngừng lui ra sau.
- Chậm rồi...
Lúc này có tiếng nói vang lên, giọng nói như u hồn truyền khắp không gian.
Tóc Âm Xà Tôn Giả dựng đứng, sắc mặt hắn tái nhợt, đồng tử co rút, trái tim như bị bàn tay vô hình bóp chặt làm hít thở không thông.
Đã rất lâu hắn chưa từng có cảm giác như vậy.
- Đi!
Âm Xà Tôn Giả chỉ nghĩ phải đi mau, phải bỏ chạy thật nhanh, ngày sau báo thù cho đồ đệ cũng được.
Cùng lúc đó một hư ảnh xuất hiện trên tiểu kiếm đỏ sậm, trong nháy mắt biến thành kiếm giả mặc trường bào đỏ sậm, người này chừng ba mươi tuổi, đôi mắt nhắm nghiền.
Đột nhiên kiếm giả mặc trường bào màu đỏ mở mắt ra, từng gợn sóng màu đỏ xuất hiện, đôi mắt như ma quỷ nhìn chằm chằm vào Âm Xà Tôn Giả, hắn đang muốn bay lên nhưng phát hiện toàn thân bị giam cầm.
Âm Xà Tôn Giả kinh hãi gần chết, hai mở to nhìn hư ảnh kiếm giả trên tiểu kiếm màu đỏ, kiếm giả này không chỉ mặc trường bào đỏ sậm, hắn còn có mái tóc dài màu đỏ, bị hắn nhìn chằm chằm, trong tâm thần xuất hiện khí huyết sát bao phủ, giống như bị kéo vào trong tu la sát tràng, tâm thần bị ảnh hưởng.
Không cách nào tưởng tượng đây là tồn tại thế nào, chỉ một cái liếc nhìn lại làm người ta sợ hãi hồn phi phách tán, linh hồn bị cắt thành vô số khối, hắn đau đớn kêu thảm thiết.
Phản kháng, dốc sức liều mạng phản kháng, Âm Xà Tôn Giả không quan tâm thân thể bộc phát lực lượng toàn thân, rốt cục thoát ly giam cầm, thân hình lên như diều gặp gió, hắn bị dọa phá gan, hắn muốn chạy trốn, chuyện báo thù sao? Đi gặp quỷ đi.
Trong nháy mắt Âm Xà Tôn Giả đã bay đi mấy trăm mét, hắn sắp bay đi xa, chỉ là một hô hấp, Sở Mộ thi triển Nhất Phi Trùng Thiên.
- Chết!
Kiếm giả mặc trường bào màu đỏ quát lớn, tiểu kiếm bay đi như sóng lớn xô bờ, trở thành bay thẳng về hướng Âm Xà Tôn Giả rời đi.
Chỉ trong nháy mắt tiểu kiếm xuyên thấu hư vô, tốc độ còn nhanh hơn Âm Xà Tôn Giả bỏ chạy gấp mấy chục lần, hắn đã bị ngăn cản.
Âm Xà Tôn Giả vô ý thức nhìn lại, hắn sợ tới mức hồn phi phách tán, tiểu kiếm màu đỏ cắt qua người hắn không hề trở ngại, cương khí hộ thể và bảo giáp cực phẩm yếu ớt như đậu hủ.
Một kiếm, miểu sát, Tôn Giả, đã chết!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.