Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 613: Kiếm hào khủng bố. Một trận chiến phong vân động (Hạ)




Ánh mắt tất cả mọi người đều bị hai đạo thân ảnh trên không trung thu hút, không có cách nào rời đi được.
Hai đại kiếm hào lạnh nhạt nhìn nhau, đứng cách xa nhau trăm trượng không nói một lời nào. Nhưng mà một thân khí thế sau khi áp xúc lại va chạm với nhau, không khí trong phạm vi khí thế trở nên vô cùng nặng nề.
Khí thế của hai đạo kiếm hào áp súc tới phạm vi trăm trượng, hình như một viên cầu. Viên cầu này hiện lên rõ ràng trong mắt vô số Kiếm giả, thậm chí bọn hắn còn có thể chứng kiến được bên trong viên cầu khí thế gần như thực chất kia có quang mang màu vàng và màu tím nhảy lên. Càng ngày càng có nhiều hơn, tiếng đùng đùng không dứt vang vọng bên tai không ngừng.
Viên cầu khí thế va chạm, vô số quang mang trùng kích càng trở nên dữ dằn, muốn hủy diệt hết thảy, ngay cả bụi trong không khí cũng bị nghiền nát hoàn toàn.
Từng tiếng bạo liệt từ trong hai viên cầu khí thế vang vọng, kinh thiên động địa, truyền vào trong tai chúng Kiếm giả, lập tức khiến cho trái tim đám Kiếm giả phía dưới nhảy lên, máu tươi nhanh chóng lưu chuyển, da dẻ cũng trở nên hồng.
Hai đại kiếm hào còn chưa xuất kiếm, chỉ cần là va chạm khí thế cũng đã có khí thế như vậy. Một khi giao thủ, tràng cảnh kia không biết sẽ kinh thiên động địa tới cỡ nào.
Mấy vạn Kiếm giả phía dưới quên hít thở, tâm thần bọn họ hoàn toàn đều bị hai đại kiếm hào trên không trung hấp dẫn, đắm chìm trong rung động không thể nào kiềm chế được.
- Thiên Phong Hàn, mười năm trước ta và ngươi chiến một trận chưa phân thắng bại. Mười năm sau ta và ngươi lại chiến một trận, trận chiến này ta tất thắng ngươi
Cuồng Long kiếm hào cười ha hả, thân thể cường tráng, đỉnh thiên lập địa, hai vai rộng phảng phất như có thể gánh cả bầu trời. Tiếng cười hào sảng vang vọng tám phương, tràn ngập lòng tin mãnh liệt.
Thân thể Cuồng Long kiếm hào cường tráng, cao lớn, toàn thân mặc trường bào màu tím, bên trên có Long văn giương nanh múa vuốt. Trong mắt tràn ngập vẻ bá đạo, sau lưng có một thanh đại kiếm màu tím, khí thế bá đạo vô song. Mà thân thể Toái Kim kiếm hào cao to, có thể coi như ngọc thụ lâm phong, một thân trường bào màu vàng nhạt, bên trên có từng sợi kiếm vân. Hai hàng lông mày như kiếm, hai mắt dài nhỏ, khóe mắt có quang mang sắc bén lưu chuyển. Mỗi lần khép mở sắc bén bức nhân, lộ ra khí thế sắc bén, cắt nát tất cả.
- Hoàng Phủ Long Cuồng, cuộc chiến hôm nay là ta thắng
Thiên Phong Hàn lời ít mà ý nhiều, sắc bén vô song. Lúc nói chuyện, phong mang trong mắt bắn ra ngoài.
Toái Kim kiếm hào Thiên Phong Hàn, Cuồng Long kiếm hào Hoàng Phủ Long cuồng. Đại Khôn vương triều có tám mươi mốt vị kiếm hào. Một người là môn hạ Chân Viêm kiếm tông, một người là đệ tử Đại Khôn vương thất.
- Hoàng Phủ Long Cuồng, người trong vương thất, chẳng lẽ là đệ tử Vương phủ?
Trong lòng Sở Mộ hiện lên một đạo linh quang.
Ngẫm lại cũng đúng, tôn xưng kiếm hào chỉ có Kiếm giả Khí Hải cảnh mới có tư cách giữ. Mà có thể nhận được tôn xưng kiếm hào, tuyệt đại đa số đều là đệ tử thế lực lớn. Như là tứ đại kiếm tông và Đại Khôn kiếm phủ.
- ha ha... Như vậy mới có ý tứ.
Cuồng Long kiếm hào nắm chặt chuôi kiếm phía sau lưng, hơi dùng lực, một đạo thanh âm kinh thiên động địa vang lên. Tiếp đó là một cỗ khí thế bá đạo tuyệt luân lan tràn. Kiếm quang màu tím phá không bắn ra. Thanh kiếm lớn màu tím kia không ngờ lại ra khỏi vỏ, một kiếm trực chỉ Toái Kim kiếm hào.
Cuồng Long kiếm của Cuồng Long kiếm hào, nghe nói phẩm chất đã đạt tới kiếm khí cực phẩm đỉnh phong, vô hạn tiếp cận kiếm khí vương phẩm.
Ở mũi kiếm có một cỗ khí tức đáng sợ, sắc bén bài xích không khí. Phảng phất như mở ra một trận đạo trong không khí, bắn thẳng tới chỗ Toái Kim Kiếm hào.
Khóe mắt Toái Kim kiếm hào khẽ động, trường kiếm sau lưng tự động bay lên, một đạo quang mang màu vàng bắn ra tứ phương. Phong mang vô tận, trực tiếp đánh tan khí tức bá đạo mà Cuồng Long kiếm tạo thành.
Cực Phong kiếm trong tay, một kiếm trực chỉ về phía trước. Một đạo phong mang sắc bén, lạnh lẽo xuyên qua hư không bắn về phía trước.
Cực Phong kiếm kia cũng giống như Cuồng Long kiếm, cũng vô hạn tiếp cận kiếm khí vương phẩm, là kiếm khí cực phẩm đỉnh phong, vượt xa kiếm khí cực phẩm tầm thường.
Toàn thân Cuồng Long Kiếm màu tím, có bàn tay rộng, bên trên có cuồng long văn đường giương nanh múa vuốt, trông rất là sống động, phảng phất như muốn thoát kiếm bay lượn trên bầu trời, dẫn động phong vân. Kiếm cách càng như Phi long dang cánh, bá đạo vô song. Mà CỰc Phong kiếm chỉ rộng hai ngón tay, so với kiếm khí thông thường còn mỏng hơn rất nhiều, toàn thân màu vàng, phảng phất như có kim quang chảy xuôi, phong mang ngạo thế.
- Rốt cuộc cũng ra tay sao?
Trong lòng Sở Mộ khẽ động, âm thầm nói.
Một giây sau, đôi cánh kiếm khí sau lưng hai người Toái Kim kiếm hào và Cuồng Long kiếm hào thu liễm, thân thể nhanh chóng hạ xuống. Hai người vẫn bảo trì tư thế lăng không cầm kiếm, kiếm chỉ về phía đối phương. Dường như hạ xuống với tốc độ cao như vậy đối với bọn họ không có bất kỳ ảnh hưởng gì vậy.
Hai đại kiếm hào đứng lơ lửng trên vị trí ba trăm thước trên không trung, cách Bạch Nham cốc chừng bốn trăm thước. Kiếm giả Khí Hải cảnh bình thường hạ xuống như vậy tất sẽ kinh hãi. Nhưng mà hai người lại vô cùng trấn định, phảng phất như đây không phải là hơn bốn trăm thước mà chỉ là bốn thước nhỏ nhoi mà thôi.
Giống như hai khỏa lưu tinh, tạo thành tiếng gió rít đáng sợ. Đám Kiếm giả chỉ cảm thấy trước mắt như có hai đạo lưu quang mênh mông xẹt qua. Ngay sau đó lập tức nghe được hai tiếng nổ tung, ầm ầm trong sơn cốc, hóa thành sóng gợn cuồn cuộn lan tràn ra bốn phía, khiến cho màng tai bọn họ cảm thấy đau đớn.
Nham thạch bị nghiền nát, bụi bặm bay vọt lên trên cao, tràn ngập trong sơn cốc, che ánh mắt của tất cả Kiếm giả quan sát.
Tuy rằng trong lúc nhất thời không nhìn thấy rõ ràng lắm, nhưng mà bọn hắn lại có thể nghe thấy được từng tiếng kim loại va chạm chói tai. Những tiếng va chạm này dùng tốc độ đáng sợ liên tục vang lên. Xuyên thấu qua đám bụi lờ mờ kia có thể mơ hồ nhìn thấy được hai đạo quang mang màu sắc khác nhau đang va chạm với nhau, làm cho khói bụi kia càng thêm cuồn cuộn, đậm hơn.
Tất cả Kiếm giả liên tục trừng hai mắt, phất phât tay liều mạng muốn thổi tan đám khói bụi kia đi. Bằng không ở trong sơn cốc nhiều khói bụi như vậy, hai đại kiếm hào đã bắt đầu đại chiến, bọn hắn lại bởi vì khói bụi mà không nhìn thấy rõ ràng, đây quả thực là lãng phí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.