Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2809: Thánh cấp Tứ Tinh gan to bằng trời (Hạ)




Loại tranh luận trên đầu môi này, luôn không phải Sở Mộ am hiểu, cũng không phải hắn yêu thích.
Nói nhiều hơn nữa thì đã làm sao, còn không bằng trực tiếp rút kiếm.
- Chúng ta nguyện ý cùng ai khai hoang, cùng các ngươi không có chút quan hệ nào, nếu như không muốn thức tỉnh Tội Dân, liền từng người khai hoang đi.
Nhạc Trấn trầm giọng nói.
- Từ sư muội, đến đây đi, cùng chúng ta một đội, ta bảo đảm, thu hoạch của ngươi tuyệt đối là gấp ba hiện tại trở lên.
Ánh mắt của La Trung Húc khinh bỉ đảo qua đám người Nhạc Trấn, hắn tự nhiên nhận thức hàng ngũ Long Vân Không, dù sao đều là thiên tài tiếng tăm lừng lẫy, còn ở trên hắn, như La Trung Húc hắn tuy cũng có thể tính là một thiên tài, nhưng thuộc về hàng ngũ thứ ba.
Dù cho như vậy, lấy thực lực Thánh cấp Bát Tinh cấp thấp của hắn, cũng đủ để đánh bại Thánh cấp Bát Tinh cấp trung bình thường, thậm chí chém giết, bởi vậy, coi như ở trước mặt thiên tài hàng ngũ thứ hai như Long Vân Không, hắn cũng không để ý, dù sao hiện tại đám người Long Vân Không chỉ là Thánh cấp Thất Tinh cấp thấp, thực lực đó xác thực rất mạnh, nhưng cũng chỉ tương đương Thánh cấp Thất Tinh đỉnh cao, cùng Thánh cấp Bát Tinh có chênh lệch rất lớn.
Nếu mình động thủ, muốn giết chết Long Vân Không, không cần ba kiếm.
Dù cho bốn người đối phương liên thủ, cũng không phải là đối thủ của mình, La Trung Húc có tự tin như vậy, huống hồ bên mình, trừ mình ra, bảy cái khác chí ít cũng là Thánh cấp Thất Tinh cấp thấp, còn có Thánh cấp Thất Tinh cấp trung cùng với một Thánh cấp Thất Tinh đỉnh cao.
Mặc kệ là thực lực cá nhân hay thực lực đội ngũ, đều có ưu thế nghiền ép toàn diện, dưới tình huống này, La Trung Húc sao sẽ để đối phương ở trong mắt.
Huống hồ, hắn cũng đã làm ra quyết định, chỉ chờ rời hang động liền động thủ, giết chết những người này, như vậy sẽ không có nỗi lo về sau.
- Gấp ba trở lên...
Từ Thanh Nhã vẫn không trả lời, Mộc Cao Lực lại lộ ra ý cười châm chọc.
Hắn biết rõ thu hoạch chuyến này của bọn họ, bởi vì Sở Mộ nhiều lần phát hiện, nếu bàn về thu hoạch, mỗi người đến hiện tại, chí ít đều có hơn trăm viên Bạch Ngân chi tâm, đối phương nói gấp ba trở lên, cũng chính là ít nhất phải có ba trăm viên Bạch Ngân chi tâm trở lên.
Điều này có thể sao?
Hoàn toàn là chuyện không thể nào, đối phương có tới tám người, mỗi người chí ít ba trăm viên Bạch Ngân chi tâm, tổng cộng thì có 2,400 viên Bạch Ngân chi tâm trở lên.
Vì lẽ đó, Mộc Cao Lực mới cười châm chọc.
- La Trung Húc, hiện tại ta thu hoạch cũng đã thỏa mãn.
Từ Thanh Nhã nói, từ chối La Trung Húc, có điều nàng không ngốc, không có hiển lộ ra dáng vẻ thu hoạch của nhóm người mình rất tốt, dù thời khắc này nội tâm của nàng nghĩ cũng như Mộc Cao Lực.
- Từ sư muội, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ a, kết quả đồng hành với mấy người yếu, rất khó có thể dự liệu.
Ngữ khí của La Trung Húc trầm thấp xuống, mang theo từng tia uy hiếp, mấy người khác cũng lộ ra vẻ mặt dữ tợn, có điều bọn họ không dám tỏa ra sát khí.
- Khà khà, ở đây, các ngươi dám động thủ sao?
Mộc Cao Lực nhếch miệng nở nụ cười, dáng dấp mười phần khiêu khích, bởi vì hắn rõ ràng, đối phương tuyệt đối không dám động thủ, không cần nói động thủ, ngay cả thả ra sát khí cũng không dám, bằng không, chính là giết người không được, chính mình trái lại chết dưới lợi trảo của Tội Dân.
Mộc Cao Lực nói, nhất thời để đám người La Trung Húc sắc mặt âm trầm, thầm giận không ngớt.
Từ Thanh Nhã không có trả lời La Trung Húc nữa, có điều thần thái của nàng rất rõ ràng, chính là từ chối.
- Được rồi, nhìn dáng dấp, Từ sư muội còn không có nhận rõ tình hình trước mắt a.
La Trung Húc giả vờ cảm khái hít một tiếng, thần hồn truyền âm cũng có thể phong phú như thế, chợt, mắt hắn trở nên lạnh lẽo, đảo qua trên mặt năm người:
- Hiện tại, mỗi người các ngươi giao ra một nửa của cải.
Đột nhiên trở mặt, để mọi người kinh ngạc, mở miệng liền muốn một nửa, càng làm cho bọn họ kinh ngạc không ngớt.
- La Trung Húc, đầu ngươi có phải bị lừa đá hay không.
Ngữ khí của Long Vân Không có chút tức giận.
- Không phải là các ngươi cảm thấy ở đây, ta sẽ không dám động thủ chứ.
Nếu đã đến phần này, La Trung Húc cũng không thèm đến xỉa:
- Nói cho các ngươi, một khi kinh động Tội Dân, ta bảo đảm, chết trước tuyệt đối là các ngươi.
Dựa theo thực lực so sánh, bên La Trung Húc xác thực mạnh mẽ hơn bên Long Vân Không rất nhiều, vì lẽ đó một khi gặp phải Tội Dân vây công, chết trước, đại khái chính là năm người Long Vân Không, mà đám người La Trung Húc, nếu như không tao ngộ Tội Dân Bạch Ngân cấp, nói không chắc còn có khả năng tiếp tục sống sót.
Đây là một xác suất, một loại đánh bạc.
Sau khi rõ ràng điểm này, sắc mặt đám người Long Vân Không nhất thời trở nên hết sức khó coi.
Đương nhiên, không thể phủ nhận, bọn họ vẫn còn có chút lá bài tẩy, dùng đến những lá bài tẩy kia, vẫn có thể xung phong ra huyệt động của Tội Dân, sống sót rời đi, thế nhưng dùng đi những lá bài tẩy kia, chỉ sợ lần thu hoạch này cũng không có nhiều bao nhiêu.
Ngẫm lại xem, một khối Băng Phong Linh Ngọc của Từ Thanh Nhã, chỉ có thể đối phó đến Thánh cấp Thất Tinh đỉnh cao, uy hiếp đến Thánh cấp Bát Tinh mà thôi, liền cần mỗi người bọn họ bồi thường một khối Bạch Ngân chi tâm, nếu lá bài tẩy càng mạnh hơn, vậy giá trị sẽ càng cao.
Ở trước mặt tính mạng, giá trị của lá bài tẩy cũng không sánh nổi, nhưng mà có thể không dùng tốt nhất là không cần.
Có điều, thật phải giao ra một nửa của cải sao?
- Ngươi có thể thử xem, xem xem ai chết trước.
Sở Mộ vẫn không nói gì, chợt mở miệng, âm thanh lãnh đạm, ngữ khí kiên quyết.
Hắn đột nhiên nói chuyện, xác thực khiến người ta có cảm giác không ứng phó kịp, có điều bốn người Long Vân Không đều không phản bác, bởi vì tiếp xúc đến hiện tại, ngoại trừ còn không rõ ràng thực lực cụ thể của Sở Mộ ra, cái khác, đã để bọn họ cảm thấy khâm phục.
Huống hồ, hắn cũng là một thành viên của tiểu đội, có tư cách làm ra quyết định.
Đám người La Trung Húc nghe được Sở Mộ nói, mỗi một người đều choáng váng.
Một Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp, lại dám nói chuyện với bọn họ như vậy, quả thực là phản.
- Làm sao, đường đường mấy Thánh cấp Thất Tinh, dĩ nhiên tùy ý một Thánh cấp Tứ Tinh làm ra quyết định sao?
Con ngươi của Bàn Thử đảo một vòng, kích thích nói.
- Sở huynh quyết định chính là chúng ta quyết định.
Long Vân Không đúng lúc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.