Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2711: Quả trứng khổng lồ (2)




Trên thực tế, Thiên Luân Thú Vương cảm thấy Sở Mộ chắc hẳn có thể thông qua Bách Thú Điện, sau cùng lấy được thứ nó muốn. Ngay ở khi Sở Mộ sử dụng Thiên Lỗi, theo nó quan sát, Thiên Hoang Thiên Lỗi nắm giữ lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Ở dưới sự khống chế của Sở Mộ, càng có thể phát huy ra lực lượng vượt cấp, đạt được trình độ Thánh cấp bát tinh.
Dù thế nào Thiên Luân Thú Vương cũng thật sự không ngờ được, Sở Mộ không dự định vận dụng Thiên Lỗi này, dự định lấy thực lực của mình đi chiến đấu.
Đối mặt với con linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong này, Sở Mộ cũng không dám giữ lại. Song kiếm xuất hiện ở trong tay hắn. Ngoại trừ không có dùng bí pháp ra, hắn lấy ra thực lực triển khai chiến đấu cùng con linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong này.
Vừa chiến đấu, Sở Mộ phát hiện ra, con linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong này mang đến cho hắn áp lực không nhỏ. Đâu chỉ không nhỏ. Nó khiến cho Sở Mộ phải hết sức chăm chú, thi triển ra thế võ toàn thân mới có thể miễn cưỡng đối đầu.
Hắn với tu vi Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ, có thể chém giết Thánh cấp lục tinh đỉnh phong. Nhưng hắn với tu vi Vạn Cổ tam trọng thiên lại không có cách nào chém giết Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Trong đó, chênh lệch giữa Thánh cấp lục tinh cùng Thánh cấp thất tinh là rất lớn, là vượt qua Thánh cấp trung giai đến Thánh cấp cao giai.
Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, cũng có áp lực lớn, khiến cho Sở Mộ thi triển ra Tiệt Sát Chi Kiếm. Song kiếm nhất thời vây khốn linh thú này. Chỉ là Sở Mộ rất nhanh lại phát hiện ra một chỗ thiếu hụt của Tiệt Sát Chi Kiếm. Đó chính là phạm vi quá nhỏ.
Con linh thú này có hình thể cực lớn. Phạm vi Tiệt Sát Chi Kiếm chỉ có mấy thước mà thôi. Chỉ có thể bao trùm bộ phận rất nhỏ của linh thú, dĩ nhiên là không có cách nào phát huy ra được hiệu quả nên có.
Không thể tránh được, Sở Mộ lui về phía sau. Hắn nhanh chóng trang bị Thiên Lỗi, khống chế Thiên Hoang Thiên Lỗi, cùng chiến đấu với con linh thú này.
Lấy bản tôn chiến đấu với linh thú, Sở Mộ phải hết sức cẩn thận. Bởi vì thân thánh của hắn không chịu nổi công kích của linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Một khi bị đánh trúng, không chết cũng sẽ bị thương nặng mất đi năng lực chiến đấu. Nhưng trang bị Thiên Lỗi lên lại khác. Thiên Lỗi có lực phòng ngự kinh người, hoàn toàn có thể chống đỡ được trình độ công kích của Thánh cấp thất tinh. Cho dù là trình độ công kích của Thánh cấp bát tinh, tối đa cũng chỉ khiến cho Thiên Lỗi bị một ít tổn thương, nhưng có thể tự mình khôi phục.
Sau khi trang bị Thiên Hoang Thiên Lỗi lên, thực lực của hắn càng cường đại hơn, hoàn toàn có thể trực diện chống lại linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Ở dưới tình huống như vậy, hắn cũng không có vội vàng chém giết linh thú. Trái lại hắn lấy con linh thú này tới luyện kiếm, xem có thể ở dưới tình huống khống chế Thiên Lỗi, thi triển ra kiếm thức Chấn Thiên hay không.
Dù sao, tuy rằng Thiên Lỗi cường đại hơn rất nhiều so với thân thánh của mình bây giờ, nhưng chung quy không phải là thân thể của mình. Tuy rằng khống chế thành thạo, nhưng trước sau so với thân thể của mình, vẫn có chênh lệch rất lớn. Bởi vậy, rất khó có thể thi triển ra kiếm thức Chấn Thiên.
Chất liệu của Thiên Hoang Thiên Lỗi, quyết định cường độ của bản thân nó, quyết định bản thân nó có đầy đủ lực phòng ngự hết sức kinh người. Cho dù là bị con linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong này đánh trúng, nhiều lắm cũng chỉ là bị một vài tổn thương, căn bản không có cách nào hoàn toàn tạo thành uy hiếp đối với Sở Mộ ở bên trong.
Nhưng dù sao Thiên Lỗi cũng là con rối, không phải là thân thể máu thịt. Sở Mộ không có cách nào sử dụng cự lực pháp. Ở dưới tình huống như vậy, tất nhiên cũng không có cách nào thi triển ra kiếm thức Chấn Thiên.
Không có cách nào thi triển ra kiếm thức Chấn Thiên, Sở Mộ cũng có thể chém giết con linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong này.
Sau khi chiến đấu kịch liệt một hồi, cuối cùng con linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong này đã bị Sở Mộ giết chết.
- Hẳn không có linh thú cường đại hơn nữa.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đây đã là thực lực lớn nhất của hắn. Nếu lại xuất hiện ra một con linh thú Thánh cấp bát tinh đỉnh phong, hắn sẽ không phải là đối thủ.
Cũng may, Bách Thú Điện này có hạn chế tu vi tiến vào. Sau khi tiến vào, sẽ không bị hạn chế thực lực. Bằng không Sở Mộ sẽ bó tay không làm gì được, thậm chí chỉ có thể chết ở chỗ này.
Nghĩ đến, cho dù là tận lực áp chế tu vi của mình, cũng sẽ bị phân biệt ra, không có cách nào tiến vào. Bằng không đã không cần tới Sở Mộ.
Linh thú Thánh cấp thất tinh đỉnh phong vừa chết, một cánh cửa xuất hiện. Sở Mộ trang bị Thiên Hoang Thiên Lỗi, đi vào trong đó.
Cho dù là còn có đối thủ, dưới tình huống trang bị Thiên Lỗi, cũng tốt hơn so với mình trực tiếp sử dụng thân thể tiến vào.
Sau khi tiến vào, là tòa điện phủ thứ tám. Nó hình như không có gì khác so với bảy tòa điện phủ trước đó. Cũng có bức tranh vẽ bách thú trên tường.
Trừ cái đó ra, ở ngay chỗ chính giữa, có một thứ giống như tế đàn. Phía trên có một quả trứng khổng lồ toàn thân màu trắng. Đúng vậy, một quả trứng cực lớn màu trắng, cao khoảng chừng hai thước.
Sở Mộ có thể cảm giác được một tia khí tức ở trong trứng khổng lồ tràn ngập ra. Đó là một lực sinh cơ cường đại. Nói cách khác, quả trứng khổng lồ này vẫn còn sống. Thoạt nhìn, chắc là trứng của linh thú. Căn cứ vào khí tức phán đoán, huyết mạch của linh thú này không tầm thường.
- Nhân tộc, có lấy được hay không?
Giọng nói của Thiên Luân Thú Vương đột nhiên vang lên, khiến cho Sở Mộ bị dọa giật mình.
Nó không có cách nào tiến vào, cũng có không cách nào biết được cụ thể, chỉ có thể cảm giác được Sở Mộ tiến vào tới chỗ nào.
Lúc này, Thiên Luân Thú Vương cảm giác được Sở Mộ đã tiến vào điện phủ thứ tám, bởi vậy nó mới phát ra tiếng hỏi thăm.
- Tìm được.
Sau khi Sở Mộ đáp lại một tiếng, ý niệm thoáng động, thu quả trứng khổng lồ màu trắng vào bên trong nhẫn không gian.
Bất chợt, Sở Mộ lại xuất hiện ở phía trước một cánh cửa.
Sau khi nhảy qua cửa, Sở Mộ liền rời khỏi Bách Thú Điện, xuất hiện ở trước mặt Thiên Luân Thú Vương, lấy ra quả trứng khổng lồ màu trắng.
- Thú vương các hạ, may mắn không làm nhục sứ mệnh.
Sở Mộ nói.
- Cảm ơn tiểu hữu.
Giọng nói Thiên Luân Thú Vương có thêm vài phần mừng rỡ. Ngay cả cách xưng hô cũng từ Nhân tộc biến thành tiểu hữu.
- Thú vương các hạ khách khí.
Sở Mộ cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.