Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2581: Phong hầu (Hạ)




Thế lực khác nhau phương thức cấu thành khác nhau. Loại hình thức như tông môn này là nhiều nhất. Thế lực như sơn trang... triều đình rất ít. Trong cả Thâm Lam thế giới, Thương Lan hoàng triều có thể nói là thế lực siêu nhất lưu dùng hình thức triều đình tồn tại.
Thương Lan hoàng triều lại là thế lực Thánh Hoàng khai sáng ra, là Thánh địa, so với thế lực siêu nhất lưu còn mạnh mẽ, còn có nội tình hơn.
có thể nhận chức trong Hoàng triều, phong quan bái tướng là chuyện bao nhiêu tu luyện giả tha thiết ước mơ
Đương nhiên hình thức quan viên trong triều đình lại khác với hình thức đệ tử, trưởng lão trong tông môn. Không chịu nhiều ước thúc như vậy. Nói một cách tương đối, tương đối tự do một chút. Nhưng mà có lợi cũng có hại, phải xem bản thân lựa chọn như thế nào.
Trong Thương Lan hoàng triều, địa vị của Đế hoàng là cao nhất, trên vạn người, không có người nào ở trên hắn. Là người nắm quyền sinh quyền sát trong cả hoàng triều. Một ý niệm có thể quyết định vận mệnh vô số người.
Dưới Đế Hoàng là Thân vương, dưới Thân vương là Vương Hầu.
Hôm nay trong hoàng thất Thương Lan có một Đế Hoàng, năm đại Thân vương, còn có thập đại vương hầu. Mỗi một người thân phận cao quý, địa vị tôn sùng, lai lịch kinh người.
Trong đó thập đại Vương hầu, bảy người là cùng họ, ba người là khác họ.
Sở Mộ đã lường trước được mục đích đối phương tới đây là lôi kéo hắn, nhưng thật không ngờ lại trả một cái giá lớn như vậy.
Mỗi một Vương hầu đều được hưởng địa vị trong hoàng triều, còn hưởng thụ đãi ngộ của vương triều. Những địa vị, đãi ngộ này đủ để cho vô số tu luyện giả điên cuồng. Mà Vương Hầu không thể tùy tiện phong, cho nên lúc này Sở Mộ mới kinh ngạc như vậy.
- Nếu không phải tu vi của Sở tông chủ còn chưa đủ thì có thể được phong Vương.
Thanh Ẩn Vương cười nói.
Mặc kệ đối phương có nói thật hay khong, nhưng mà thành ý như vậy quả thực hết sức kinh người.
Sở Mộ suy nghĩ.
Tiếp nhận phong Hầu đồng nghĩa với việc trên ý nghĩa nào đó hắn trở thành một phần tử của Thương Lan hoàng triều. Nhưng mà so với trở thành một phần tử của một tông môn khác hoàn toàn khác biệt.
So với các thế lực khác, Thương Lan hoàng triều cởi mở hơn một chút. Sở Mộ biết rõ, trong cảnh nội Thương Lan hoàng triều, không ít thế lực nhất lưu và thế lực siêu nhất lưu, tông chủ và các trưởng lão của bọn họ đều có chức vị trong Thương Lan hoàng triều. Thương Lan hoàng triều cũng không cưỡng chế bọn họ. Đương nhiên, lúc quan trọng phải xuất một phần lực cho hoàng triều, đây là chuyện nên làm.
Chỉ có điều khác với những thế khác. Lần này Thanh Ẩn Vương vâng lệnh Đế Hoàng Thương Lan, tới thương nghị với Sở Mộ. Đây là một loại tôn trọng, mà không phải trực tiếp hạ chỉ phong Hầu. Làm như vậy chẳng khác nào cưỡng chế.
Nếu như Sở Mộ nguyện ý, tự nhiên không sao cả. Nếu hắn không muốn bị cưỡng chế phong Hầu, sẽ có mâu thuẫn. Cuối cùng khó tránh khỏi đối địch với Thương Lan hoàng triều.
Lại để cho loại thân vương như Thanh Ẩn Vương xuất động, so với những Thân vương khác gióng trống khua chiêng tới đây càng không tạo thành những chấn động không đáng có.
Có thể nói, Thương Lan hoàng triều đã mang theo thành ý rất lớn tới đây.
Nhưng nếu dùng tính tình của Sở Mộ, nếu như hắn chỉ có một mình, không có vướng bận trên người, hắn sẽ không tiếp nhận. Nhưng hiện tại hắn không chỉ có một mình, mà là tông chủ Chân Kiếm tông. Một khi cân nhắc chuyện không thể chỉ cân nhắc cho riêng mình, còn phải suy nghĩ cho toàn bộ cao thấp Chân Kiếm tông.
Hắn không phải là người Thâm Lam thế giới, chỉ tới để hoàn thành nhiệm vụ. Có lẽ cũng sẽ chết ở nơi này. Có lẽ sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng bất kể nói như thế nào. Hắn đều phải cân nhắc vì Chân Kiếm tông.
Tư duy trong đầu nhanh chóng vận chuyển, đủ loại suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu.
- Sở tông chủ yên tâm. Sau khi phong Hầu, không cần làm gì. Tất cả như cũ, có đủ quyền tự chủ. Sở tông chủ có thể hưởng thụ Hoàng triều cung phụng, còn có thể tiến vào trong Thánh địa bí cảnh của hoàng triều để tu luyện. Thậm chí cách mỗi mười năm là có thể có được mười danh ngạch, cho đệ tử Chân Kiếm tông tiến vào Thánh địa bí cảnh hoàng triều tu luyện.
Thanh Ẩn Vương nhìn Sở Mộ đã biết rõ việc này có lẽ sẽ thành cho nên hắn nhanh chóng nói tiếp.
- Đương nhiên lúc Hoàng triều cần, mong rằng Sở tông chủ có thể hết sức một hai.
- Ta tiếp nhận.
Sở Mộ cũng không cân nhắc quá lâu, tư duy vận chuyển, sau khi phân tích đủ loại lợi và hại Sở Mộ lập tức đáp ứng.
Nghe được lời nói của Sở Mộ, trên mặt Thanh Ẩn Vương hiện lên nụ cười vui vẻ. Cuối cùng chuyến đi này cũng không uổng phí.
Sau khi Sở Mộ suy nghĩ xong, hắn cảm thấy mình đã nghĩ quá nhiều. Kỳ thực mọi chuyện rất đơn giản, tiếp nhận phong Hầu, Chân Kiếm tông nhận được Thương Lan hoàng triều che trởi. Bởi vì hắn được phong Hầu, cho nên độ che chở Chân Kiếm tông nhận được càng mạnh. Được một thế lực Thánh địa che chở, chuyện này đối với thế lực đang phát triển nhanh chóng như Chân Kiếm tông có trợ giúp rất lớn.
Còn nữa, coi như có một ngày Chân Kiếm tông khôi phục lại huy hoàng của Chân Thần kiếm tông năm đó thì cũng khong thể nào một mình siêu phàm xuất chúng được. Còn cần có minh hữu đủ cường đại. Trước mắt xem ra Thương Lan hoàng triều không tệ. Đế Hoàng lần này là một Đế Hoàng rất có ý chí. Về phần sau này thế nào cũng là chuyện nhiều năm về sau. Dù ai cũng không có cách nào đoán trước được, cũng không thể bởi vì không đoán trước được mà cự tuyệt tất cả.
Đối với hắn, chỉ cần đảm nhiệm chức vị Vương hầu trên danh nghĩa ở Thương Lan hoàng triều, Chân Kiếm tông cũng tìm được che chở, mãi tới khi Chân Kiếm tông đủ cường đại.
Lại suy nghĩ tới chuyện khác, Thương Lan hoàng triều là Thánh địa, rất cường đại. Coi như có chuyện cũng không cần hắn xuất lực. Dù sao cấp độ hiện tại của hắn kém quá nhiều. Coi như cần hắn xuất lực, Sở Mộ cũng không từ chối. Thế giới này là như vậy, muốn thu hoạch thì phải có trả giá. Vô duyên vô cớ đạt được, ngược lại sẽ làm cho trong lòng người ta bất an.
- Như vậy ta có thể hỏi một câu hay không? Chỗ dựa sao lưng Chiến Vương môn rốt cuộc có lai lịch gì?
Sở Mộ hỏi.
Đã quyết định thì không cần đổi ý, hắn cũng sẽ không đổi ý.
- Hoàng đình.
Thanh Ẩn Vương nói ra hai chữ, ngữ khí trầm thấp, vô cùng có lực.
- Hoàng đình?
Sở Mộ nghe vậy lập tức cả kinh.
Hai chữ này hắn nghe lần đầu từ trong miệng Quang Minh Kiếm Thánh, khi đó hắn biết rõ Hoàng đình là một thế lực rất là cường đại. Nhưng mà khi đó chỉ là nghe nói mà thôi. Cụ thể cường đại tới cỡ nào kỳ thực hắn không rõ ràng cho lắm. Hắn chỉ biết rõ Hoàng đình là một thế lực Thánh Hoàng kiến tạo, là một thế lực cổ xưa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.