Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2501: Bảo vật (Hạ)




Sở Mộ xuất kiếm, tốc độ cực nhanh. Trong nháy mắt đã bổ ra mấy trăm kiếm, kiếm quang màu bạc rậm rạp chằng chịt bao phủ đối phương. Một bộ phận kiếm quang dưới móng vuốt sắc bén của đối phương nghiền nát. Một bộ phận kiếm quang thì chém lên trên người đối phương rồi cũng bị nghiền nát.
Sở Mộ kinh ngạc phát hiện ra, công kích của hắn sau khi bổ trúng quái vật kỳ lạ này không ngờ lại không có tạo thành tổn thương rõ ràng gì. Chỉ tạo thành một ít vết cắt màu trắng trên người nó, còn có tia lửa bắn ra.
Chẳng lẽ quái vật giống như người sói kia lại là sắt thép luyện thành hay sao?
- Đây là quái vật g ì?
- Quái vật thật đáng sợ.
Đủ loại tiếng kinh hô từ trong các tòa tháp vang vọng, cho thấy sự kinh hãi của người bên trong. Bọn họ giống như Sở Mộ vậy, đều gặp một quái vật.
Muốn thu hoạch thì phải có trả giá.
Trước đó, những tòa tháp cung điện mà bọn họ gặp phải trên cơ bản đều bị tàn phá, coi như không có bị tàn phá cũng không gặp nguy hiểm gì.
Hiện tại trong Vạn Cổ thánh thành, ở chỗ này khắp nơi đều có cơ duyên. Liếc mắt nhìn lại có vô số tòa tháp, từng tòa mọc lên san sát như rừng. Mỗi một tòa tháp đều đại biểu cho một loại cơ duyên. Có lẽ trên con đường đi tới điểm trung tâm này, có một ít cơ duyên có thể so sánh với những tòa tháp ở trung tâm, bất quá cuối cùng cũng rất ít.
Như bí pháp phòng ngự nguyên thần Thất Thải chi hoàn đám người Sở Mộ đạt được và thu hoạch trong Khôi lỗi địa cung, hai loại cơ duyên này không chút thua kém hơn cơ duyên ở tòa tháp ở trung tâm này.
Sở Mộ cũng không hiểu, vì sao bên ngoài không có. Trong những tòa tháp ở đây, muốn lấy được bảo vật lại nhất định phải đối mặt với cường địch? Có lẽ đây là thủ đoạn mà cổ nhân cố ý lưu lại. Chỉ có đánh bại cường địch mứi có tư cách lấy bảo vật.
Ba người Cổ Loạn Không cũng đánh bại lực lượng phòng hộ bên ngoài, tiến vào trong tòa tháp, cũng gặp phải cường địch.
May mà bọn hắn đều có Thiên Lỗi võ trang, thực lực cường đại, có thể chống lại.
Chiến đấu kịch liệt diễn ra trong mỗi một tòa tháp.
Nhưng mà chiến đấu trong một ít tòa tháp chỉ vừa mới bắt đầu đã chấm dứt. Bởi vì những người tiến vào trong những tòa tháp này đều là cường giả Thánh cấp thất tinh.
Lực lượng phòng hộ của tòa tháp cao ba mươi thước tương đương với cấp độ Thánh cấp thất tinh. Mà thủ hộ giả trong những tòa tháp này cũng chỉ tương đương với Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. So với cường giả Thánh cấp cửu tinh, bát tinh mà nói, chênh lệch quá rõ ràng.
Sau khi đánh chết thủ hộ giả, đạt được bảo vật. Những cường giả này lục tục rời khỏi tòa tháp đang đứng, tiến về tòa tháp khác.
Sở Mộ vẫn còn đang kịch chiến với quái vật người sói màu đen.
Từ lúc chiến đấu cho tới bây giờ đã qua hơn mười tức. Mỗi một hơi đều hung hiểm vạn phần. Trong lúc đó Thiên lỗi Sở Mộ khống chế bị móng vuốt của người sói màu đen xẹt qua. Tia lửa bắn ra, mặc dù không có bị xé rách, nhưng mà cũng lưu lại ba vết cào. May mà không sâu, bản thân Thiên lỗi có thể chậm rãi khôi phục.
Chiến đấu tiếp tục, nhưng sau đó Sở Mộ càng thêm cẩn thận. Thân pháp và bộ pháp tăng lên, Kiếm Khí lưu ảnh cũng tăng tiến thêm một bước.
Lực phòng ngự của người sói màu đen này rất mạnh, công kích tầm thường không có cách nào phá vỡ. Sở Mộ không thể không vận dụng kiếm thức.
Kiếm thức mang tới uy hiếp cho người sói màu đen, thứ này vô cùng hung tàn, nhưng dường như lại có đủ trí tuệ. Không có cứng chọi cứng với Sở Mộ. Hơn nữa kỹ xảo chiến đấu kinh người, giống như vì giết chóc chiến đấu mà sinh.
Chiến đấu với người sói màu đen, kinh nghiệm chiến đấu của Sở Mộ tăng vọt. Đây là lần đầu tiên hắn gặp được quái vật mạnh như vậy.
Đương nhiên nếu như Sở Mộ có thực lực Thánh cấp bát tinh, muốn chém giết đầu người sói màu đen này cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Dù sao trước mặt thực lực tuyệt đối, kỹ xảo chiến đấu sẽ bị suy yếu vô hạn.
Sở Mộ đang đắm chìm trong chiến đấu với người sói màu đen. Tạm thời hắn còn không làm gì được người sói màu đen. Đồng thời người sói màu đen cũng không làm gì được Sở Mộ. Biến thành đối tượng để Sở Mộ bồi luyện, làm tăng thân pháp và bộ pháp của hắn.
Lúc này một đạo quang mang từ đằng xa bay vút tới, ngay lập tức tới nơi. Kiếm quang kia lạnh lẽo vô cùng, khiến cho tâm thần Sở Mộ run lên, sởn hết cả gia ốc. Theo tiềm thức, hắn lập tức thi triển Kiếm Khí lưu ảnh, né về bên cạnh.
Mục tiêu chủ yếu của đạo kiếm quang này cũng không phải là Sở Mộ, mà là người sói màu đen.
Người sói màu đen này đối với nguy hiểm có độ mẫn cảm rất lớn, lập tức né tránh, chỉ là vẫn chậm một bước. Kiếm quang lạnh lẽo kia có tốc độ cực nhanh chém qua. Lực lượng đáng sợ đánh tan người sói màu đen, chém giết người sói này.
Ngay khi người sói màu đen bị chém giết, Sở Mộ quyết định thật nhanh. Nhanh chóng lao ra khỏi tòa tháp, rời thật xa. Lúc này sát cơ kia mới trở nên phai nhạt.
Không quay đầu lại, Sở Mộ bộc phát toàn bộ tốc độ, phóng về phía một tòa tháp khác.
Không cần nhiều lời, người sói màu đen tử vong, bảo vật trong đó nhất định cũng bị cướp đi.
Mãi tới khi một tia sát cơ kia hoàn toàn biến mất thì Sở Mộ mới dừng lại. Ở bên trong Thiên Lỗi, vẻ mặt hắn lạnh lùng như băng.
Người sói màu đen kia là cơ duyên của hắn, lúc này cơ duyên bị người ta mạnh mẽ cướp đoạt, thực lực người cướp đoạt rất mạnh. Một kiếm kia mặc dù không có ẩn chứa kiếm ý, kiếm lực gì, nhưng mà lại vô cùng đáng sợ. Là một kiếm cường giả Thánh cấp cửu tinh phát ra.
Nói cách khác, người giết chết người sói màu đen cũng không phải là Kiếm Thánh, mà là môt cường giả Thánh cấp cửu tinh, kiêm tu kiếm pháp.
Thánh cấp bát tinh không phải là người là hiện tại Sở Mộ có thể chống lại, huống chi còn là Thánh cấp cửu tinh.
May mà Sở Mộ quyết định thật nhanh, nhanh chóng rời đi. Nếu không người sói màu đen vừa chết, nói không chừng hắn cũng bị giết chết theo.
Dưới tình huống bình thường. Thánh cấp cửu tinh giết chết Thánh cấp thất tinh cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Đương nhiên Sở Mộ cũng còn át chủ bài, đó chính là Kiếm Tông linh ấn.
Đến hiện tại, năm lần cơ hội hắn đã dùng mất hai lần, còn lại ba lượt. Theo thứ tự là Thánh cấp cửu tinh, tuyệt thế cường giả cùng với bạch linh cấp bậc đại đế thánh hoàng.
Đương nhiên nếu như gặp chuyện nguy hiểm dùng năng lực hiện tại của hắn không có cách nào đối kháng mà nói, cho dù không muốn dùng cũng phải dùng.
Vừa rồi khí tức của cường giả Thánh cấp cửu tinh kia Sở Mộ đã ghi nhớ.
Cướp lấy bảo vật, còn sinh ra sát cơ với hắn. Đây là thù, phải báo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.