Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2394: Kiếm Thần Hàng Lâm (Hạ)




Đây là Lôi Thuật. Một môn Lôi Thuật uy lực cường đại. Đại trưởng lão có ý định lấy một môn Lôi Thuật cường đại này, giết chết Sở Mộ tan thành mây khói.
Mấy trăm quả cầu lửa công kích tới. Nhiệt độ không khí lên cao kịch liệt, gần như muốn nướng người thành thịt khô. Trên bầu trời mây đen hội tụ, cũng mang đến cho Sở Mộ uy áp nặng nề.
Trong lúc Thiên Trảm Kiếm vung lên, thân hình Sở Mộ hơi hạ thấp xuống. Trong nháy mắt, từng lực lượng từ trong thân thể hiện lên, rót vào trong thân kiếm, ngưng tụ lại.
Phía trước, có một chút khí mây mù xuất hiện, tràn ngập, múa lượn, ngưng tụ, hóa thành nhiều đám mây trắng.
Chỉ vừa nhìn một cái, mây trắng tầng tầng, nhiều đám mây trải dài vô tận. Thoáng cái, nhìn lại, một mảnh trời quang, cái gì cũng không có.
Trong tầm nhìn, có rất nhiều đám mây trắng cùng trời quang đãng không ngừng thay thế. Người xem cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Từng đám mây trắng như ẩn như hiện, khiến cho không gian xung quanh tràn ngập một lực lượng dẻo dính, giống như trong nước. Mấy trăm quả cầu lửa tiến vào trong đó, tốc độ nhất thời giảm xuống.
Trên bầu trời mây đen đã ngưng tụ xong. Từng tia chớp màu đỏ xuyên qua ở bên trong đó, giống như vô số con độc xà, nhanh chóng hội tụ ở trung tâm của đám mây đen.
Một đạo sấm sét màu đỏ rực, lớn bằng bắp đùi ngưng tụ lại, giống như lôi long thò đầu ra. Cái đầu dữ tợn, ánh mắt bạo ngược, như muốn nói không gì không thể hủy diệt.
Khí tức khủng khiếp ầm ầm đánh xuống. Lôi long màu đỏ rực kia trong chớp mắt đã xé rách bầu trời, lao ra khỏi đám mây đen, đáp xuống, nhằm thẳng vào Sở Mộ.
Sở Mộ có cảm giác mình bị tập trung, có một loại cảm giác khó có thể nhúc nhích nổi.
- Xuyên Vân Kiếm Thức!
Sở Mộ mở miệng quát khẽ ra bốn chữ, lấy âm điệu kỳ lạ lên cao xuống thấp. Trong sự chấn động, khí tức của bản thân hắn được dẫn dắt, vặn vẹo. Trong nháy mắt, thân thể hắn liền rời khỏi sự tập trung của lôi long cường đại màu đỏ rực ra, xuất kiếm.
Một tia kiếm quang rất nhỏ nhưng không mất đi sự sắc bén, ngay lập tức đâm rách trời cao, lao thẳng tắp một đường, xuyên thủng đám mây trắng như ẩn như hiện, lấy tốc độ không gì sánh nổi và lực lượng kinh người ngưng tụ lại, bắn về phía nhị trưởng lão.
Dưới một màn mây kiếm quang màu trắng, từng quả cầu lửa bị xuyên thủng, bắn ra tán loạn.
Sở Mộ dường như hòa cùng một thể với thanh kiếm trong tay. Ta chính là kiếm, kiếm chính là ta.
Lôi long màu đỏ rực lao xuống, lại mất đi mục tiêu, xuyên qua hư không công kích vào Bạch Long Điện phía dưới, thế không thể ngăn cản được. Bạch Long Điện đã bị phá hỏng một góc, ở dưới công kích của lôi long màu đỏ tươi, lại một lần nữa bị thiệt hại nặng nề.
Những tiếng ầm ầm liên tiếp vang lên. Mặt đất chấn động. Bạch Long Điện không ngừng sụp xuống. Từng tia chớp màu đỏ đáng sợ tràn ra, trải rộng tám phương, bắn loạn ra xung quanh.
Sở Mộ lại xuất hiện ở trước mặt nhị trưởng lão, một kiếm xuyên thủng mi tâm của nhị trưởng lão, tuyệt sát.
Xuyên Vân Kiếm Thức, lần đầu có hiệu quả.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ sử dụng Xuyên Vân Kiếm Thức vào trong thực chiến sau khi hoàn thiện. Uy lực của nó không nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy rất thoả mãn. Chỉ có điều, trong đó còn có một vài chỗ cần phải cải tiến. Vài điểm rất nhỏ, cần phải điều tiết một lần.
- Lão nhị.
Nhị trưởng lão đánh ra một đòn vẫn chưa hiệu quả, trái lại chết ở dưới kiếm của Sở Mộ. Cảnh tượng như vậy, khiến cho đại trưởng lão thiếu chút nữa thì phát điên.
- Đừng có gấp. Rất nhanh sẽ đến phiên ngươi.
Sở Mộ khẽ cười một tiếng, nói. Thân thể ở trên không lượn lại, giống như chim én bay về tổ. Một kiếm ở trển trời cao lưu lại quỹ tích mỏng manh. Kiếm ý vĩnh viễn chấn động có thể lưu lại hồi lâu, bay nhanh về phía đại trưởng lão.
Nói cho cùng, Bạch Long Môn chỉ là một đám giống như tổ chức ô hợp, không có bao nhiêu nội tình, cũng không có hình thành truyền thừa chân chính.
Sở học bốn vị trưởng lão tinh thông, không có quan hệ gì với Bạch Long Môn.
Đại trưởng lão am hiểu Lôi Thuật. Uy lực của Lôi Thuật, vô cùng cường đại, nhưng thi triển ra tương đối phiền toái một chút.
Đại trưởng lão là cường giả Thánh cấp nhị tinh hậu kỳ. Thực lực toàn thân không tầm thường, không dễ dàng đối phó. Nhưng Sở Mộ bây giờ, tu vi tăng lên một ít, kiếm pháp tiến triển, thực lực lại càng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Thân hình hắn lập tức xẹt qua trời cao, né tránh từng tia chớp sấm sét của đại trưởng lão bắn nhanh ra. Ngay sau đó, có một bóng người dừng lại ở giữa không trung, trông rất sống động. Không ngờ là dáng vẻ của Sở Mộ. Bóng người này bay nhanh về phía đại trưởng lão.
- Tàn ảnh. Không ngờ giống thật như thế.
Mí mắt của đại trưởng lão run lên. Hai Sở Mộ, khiến cho hắn không có cách nào phân biệt được thật hay giả. Hắn chỉ có thể tiêu hao càng nhiều lực lượng, phóng ra rất nhiều sấm sét, công kích hai Sở Mộ.
Đây là hiệu quả của kiếm khí lưu ảnh.
Kiếm khí lưu ảnh không có lực công kích, cũng không có sức chống cự, ở dưới sấm sét của đại trưởng lão, trong nháy mắt đã bị đánh nát. Sở Mộ vung kiếm chặt đứt sấm sét, xông về phía đại trưởng lão. Một kiếm gần như chết giết.
Đại trưởng lão kinh hãi gần chết. Lúc này, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện rõ, khiến cho da đầu Sở Mộ tê dại. Một cái rét lạnh băng hàn lợi hại, dường như muốn cắt thân thể của hắn ra thành hai nửa, xiết chặt, biến hắn thành mảnh vỡ.
Đây là kiếm ý. Một kiếm ý cường đại, một kiếm ý vượt qua Thánh cấp nhị tinh, từ phía xa tập trung vào Sở Mộ.
Đây là một vị Kiếm Thánh, một vị Kiếm Thánh có thực lực cường đại. So với thực lực của đại trưởng lão, rõ ràng càng cường đại hơn nhiều. Đây là một kiếm ý ở khoảng cách khá xa, người còn chưa đến, kiếm ý tới trước, tập trung vào Sở Mộ, cảnh cáo hắn, uy hiếp hắn, bảo hắn không nên động thủ.
Kiếm ý này tuy rằng cường đại, nhưng không phải không thể tiếp nhận được. Sở Mộ không dừng lại chút nào, vẫn một kiếm xông về phía đại trưởng lão.
Kiếm khí lưu ảnh, mê hoặc tầm mắt của đại trưởng lão. Sau đó kiếm thức không một tiếng động.
Thiên Đấu Kiếm Thức.
Lại một chiêu Toái Tinh Kiếm Thức.
Sở Một lại một kiếm giết chết đại trưởng lão. Thân thể trưởng lão chia năm xẻ bảy.
Một đạo kiếm ý đang tập trung vào Sở Mộ nhất thời trở nên cuồng bạo, sát ý lẫm liệt. Hiển nhiên, chủ nhân của kiếm ý này thấy Sở Mộ không khiếp sợ trước uy hiếp của hắn, động thủ giết chết đại trưởng lão, nên đặc biệt phẫn nộ.
- Bạch Long Môn Chủ, ta chờ ngươi đã lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.