Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2370: Bốn đại yêu nghiệt (Hạ)




Tầng thứ nhất thích hợp Niết Bàn Cảnh đê giai, tầng thứ hai thích hợp Niết Bàn Cảnh trung giai, tầng thứ ba thích hợp Niết Bàn Cảnh cao giai, tầng thứ tư khác biệt về bản chất, thích hợp Vạn Cổ nhất trọng thiên, tầng thứ năm thích hợp Vạn Cổ Nhị trọng thiên, từ đó suy ra tầng thứ chín thích hợp Vạn Cổ lục trọng thiên.
Đúng vậy, Ngộ Đạo Tháp cực hạn ở Vạn Cổ lục trọng thiên, Vạn Cổ thất trọng thiên bát trọng thiên cửu trọng thiên tiến vào không có thu hoạch gì.
Cường giả Thánh cấp cao giai hơn xa cường giả Thánh cấp trung giai, là đám người mạnh nhất dưới Thánh Hoàng, người sáng lập thiên tài tiểu thế giới cũng chỉ là Thánh cấp cao giai, năng lực của bọn họ không đủ sáng tạo bảo vật thích hợp với Thánh cấp cao giai.
Trước Ngộ Đạo Tháp có tấm bia đá, Sở Mộ lấy hoàng kim lệnh đặt vào, tấm bia đá hiện ra thời gian sử dụng, hơn nữa đề nghị Sở Mộ tiến vào Ngộ Đạo Tháp tầng thứ ba.
Đi vào Ngộ Đạo Tháp tầng thứ nhất, Sở Mộ có cảm giác kỳ diệu, dường như trong Ngộ Đạo Tháp và ngoài Ngộ Đạo Tháp là thế giới khác nhau.
Trong tầng thứ nhất không rõ ràng, tốc độ tư duy nhanh hơn.
Tầng thứ nhất không phải Sở Mộ sở muốn, hắn đi lên cầu thang vào tầng thứ hai, tầng thứ hai cao hơn một cấp bậc, đi vào tầng thứ ba chính là tấm bia đá Ngộ Đạo Tháp đề nghị hắn ở tầng này.
Cẩn thận cảm thụ một chút, Sở Mộ không hài lòng, hắn đi lên tầng thứ tư.
Bất luận tầng thứ nhất hay tầng thứ hai hoặc là tầng thứ ba đều có người, tất cả đều nhắm mắt chuyên chú tìm hiểu, hoàn toàn không biết người khác.
Tầng thứ tư thích hợp Vạn Cổ nhất trọng thiên.
Trong Ngộ Đạo Tháp trừ tiêu hao thời gian mỗi tháng ra, cũng sẽ tiêu hao thần niệm và tâm thần, thiên địa công bằng, có thu hoạch phải có trả giá, không có khả năng vô duyên vô cớ có chỗ tốt.
Trong Ngộ Đạo Tháp có thể tăng phúc ngộ tính và tư duy, hơn nữa là hoàn cảnh tìm hiểu cực tốt, cấp độ càng cao càng rõ ràng, nhưng trả giá bằng thần niệm và tâm thần cực lớn.
Cấp độ càng cao, áp lực tinh thần càng rõ ràng.
Niết Bàn Cảnh bình thường đi vào tầng thứ tư tìm hiểu, chỉ sợ chưa tới một phút đồng hồ đã không kiên trì nổi, tâm thần mệt mỏi.
Một phúc quá ngắn, chẳng tìm hiểu được cái gì.
Dù sao Vạn Cổ Cảnh và Niết Bàn Cảnh có chênh lệch rất rõ ràng, đó là chênh lệch về chất.
Đứng trong tầng thứ tư, Sở Mộ nếm thử một chút, quả nhiên không phải tầng thứ ba có thể so sánh, tăng phúc rất rõ ràng, nhưng tiêu hao cũng rõ ràng.
Không đi vào tầng thứ năm, Sở Mộ biết rõ tầng thứ tư là đủ rồi.
Trên thực lực có thể so sánh với Thánh cấp nhị tinh nhưng không có nghĩa Sở Mộ có linh hồn mạnh hơn Vạn Cổ nhị trọng thiên, đây là khác nhau về chất, có đôi khi không phải số lượng có thể đền bù.
Ngộ Đạo Tháp tầng thứ tư, Sở Mộ lựa chọn một bồ đoàn và ngồi đó, lực lượng chấn động bao phủ lấy hắn.
...
Thiên Cổ Vực, bốn đại thiên môn, Trấn Thiên Tông, Khai Thiên Điện, Phá Thiên Cung, Hợp Thiên Giáo.
Bốn đại thiên môn đứng đầu Thiên Cổ Vực, trong môn đệ tử vô số, thiên tài vô số, thiên tài tuyệt thế cũng không ít.
Ngay cả thiên tài yêu nghiệt cũng có.
- Tiêu Trạch, trong thiên tài tiểu thế giới xuất hiện thiên tài yêu nghiệt, dùng tu vi Niết Bàn bát trọng thiên sơ kỳ khiêu chiến Vạn Tuyệt Phong, bức tường lưu danh, Chảng Thiên Chung và chinh chiến thiết bích, sáng tạo thành tựu truyền kỳ không ai khiêu chiến..
Trong Trấn Thiên Tông, một người đang nói chuyện.
- Dạ, sư tôn.
Phía dưới có một thanh niên đang ngồi, hắn cười vui vẻ.
Chuyện tương tự cũng xuất hiện trong Khai Thiên Điện, Phá Thiên Cung và Hợp Thiên Giáo.
Tiêu Trạch, yêu nghiệt Niết Bàn Cảnh của Trấn Thiên Tông, Man Chiến là yêu nghiệt Niết Bàn Cảnh của Khai Thiên Điện, Ngao Chân Hằng là yêu nghiệt Niết Bàn Cảnh của Phá Thiên Cung, Cơ Thải Y là yêu nghiệt Niết Bàn cảnh của Hợp Thiên Giáo.
Bốn người Tiêu Trạch, Man Chiến, Ngao Chân Hằng và Cơ Thải Y được xưng là bốn yêu nhiệt thanh danh hiển hách của Thiên Cổ Vực.
Bốn người bọn họ không tham gia thiên tài tiểu thế giới, dù sao tài nguyên tu hành của bốn thiên môn còn hơn thiên tài tiểu thế giới, cũng không đại biểu bọn họ không cách nào tiến vào thiên tài tiểu thế giới.
Người bình thường hoặc là thiên tài không gia nhập thiên tài tiểu thế giới sẽ không thể vào, nhưng bọn họ là thiên tài yêu nghiệt, còn là thiên tài yêu nghiệt của bốn đại thiên môn, cao tầng thiên tài tiểu thế giới không dám đắc tội bốn đại thiên môn, cho bọn họ đi vào thiên tài tiểu thế giới cũng không tạo thành phá hư cái gì.
- Nơi này chính là thiên tài tiểu thế giới sao? Cảm giác không có gì đặc biệt.
Man Chiến nhìn chung quanh, nói một cách không đếm xỉa tới, hắn có khổ người lớn, là yêu nghiệt luyện thể, nhìn nửa thân lỏa lồ của hắn, từng khối cơ bắp gần như nổ tung lộ ra ngoài, ai nhìn thấy cũng giật mình.
- Tuy thiên tài tiểu thế giới cực kỳ có danh tiếng nhưng luận nội tình lại thua xa bốn đại thiên môn chúng ta.
Tiêu Trạch nói không nhanh không chậm, hắn có làn da như ôn ngọc, ôn nhuận quân tử, hai tay trắng nõn như con gái.
Ngao Chân Hằng và Cơ Thải Y không nói gì.
- Theo ta thấy, không cần lo tới tên Sở Mộ kia, chúng ta tranh tài một hồi.
Đôi mắt Man Chiến bắn ra hào quang khiếp người, cơ bắp của hắn run lên làm không khí rung động, lực lượng đáng sợ làm không khí sinh ra gợn sóng.
Hắn là người cuồng chiến, cơ bắp nhiều hơn đầu óc.
Không người nào để ý tới hắn, bốn đại yêu nghiệt có cạnh tranh với nhau, cũng quen thuộc nhau, biết rõ Man Chiến là người nào.
- Ta có ý định đi chung quanh nhìn xem.
Tiêu Trạch lên tiếng, hắn biến mất không thấy gì nữa.
- Các ngươi thì sao, có muốn chiến một hồi?
Man Chiến nhìn sang Ngao Chân Hằng cùng Cơ Thải Y.
- Ta tìm nơi ngủ một giấc.
Ngao Chân Hằng nói thầm, thân ảnh của hắn biến mất.
- Ta không muốn ở cùng với tên toàn cơ bắp như ngươi.
Cơ Thải Y khẽ cười nói, nàng hóa thành hào quang bay xa.
- Thật không có ý nghĩa, xem ra chỉ có thể tìm gia hỏa Sở Mộ hảo hảo tranh tài một hồi, hi vọng không làm ta thất vọng.
Hai chân của hắn nhún xuống mặt đất, oanh, lực lượng bộc phát, mặt đất vỡ tung, bùn đất bắn ra xa vài chục mét, Man Chiến như thiên thạch bay đi nơi xa.
...
- Lại không có mặt ở đây, ta đi tìm nơi ngủ vậy.
Âm Trúc lâm, trong Trúc Âm lâu. Ngao Chân Hằng phá giải phong cấm sau đó đứng trên Trúc Âm lâu nhắm mắt ngủ.
Tiêu Trạch đi tới Vạn Tuyệt Phong, ngẩng đầu nhìn lên ngọn núi. Hắn nhảy lên cao mấy trăm trượng, hắn bò lên với tốc độ cực nhanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.