Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2240: Thánh cấp Sa tộc chật vật chạy trốn (Thượng)




- Nhân tộc cuồng vọng tự đại.
Cường giả Thánh cấp Sa tộc âm dương quái khí nói. Trong nháy mắt khi thanh âm rơi xuống, hắn đưa tay đánh ra một chưởng. Lập tức, chưởng ấn màu xanh da trời cực lớn đánh về phía Sở Mộ, nhanh chóng bành trướng.
Bàn tay của Sa tộc khác với Nhân tộc, chỉ có bốn ngón tay, hơn nữa tạo thình còn tương đối quái dị.
bàn tay màu xanh da trời cực lớn kia mang theo thanh âm như sóng biển đánh tới. Dường như muốn một chưởng đánh tới thân thể Sở Mộ, khiến cho thân thể Sở Mộ chia năm xẻ bảy vậy.
Không né tránh, song kiếm giơ lên rồi chém xuống. Kiếm quang lạnh lẽo vô cùng xé rách không trung, tạo thành thập tự chém vào bàn tay màu xanh lam cực lớn. Kiếm quang nghiền nát, bàn tay màu xanh da trời cực lớn kia cũng bị chém nát, chia năm xẻ bảy.
Thân thể khẽ động, cơ bắp trên lưng chấn động với cường độ cao. Dưới động lực cường đại, tốc độ của Sở Mộ đạt tới mức tận cùng. Hơi lóe lên một cái đã tới gần cường giả Thánh cấp Sa tộc. Song kiếm xuất kích liên hoàn, kiếm quang tràn ngập vô số, như gió bão tàn sát bừa bãi.
Sở Mộ vừa mới ra tay, từ lúc bàn tay lớn màu xanh da trời bắn ra cho tới khi bị nghiền nát rất là ngắn ngủi, hoàn toàn là trong tích tắc. cường giả Thánh cấp sa tộc vô cùng khiếp sợ. trong nháy mắt này ngơ ngẩn không thôi. Mãi tới khi kiếm quang lăng lệ mà cuồng bạo của Sở Mộ bắn tới gần thân thể, thân thể phát ra hàn ý của hắn mới kị phản ứng. Quang mang màu lam chợt lóe lên trên thân thể, ngăn cản kiếm quang oanh kích tới.
Trong lòng cường giả Thánh cấp Sa tộc này nổi lên sóng to gió lớn, khiếp sợ không gì sánh nổi.
Đây thực sự chỉ là một tu luyện giả Niết Bàn cảnh thôi sao?
Nhưng mà từ khi bắt đầu cho tới bây giờ khí tức chấn động trên người tu luyện giả Nhân loại này thủy chung đều là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, không có chút biến hóa nào. Điều này nói rõ tu vi của Nhân tộc này thực sự là Niết Bàn thất trọng thiên sơ kỳ, không có chút che dấu nào.
- Tuyệt thế thiên tài... Không, đây là yêu nghiệt, tuyệt thế yêu nghiệt. Chỉ dùng tu vi Niết Bàn cảnh đã có thực lực như Thánh cấp.
Cường giả Thánh cấp Sa tộc hưng phấn, vô cùng kích động. Hắn hạ quyết tâm phải bắt sống Nhân tộc này, mang về trong tộc.
Tiếng răng rắc vang vọng, giống như biển cả rít gào. Quang mang màu xanh lam như nước đại dương mênh mông, bắt đầu khởi động.
Sau lưng cường giả Thánh cấp Sa tộc có một cái biển, giống như là Lam Hải thu nhỏ, uy áp khổng lồ vô cùng đổ xuống, tràn ngập cuồng bạo.
Lam Hải là một cái biển duy nhất trong Thâm Lam thế giới, diệnt ích do với lục địa còn lớn hơn, giống như là vô biên vô hạn, cực lớn, tràn ngập các loại sắc thái thần bí, thâm thúy khó lường, lúc yên tĩnh thì giống như một khối bảo thạch vô cùng lớn. Lúc cuồng bạo thì phóng ta uy năng hủy thiên diệt địa.
Hơi nước nồng đậm từ bốn phương tập kết lại, giống như biến thành một cái biển mênh mông. Sở Mộ ở trong đó cảm thấy thân thể mình bị trói buộc một cách khó hiểu, năng lực hành động bị hạ thấp một cách rõ ràng.
Kiếm ý khẽ động, đem lực lượng trói buộc cuốn quanh thân thể chặt đứt, khôi phục tự do. Mà kiếm ý vô hình quấn quanh thân, làm cho lực lượng trói buộc vừa mới tới gần thân thể đã bị chém đứt, không có cách nào làm ảnh hưởng tới Sở Mộ.
Nếu như đổi lại là một kiếm tu khác cũng có thể làm được điểm này. Nhưng mà sức chiến đấu trong lúc vô hình, hoặc là nói lực công kích sẽ hạ thấp. Bởi vì dùng kiếm ý để phá lực lượng trói buộc cho nên khó có thể phân phối tới thân kiếm. Cho dù có cũng chỉ là một bộ phận trong đó.
Sở Mộ thì khác, hắn có hai đạo kiếm phác, đương nhiên cũng có hai đạo kiếm ý nguyên vẹn. Một đạo là kiếm ý bình thường. Một đạo là Bất Diệt kiếm ý, hiện tại Sở Mộ đang vận dụng kiếm ý bình thường chặt đứt lực lượng trói buộc, lại dùng Bất Diệt kiếm ý rót vào trên thân kiếm để chiến đấu.
Kiếm lực bát cấp chảy xuôi trên thân kiếm, phong mang kinh người làm cho cường giả Thánh cấp Sa tộc cảm thấy lạnh lẽo không thôi.
Tu vi khí lực của Sở Mộ đạt tới Niết Bàn cảnh thất trọng thiên, mặc dù Kiếm lực rất là tiêu hao thể lực, nhưng mà dùng lực lượng khí lực cường đại của hắn hoàn toàn có thể chống đỡ trong thời gian ngắn.
Trong tay cường giả Thánh cấp Sa tộc xuất hiện một thanh vũ khí kỳ lạ, giống như là một loại động vật có xương sống nào đó. Có thể nói là một thanh cốt thương, bất quá lại có chút giống như cốt xoa, tương đối ngắn, chỉ dài chừng hai ba cái đĩa ăn cộng lại, nhưng lại có uy lực kinh người.
Một thanh cốt thương ở trong tay cường giả Thánh cấp Sa tộc phát huy ra uy lực kinh người. Mạnh mẽ đâm ra, giống như là giao long vượt nước chảy, vô cùng hung mãnh, lực lượng kinh người. Trong lúc quét ngang giống như thiên quân vạn mã cũng có thể bị nghiền nát.
Khí thế to lớn, lực lượng kinh người. Cường giả Thánh cấp có năng lực đáng sợ, cường giả Thánh cấp Sa tộc toàn lực ra tay. Bởi vì hiện tại hắn không dám khinh thị nhân tộc bé nhỏ là Sở Mộ này. Cho dù tu vi có chênh lệch như trời và đất, nhưng mà thực lực của Nhân tộc này lại vô cùng kinh người, có thể nói là vô địch trong Niết Bàn cảnh.
Mục đích của cường giả Thánh cấp Sa tộc này là muốn bắt sống Sở Mộ, mang về trong tộc. Chuyện này đối với Sa tộc rất có tác dụng, bởi vậy tuy rằng hắn ra tay uy ực cường đại, nhưng mà cũng không phải là muốn giết chết Sở Mộ.
Mục đích của Sở Mộ thì khác, hắn không có ý định bắt sống đối phương, mà là muốn giết chết đối phương. Từ đầu cho tới bây giờ Sở Mộ chiến đấu với đối phương không hề rơi xuống thế hạ phong. Chuyện này cũng chứng minh quả thực hiện tại hắn đã có thực lực chống lại cường giả Thánh cấp nhất tinh.
Thiên Trảm kiếm và Bất Diệt kiếm ý giống như tương liên với hai tay, như là từ trong người Sở Mộ sinh ra, trên thực tế, Bất Diệt kiếm quả thực từ trong cơ thể Sở Mộ sinh ra. Bởi vì đó là do Sở Mộ dùng Thần Hoang chủng kiếm thuật diễn sinh ra nó. Là một thanh kiếm có thể phát triển không ngừng.
Sử dụng Bất Diệt kiếm ý tự nhiên càng thuần buồn xuôi gió hơn Thiên Trảm kiếm một ít.
Song kiếm liên tục công kích, từng đạo kiếm quang đáng sợ không ngừng bắn ra, giống như rung động liên miên bất tận quay chung quanh thân thể cường giả Thánh cấp Sa tộc, làm cho quang mang màu xanh da trời như mặt nước không ngừng phập phồng, biến ảo bất định.
Chiến đấu giữa hai người dần dần kịch liệt, dư âm ảnh hưởng đáng sợ không ngừng khuếch tán ra bốn phía, bao trùm phương viên trăm trượng, lại tới ngàn trượng, lại tới vạn trượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.