Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2177: Giết chóc vô biên (Thượng)




Thiếu chủ mặt trắng bệch nhìn thấy khuôn mặt Tô Nguyệt Tịch thì mắt sáng rực, lóe tia dâm tà vội the thé nói:
- Nam giết, nữ giữ lại, bản thiếu chủ muốn sủng hạnh nàng!
Dáng người và khuôn mặt, khí chất của Tô Nguyệt Tịch ở trong Thâm Lam thế giới cũng tính là đẹp tuyệt trần số một số hai trong này, đa số nam giới đều động lòng, huống chi vốn là kẻ háo sắc?
Sở Mộ nói với Tô Nguyệt Tịch:
- Nàng một người, ta hai người.
Sở Mộ không để ba Niết Bàn thất trọng thiên vào mắt.
Sở Mộ tin tưởng với thiên phú, thực lực của Tô Nguyệt Tịch thì một Niết Bàn thất trọng thiên bình thường không đánh lại nàng.
Tô Nguyệt Tịch không trả lời, nàng dùng hành động thực tế biểu thị, trong khoảnh khắc một vệt đen khuếch tán, lực tràng bao phủ Niết Bàn thất trọng thiên xông tới. Uy nhiếp Thiên Ma lực tràng khiến Niết Bàn thất trọng thiên biến sắc mặt, thực lực bị suy yếu nhiều.
Tô Nguyệt Tịch rút kiếm chẳng chút nương tình, kiếm quang hắc ám rạch phá không trung, màu giống của Hắc Ma Uyên mang theo sát khí cực kỳ sắc bén chém vào Niết Bàn thất trọng thiên.
Kiếm quang tựa tia chớp đen xé rách vạn vật.
Cùng lúc đó Sở Mộ cũng rút kiếm, hắn không thả ra lực tràng nhưng cảnh giới kiếm pháp cực kỳ cao minh, nhẹ nhàng chém hai kiếm mà như sát chiêu. Hai luồng kiếm quang màu bạc xé gió. Kiếm lực toát ra phong mang đáng sợ.
Vèo vèo!
Kiếm quang không thể né tránh xuyên qua giữa trán hai tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên, nghiền nát não, linh hồn tan vỡ.
Kiếm của Tô Nguyệt Tịch cũng giết Niết Bàn thất trọng thiên thứ ba.
Quá nhanh, chỉ trong khoảnh khắc ba Niết Bàn thất trọng thiên đã chết dưới kiếm của Tô Nguyệt Tịch.
Cường giả Thánh cấp Vạn Cổ cảnh bên cạnh thiếu chủ giờ mới phản ứng lại, ra tay:
- Đáng chết!
Khí thế đáng sợ cường đại ập đến, khiến Tô Nguyệt Tịch biến sắc mặt.
Cường giả Thánh cấp vốn không nên phản ứng chậm như vậy. Một vì nơi này là Hắc Ma Uyên, cường giả Thánh cấp cảm nhận áp lực khổng lồ. Hai vì ba Niết Bàn thất trọng thiên ra tay đối phó một Niết Bàn lục trọng thiên, một Niết Bàn ngũ trọng thiên chắc dễ như húp cháo, không cần lo. Vì hai điều này nên lão nhân áo xám không chú trọng, lo suy nghĩ chuyện sau khi vào Hắc Ma Uyên.
Mãi khi ba người chớp mắt bị giết lão nhân áo xám mới phản ứng lại, ra tay công kích.
Sở Mộ sớm tính được điều này, sau khi giết hai Niết Bàn thất trọng thiên thì hắn giơ cao Thiên Trảm kiếm, ánh sáng màu bạc mạnh mẽ rót vào, chuyển động, kiếm chém ra.
Vòng sáng ngũ sắc xoay nhanh chém hướng thiếu chủ kia, muốn một kiếm tuyệt sát.
Một kiếm này buộc lão nhân áo xám phải đánh tan vòng ánh sáng ngũ sắc trước, không thì thiếu chủ sẽ chết.
Sở Mộ kéo tay Tô Nguyệt Tịch bùng nổ tốc độ lao vào hắc ám của Hắc Ma Uyên:
- Đi!
Lão nhân áo xám đánh nát vòng ánh sáng ngũ sắc, nhìn thoáng qua Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch đã xông vào Hắc Ma Uyên, mất hút.
Thiếu chủ mặt trắng bệnh biểu tình cực kỳ khó xem, trong khoảnh khắc vừa rồi gã cảm nhận cái chết đến gần.
Thiếu chủ mặt dữ tợn gắt giọng:
- Giết, nam phải giết, nữ bắt lại, ta muốn hành hạ chết ả!
Lửa giận rực cháy, thiếu chủ lao vào Hắc Ma Uyên. Lão nhân áo xám vội chạy theo.
Âm lạnh, cuồng bạo, tà dị, cảm xúc mặt trái vô tận hùng dũng ập đến, không ngừng tuôn vào thân thể như muốn đông máu, đóng băng cơ thể, chảy vào thế giới tinh thần, vào sọ não. Chế tạo các loại âm u, dẫn phát tâm ma, nảy sinh tà ác.
Hắc Ma Uyên là một môi trường cực kỳ đặc biệt, cho đến nay chưa biết là nguyên nhân gì tạo thành. Đi vào Hắc Ma Uyên sẽ bị ảnh hưởng, bị hơi thở hắc ám hỗn loạn bao vây, bị hơi thở mặt trái không chỗ không ở trong Hắc Ma Uyên ảnh hưởng.
Người tâm chí không kiên định ở đây sẽ bị ảnh hưởng nặng, không thể chống đỡ lâu được, sẽ bị gợi lên âm u trong lòng, tâm ma nảy sinh rơi vào điên cuồng, cuối cùng chết tại đây.
Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch đều là người tâm chí kiên định không dễ bị ảnh hưởng, nhưng ở chỗ này lâu thì sẽ dần bị ăn mòn.
Lúc mới vào bị hơi thở Hắc Ma Uyên trùng kích, Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch ngạc nhiên, khi phản ứng lại chợt nhận ra tay chạm vào nhau, hoặc nên nói Sở Mộ nắm tay Tô Nguyệt Tịch, cảm giác lạnh lẽo mềm mại.
Hai gò má Tô Nguyệt Tịch nóng ran, đây là lần đầu tiên nàng bị khác giới nắm tay, hơi ấm áp, nỗi lòng phức tạp khó tả.
Bản năng nhúc nhích, Sở Mộ thả lỏng tay ra.
Tropng hoàn cảnh này khiến hai người rất nhanh tỉnh táo lại, tiến vào trạng thái chiến đấu.
Kiếm trong tay, người và kiếm có chút liên kết. Bóng tối từ bốn phía ập đến, các loại hơi thở mặt trái không ngừng bao bọc toàn thân, chui vào cơ thể nhưng bị kiếm nguyên, kiếm ý của hai người chém tan.
Không biết Thần Châu Thâm Lam ở đâu, hai người đành cầu may. Có lẽ khí vận của họ khổng lồ hơn tu luyện giả bình thường, không chừng sẽ cho bọn họ gặp gỡ thì sao?
Càng vào sâu trong Hắc Ma Uyên thì hơi thở hắc ám hỗn loạn càng rõ ràng, càng mãnh liệt hơn, gặp trùng kích càng mạnh.
Tâm chí của Sở Mộ vốn cực kỳ kiên định, đột phá cảnh giới kiếm pháp kéo lên một bậc. Kiếm ý cường đại đến đỉnh giai Thần cấp, đã là đỉnh cao, có tài đặc biệt khi đối kháng hơi thở mặt trái.
Tâm chí của Tô Nguyệt Tịch kém hơn Sở Mộ một chút, kiếm ý không bằng hắn, nhưng nàng có ưu thế mà hắn không có. Tô Nguyệt Tịch tinh thông hắc ám lực lượng quy tắc, thích ứng hắc ám cao hơn, sức đề kháng càng mạnh.
Trong Hắc Ma Uyên ảnh hưởng tầm nhìn, lực lượng thần niệm bị quấy nhiễu phát ra bị thu nhỏ phạm vi gấp mấy chục lần, lúc ngừng lúc nối không chính xác, chỉ khiến tiêu hao nhiều hơn.
Mắt Sở Mộ lấp lóe tia sáng, thị kiếm phát huy đến mức tận cùng mới miễn cưỡng thấy cảnh cách mấy trăm thước, xa hơn thì hơi mơ hồ. Đôi mắt Tô Nguyệt Tịch sâu thẳm u ám, dường như đang thi triển loại đồng thuật nào đó.
Giọng Tô Nguyệt Tịch bình tĩnh mà lạnh lùng nói:
- Hình như chúng ta bị bao vây.
Đồng thuật hắc ám của Tô Nguyệt Tịch càng thích hợp sử dụng trong Hắc Ma Uyên. Tuy thị kiếm của Sở Mộ mạnh nhưng đó chỉ là bằng ánh mắt, bị hoàn cảnh ảnh hưởng giảm mạnh hiệu quả.
Tô Nguyệt Tịch dứt lời Sở Mộ cũng phát hiện bóng người ẩn núp trong bóng tối xung quanh đang nhanh chóng bao vây lại đây.
Hơi thở hung tàn cuồng bạo hỗn hợp trong hắc ám càng thêm hỗn loạn, xao động, như thủy triều cuồn cuộn ập đến. Tiếng gầm trầm đục như mãnh thú, tiếng cười quái dị từng cơn.
Giây sau có tiếng xé gió vang lên, các bóng người lao ra hắc ám với tốc độ siêu nhanh vượt qua vài trăm thước giết hướng Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.