Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2111: Chém Niết Bàn trung giai (Hạ)




Đây là từ khi Sở Mộ vào Thâm Lam thế giới lần đầu tiên rút kiếm, lần đầu Thiên Trảm kiếm lộ phong mang trong Thâm Lam thế giới.
Tam Thống Lĩnh Thiên Vệ Lý gia mới ra lệnh hành động Sở Mộ đã giành tấn công trước, xuống tay trước là hơn.
Kiếm quang âm lạnh như tia chớp vụt qua không trung, khoảnh khắc còn chưa kịp cảm thấy tim đập nhanh, kiếm quang chói mắt xẹt qua không trung khiến người không chịu nổi che mắt, chợt có tiếng hét thảm thiết vang vọng không trung.
Chỉ một kiếm Sở Mộ đã hạ gục một Thiên Vệ Lý gia.
Cùng là tu vi Niết Bàn tam trọng thiên nhưng thực lực so với Sở Mộ thì cách biệt quá xa.
Sở Mộ bày ra thực lực khiến Thiên Vệ Lý gia và Tam Thống Lĩnh biến sắc mặt.
Tam Thống Lĩnh rống to:
- Ra tay hết sức!
Kiếm quang vung lên nổ thành vô số kiếm quang như mưa to, như thủy triều hùng dũng ập hướng Sở Mộ, đánh hắn thủng lỗ chỗ.
Bảy Thiên Vệ khác cũng rút kiếm thi triển kiếm pháp giết hướng Sở Mộ.
Sở Mộ phát hiện tu vi của đám người này đều là Niết Bàn cảnh, thấp nhất cũng cỡ Niết Bàn tam trọng thiên. Nhưng bọn họ thi triển kiếm pháp đẳng cấp cùng lắm là địa cấp trung giai, cao giai, hơn nữa tạo nghệ kiếm pháp không có gì đặc biệt, chẳng có điểm gì thu hút.
Trình độ kiếm pháp như vậy đặt trong bốn tinh vực lớn nhân tộc không đáng nhắc tới, còn không bằng Kiếm Giả Thần Ngưng cảnh.
Sở Mộ lắc người như bươm bướm vờn hoa dễ dàng tránh thoát kiếm pháp của đối phương, hắn không cố ý thi triển kiếm pháp uy lực lớn, chỉ dùng kiếm pháp cơ bản dung nhập lôi chi lực lượng quy tắc đâm một kiếm như sấm sét.
Trong tiếng sấm, kiếm quang khiến người kinh hoàng vụt qua, rực rỡ phi phàm. Lại có tiếng hét thảm thiết vang lên, thêm một Thiên Vệ bị kiếm của Sở Mộ xuyên thủng giữa trán hồn phi phách tán, xác gục ngã.
Tam Thống Lĩnh muốn nứt khóe mắt:
- Đáng chết!
Mỗi Thiên Vệ là chủ lực của Lý gia, không thể mất một người nào. Nhưng đã liên tục chết hai người, dù có giết Sở Mộ thì khi quay về cũng khó ăn nói.
Tam Thống Lĩnh hận Sở Mộ thấu xương.
Dốc hết sức ra tay, ánh sáng màu lam khuếch tán từ cơ thể phủ lên hơn một ngàn thước, bao trùm Sở Mộ. Hắn cảm giác các loại lực lượng quy tắc bị ức chế đôi chút.
Đây là thủy chi lực tràng.
Trong mấy người chỉ có Tam Thống Lĩnh nắm giữ thủy chi lực tràng.
Trong phút chốc một vòng đỏ khuếch tán từ người Sở Mộ, là hỏa chi lực tràng.
Hỏa chi lực tràng và thủy chi lực tràng va chạm, Sở Mộ nghiền nát thủy chi lực tràng của Tam Thống Lĩnh, bao trùm lên gã và các Thiên Vệ. Mọi người bị ức chế, thực lực bị suy yếu.
Tam Thống Lĩnh biến sắc mặt, vội vàng chỉ huy mọi người tản ra thi triển thuật pháp.
Tu luyện giả của Thâm Lam thế giới hầu như mỗi người đều tu luyện thuật pháp tương ứng.
Trong phút chốc sóng nước hiện ra, gầm rống ập đến, ánh lửa tràn ngập, cát bay đá chạy.
Từng chiêu thuật pháp uy lực lớn được thi triển, dời núi lấp biển đập nát hư không.
Bọn họ thi triển thuật pháp có uy lực mạnh mẽ hơn dùng kiếm pháp.
Nhưng trong hỏa chi lực tràng của Sở Mộ thì uy lực thuật pháp bị suy yếu mấy phần, hắn né tránh làm thuật pháp bị hụt.
Sở Mộ vận dụng kiếm pháp phản kích, đâm như sấm sét, chém như nứt đất, quét qua thiên quân. Mỗi kiếm chém ra chắc chắn mang đi một mạng sống, không lâu sau tám Thiên Vệ đều chết dưới kiếm của Sở Mộ.
Cùng là tu vi Niết Bàn tam trọng thiên nhưng tám Thiên Vệ tu luyện công pháp so với Thần Hoang kiếm quyết của Sở Mộ cách biệt tựa trời với đất, hoàn toàn không thể so snáh.
Cuối cùng chỉ còn lại mỗi mình Tam Thống Lĩnh Thiên Vệ Lý gia.
Sở Mộ không dốc hết sức ra thì không thể diệt ngay tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên được.
Sở Mộ không dốc hết sức vì hắn cảm giác mình bị theo dõi, loại cảm giác này luôn tồn tại. Vì ứng đối nguy hiểm có thể xuất hiện buộc lòng Sở Mộ phải giữ lại thực lực, không để đối phương hiểu thấu mình.
Tuy không thể diệt ngay Tam Thống Lĩnh nhưng Sở Mộ vẫn chiếm ưu thế.
Kiếm quang như theo gió vượt sóng chém ra thuật pháp của Tam Thống Lĩnh, kiếm chém qua cực kỳ sắc bén, nhanh như gió, mãnh liệt như sét.
Tam Thống Lĩnh biến sắc mặt, gã không bao giờ ngờ bằng vào tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên của gã mà không bằng một tu luyện giả tu vi mới chỉ là Niết Bàn tam trọng thiên.
Tam Thống Lĩnh có chú ý đến đối phương luôn thi triển kiếm pháp chứ chưa sử dụng thuật pháp nào, kiếm pháp có uy lực cực kỳ mạnh mẽ hơn bọn họ gấp vô số lần.
Nếu là lúc trước Tam Thống Lĩnh còn định bắt sống Sở Mộ, ép hỏi kiếm pháp của đối phương nhưng bây giờ gã chỉ lo tìm cách giữ mạng, đây mới là vấn đề lớn.
Ở trong hỏa chi lực tràng làm lực lượng quy tắc bị ức chế, thực lực giảm mạnh, lực lượng và tốc độ không bằng Sở Mộ. Tam Thống Lĩnh khó khăn né tránh kiếm pháp, muốn đánh lại rất khó khăn.
Lại một kiếm, kiếm quang rạch phá chân trời, rực rỡ đọng lại trong mắt Tam Thống Lĩnh.
Một kiếm... chặt đầu.
Sở Mộ thu về hỏa chi lực tràng, hắn đáp xuống đất, tháo không gian giới chỉ của Tam Thống Lĩnh và tám Thiên Vệ xuống, đây là chiến lợi phẩm. Kiếm khí thì miễn đi, loại thường, không sánh bằng Thiên Trảm kiếm được, không lọt vào mắt.
Sở Mộ liên kết hỏa chi quy tắc trong thế giới tinh thần phát ra đoàn lửa rồi tách ra rơi xuống chín xác chết, đốt cháy. Lửa nhiệt độ cao rất nhanh đốt chín xác chết thành đống than.
Phi hạm hình thoi Tam Thống Lĩnh cưỡi đến biến thành vật vô chủ cũng thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ.
Sở Mộ chui vào phi hạm nhanh chóng quét một lần, phát hiện phi hạm này giống phi hạm nhân tộc sử dụng, có thể điều khiển. Sở Mộ khởi động phi hạm bay lên trời, vèo một tiếng bộc phát ra tốc độ kinh người lao nhanh tới trước.
Sở Mộ rời đi không lâu sau một bóng người xuất hiện, là lão nhân lúc trước. Lão nhân ánh mắt sâu thẳm nhìn đống than bên dưới, ánh mắt giật mình.
Tam trọng thiên mà giết ngũ trọng thiên như chơi, thiên tài tuyệt thế.
Lý gia.
Một người vội vã chạy vào, gấp gáp rống to:
- Thiếu chủ, việc lớn không tốt!
Lý Thu Phong đang chờ nghe tin tức của nhóm Tam Thống Lĩnh Thiên Vệ, bực bội hỏi:
- Có chuyện gì mà hoảng hốt?
Người tới vội nói:
- Niệm châu của... của Tam Thống Lĩnh nát rồi!
Lý Thu Phong đứng bật dậy, biểu tình giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Tác dụng của niệm châu là xem sinh tử, ký thác một lũ tinh thần vào niệm châu, người còn sống thì niệm châu nguyên vẹn, người chết thì niệm châu vỡ nát.
Niệm châu của Tam Thống Lĩnh nát tức là gã chết rồi.
Lý Thu Phong hỏi dồn:
- Thiên Vệ khác thì sao?
- Tám viên đó cũng nát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.