Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2035: Sở Mộ có tiếng không có miếng (Thượng)




Tu vi không bằng đối phương?
Điều này không là chướng ngại lớn lao gì. Tu vi của Sở Mộ tuy mới chỉ là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ nhưng thần hoang kiếm nguyên của hắn bàn về chất và lượng không thua gì Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, vô hình trung rút ngắn chênh lệch tu vi với đám thiên tài Trần Cương.
Cộng thêm từ các mặt khác Sở Mộ có nhiều thủ đoạn, cùng tu luyện thể và luyện khí càng mạnh mẽ hơn.
Tóm lại Sở Mộ có tự tin một lần nữa đánh bại, đè bẹp đám thiên tài trong tinh hệ, cuối cùng giành được hạng nhất tham gia cạnh tranh tiếp theo, tranh phong với đám thiên tài, yêu nghiệt ở đỉnh cao nhất tinh hệ.
Sở Mộ chưa bao giờ sợ tranh tài với cùng thế hệ.
Nói nhiều cũng chỉ là suông miệng, không bằng làm nhiều.
Trong Tinh Thiên giới, một ngàn thiên tài tự đi vào tiểu không gian của mình.
Tinh Thiên giới xem như một tiểu thế giới, trong tiểu thế giới có thể phân cách ra nhiều tiểu không gian. Vì có một ngàn thiên tài dự thi nên có một ngàn lẻ một tiểu không gian. Một ngàn tiểu không gian cho từng thiên tài nghỉ ngơi, dư ra một tiểu không gian là to nhất, cỡ mấy vạn thước vuông, cao ngàn thước, là chỗ cho các thiên tài chiến đấu đánh nhau.
Cách so tài giai đoạn thứ hai là một ngàn thiên tài vào Tinh Thiên giới rồi thực chiến một chọi một.
Giai đoạn thứ nhất đi vào Thiên Thanh Hư Giới, mỗi người được thân thể mới, bắt đầu lại từ đầu, kiểm nghiệm thiên phú tu luyện, ngộ tính, vận may này nọ của mọi người, các mặt tổng hợp lại thành điểm thiên tài.
Nhưng muốn xếp hạng trên bảng Thiên Thanh chỉ dựa vào thiên phú, ngộ tính thì không đủ, nó còn cần thực lực. Thiên phú, ngộ tính hay cái khác thì mục đích cuối cùng là thực lực, tăng cao thực lực, có thực lực cường đại mới đứng vững gót chân, sinh tồn tốt hơn.
Nên mới có cuộc chiến thực lực trong giai đoạn thứ hai.
Rút thăm ngẫu nhiên, một chọi một chiến đấu, những người khác xem cuộc chiến. Không ai biết khi nào mình sẽ bị rút trúng, người bị trúng thăm chiến đấu đánh thua sẽ bị đào thải, người thắng thì thăng cấp, cứ thế tiếp tục cho đến khi chỉ còn lại một người tức là hạng nhất, thí sinh duy nhất vào giai đoạn thứ ba.
Chọn một trong một ngàn người, tỉ lệ rất nhỏ nhưng không ai muốn bỏ qua, vậy là mọi người phải lấy bản lĩnh thật sự ra. Không phải ai tu vi cao nhất là sẽ trở thành số một, vì tu vi chỉ là một phần cấu thành thực lực chứ không là toàn bộ. Có lẽ tu vi không cao nhưng mặt khác dẫn đầu người khác thì sao?
Một ngàn tiểu không gian trang trí đơn giản, hay nên nói là đơn sơ, chỉ có một bồ đoàn tĩnh tọa.
Trong tiểu không gian, Sở Mộ nhàn nhã ngồi trên bồ đoàn, hắn lấy bình rượu ngon ra khỏi không gian giới chỉ nhâm nhi mấy ngụm. Một số thiên tài cũng làm giống như Sở Mộ, có người lấy bàn ghế, rượu ngon, thức ăn ngon ra nhàn nhã ăn uống, khiến bao người hâm mộ.
Đa số thiên tài thì ngồi nghiêm chỉnh, hoặc là mặt ngoài bình tĩnh mà lòng hồi hộp.
Chọn một trong ngàn người, cực kỳ tàn nhẫn, bọn họ căng thẳng cũng đúng. Có người biết mình không hy vọng gì nhưng vẫn giữ ước mơ xa vời, một số người thì thoải mái, không có hy vọng vậy xem lần tranh phong này là cơ hội rèn luyện tuyệt vời.
Đủ loại người bình tĩnh chờ đợi tuyển chọn.
Lúc này thiên tài trong hai tiểu không gian bị một luồng sáng bắn trúng, biến mất, họ xuất hiện trong không gian chiến đấu ở chính giữa.
Hai người đều có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên, cách biệt không lớn.
Đầu tiên là nói mấy câu đấu võ mồm, sau đó rút kiếm đánh nhau.
Tu vi cách biệt không lớn thì phải xem tu vi những mặt khác, ví dụ kiếm pháp, lực lượng thiên địa, kiếm ý các loại. Nếu vẫn ngang tầm nhau thì tùy vào kinh nghiệm chiến đấu, thiên phú chiến đấu, nắm chắc thời cơ.
Hai thiên tài thực lực cách biệt không lớn, một trận chiến đấu kéo dài hai mươi phút, tiêu hao sáu, bảy mươi phần trăm lực lượng mới đánh vào điểm yếu phân ra thắng thua.
Người thắng trận được đưa về tiểu không gian cũ, người thua bị đưa ra Tinh Thiên giới, trở về tinh hạm.
Chiến đấu trong Tinh Thiên giới sẽ chiếu ra bên ngoài như người thật đang đánh nhau, cảm giác như ở trong đó. Mỗi người trên tinh hạm từ góc độ nào đều có thể thấy rất rõ ràng.
Những tinh hạm có của Kiếm Thần điện, của Dạ Minh kiếm tông, của mười thế lực cấp bá chủ, của một số thế lực khác, tinh hạm rậm rạp bao vây Tinh Thiên giới kín kẽ, cũng để phòng hộ nhiều lớp cho Tinh Thiên giới.
Trận so tài thứ nhất kết thúc, Tinh Thiên giới lập tức chọn người cho trận so tài thứ hai, họ xuất hiện trong không gian chiến đấu.
Hai bên trận so tài thứ hai một người tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ, một người tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên trung kỳ, cách biệt một tiểu cảnh giới, không quá lớn nhưng vẫn là sự chênh lệch.
Chiến đấu rất kịch liệt, một kiếm một chiêu, chiêu thức tinh diệu độc đáo. Sở Mộ vừa uống rượu ngon vừa quan sát chiến đấu, một lòng ba dùng thay thế mình vào.
Kết quả chiến đấu hơi bất ngờ, thiên tài Niết Bàn nhất trọng thiên trung kỳ thắng với ưu thế rõ ràng.
Trận thứ hai kết thúc, trận thứ ba bắt đầu ngay, hoàn toàn không cho người thời gian nghỉ ngơi, sắp xếp chặt chẽ.
Từng trận đấu diễn ra, cuộc chiến này không cần nương tay, thoải mái bày ra thực lực, không cần lo sẽ giết đối phương vì chết trong này là chết giả. Với quy tắc đặc biệt của Tinh Thiên giới người chết sẽ sống lại, đây là lý do tại sao Tinh Thiên giới khó tạo ra to hơn.
Nếu không thể sống lại thì không cách nào phát huy hết sức mạnh, đánh đấm thật được, càng sẽ không kiểm nghiệm ra trình độ thực lực thật.
Từng trận chiến qua đi, Sở Mộ được chọn, trùng hợp đối thủ của hắn là một thiên tài có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên, còn là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông, sư huynh đệ của hắn.
Thiên tài kia chắp tay hành kiếm lễ với Sở Mộ biểu lộ tôn kính chứ không phải xin hắn nương tay:
- Sở sư huynh, mời.
Sở Mộ đáp lễ, một thanh kiếm nằm trong tay:
- Mời.
Kiếm này không phải Thiên Trảm kiếm mà là Bất Diệt kiếm. Thiên Trảm kiếm là thông thiên thánh kiếm, uy năng hơn kiếm khí cực phẩm, bình thường Sở Mộ đặt nó trong đan điền uẩn dưỡng, khi nào gặp cường địch mới đáng lấy Thiên Trảm kiếm ra chém giết.
Uy năng của Bất Diệt kiếm đủ để ứng đối chiến đấu trước mắt.
Chiến đấu bắt đầu, Sở Mộ không thi triển kiếm pháp thương cổ, uy lực của kiếm pháp rất mạnh, vừa ra tay đủ đánh bại đối phương. Nếu là người khác thì Sở Mộ chẳng quan tâm, nhưng đối phương là sư đệ đồng môn lại khá là tôn kính hắn, hắn định mượn cơ hội này chỉ điểm đối phương một phen rồi mới đánh bại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.