Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2029: Di Sơn Kim Viên (Hạ)




Thăng cấp cửu trọng thiên quá khó khăn.
Sở Mộ không ngừng tu luyện thế Long Mãng Thôn Thiên.
Sở Mộ thầm nhủ, đưa mắt nhìn phương xa:
- Gom đủ sáo trang thì thực lực càng mạnh lên, chắc đã có thể... đối kháng với đại hư thú.
Mới không lâu trước Sở Mộ cảm giác thực lực của mình tăng lên nhiều, càng mạnh hơn, chắc đã đủ sức đối kháng với đại hư thú. Thế là Sở Mộ tìm một con đại hư thú để đánh nhau.
Khi ấy tu vi luyện thể của Sở Mộ chưa lên đỉnh, tu vi luyện khí càng khỏi phải nói, mới củng cố vừa vào cửu trọng thiên.
Thực lực của Sở Mộ khi đó so với hiện giờ cách xa nhiều, đối diện con đại hư thú thì hắn hầu như bị yếu thế. Sở Mộ ngoan cường cố chống một lúc, không có cơ hội chạy trốn đã bị một cú oanh giết, may mắn hắn có được một tấm lệnh bài chết thay nên bỏ chạy mà không bị mất mác gì.
Bây giờ tu vi tăng lên nhiều lại được Liệt Thiên Kiếm giáp sáo trang, thực lực tiến bộ lớn nên Sở Mộ bắt đầu rục rịch.
Sở Mộ thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Không vèo một tiếng bay đi, tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh, vang tiếng nổ kinh người.
Ngọn núi này là lãnh địa của một con đại hư thú tên là Di Sơn Kim Viên.
Không lâu sau Sở Mộ trông thấy Di Sơn Kim Viên.
Cao hơn mười thước, lông sặc sỡ màu vàng rất bắt mắt, tay cầm cây gậy kim loại trông khá to đối với Sở Mộ, màu vàng giống lông của Di Sơn Kim Viên.
Sở Mộ đến khiến Di Sơn Kim Viên chú ý, nó gầm lên giơ gậy vàng to lớn đập xuống, thế lớn lực nặng, tốc độ siêu nhanh phá không quất tới, như thể gậy này có thể đập nát một ngọn núi.
Tiếng rít khủng khiếp vang lên, gió mạnh rít gào. Cây gậy từ trên cao đập xuống làm Sở Mộ suýt nghẹt thở như có ngọn núi giáng xuống.
Sở Mộ thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Không, tốc độ siêu nhanh chớp mắt lướt qua, từ bên cạnh chém kiếm.
Xích Huyết kiếm đến cửu phẩm có mũi nhọn kinh người.
Xích Huyết kiếm cửu phẩm mỗi năng lực càng mạnh hơn, nhưng không hiểu sao năng lực Huyết Động vô hiệu với Di Sơn Kim Viên. Dường như Di Sơn Kim Viên có thể điều chỉnh máu chuyển động, không bị ảnh hưởng.
Sở Mộ không kích động nhiều, Di Sơn Kim Viên đem lại áp lực cho hắn vẫn rất lớn.
Tiếc rằng Sở Mộ không được thanh kiếm cửu phẩm khác, nếu không thi triển song kiếm thuật thì thực lực càng mạnh. Hư linh kiếm bát phẩm dù có thêm kiếm ý, lực lượng thiên địa gia cố cũng không cách nào gây tổn thương cho Di Sơn Kim Viên.
Kiếm quang yêu dị cắt qua va chạm với lông vàng của Di Sơn Kim Viên bắn ra vô số hỏa hoa.
Di Sơn Kim Viên có lực lượng mạnh kinh người, sức lực càng đáng sợ, tốc độ không chậm, cực kỳ khó chơi. Nếu không phải tu vi của Sở Mộ tăng cao nhiều lại được Liệt Thiên Kiếm giáp sáo trang thì không đánh lại nó.
Thân hình Di Sơn Kim Viên khổng lồ cao mười thước, Sở Mộ chưa đến hai thước, chênh lệch rõ ràng.
Di sơn côn siêu mạnh, từng gậy đập xuống, bão tố tàn phá, mặt đất xung quanh bị phá hoại hoàn toàn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất rung rinh, nguyên ngọn núi trúng Di Sơn côn của Di Sơn Kim Viên sắp sụp đổ.
Sở Mộ chợt nhận ra công kích bình thường khó tổn thương được Di Sơn Kim Viên, chỉ có kiếm pháp...
Xích Huyết kiếm rực cháy từng lớp lửa nóng chém mạnh xuống.
Kiếm pháp nhị phẩm Diễm Song Sát!
Kiếm ý đến đỉnh địa thành, lực lượng ngũ hành cũng gần đến đỉnh địa thành, lực lượng rót vào thì uy lực kiếm pháp nhị phẩm cũng trở nên vô cùng đáng sợ.
Nhưng chiêu kiếm pháp này đánh trúng Di Sơn Kim Viên mà không thể tổn thương nó được, chỉ để lại dúm lông cháy đen nhẹ.
Sở Mộ lại thi triển kiếm pháp nhị phẩm Phá Giáp, chỉ để lại vết thương nhỏ trên lớp da Di Sơn Kim Viên, rất nhanh khép lại.
Uy lực của kiếm pháp đúng là vì đẳng cấp kiếm ý, lực lượng thiên địa tăng lên mà mạnh mẽ gấp vô số lần. Nhưng Di Sơn Kim Viên là đại hư thú, là hư thú đỉnh cao nhất, nó cực kỳ mạnh, kiếm pháp trình độ cỡ này khó thể tổn thương nó thật sự.
Hai lần bị đánh trúng, Di Sơn Kim Viên chỉ cảm giác đau nhẹ nhưng càng tức giận hơn.
Di Sơn côn quét thiên quân, trong tiếng rít khủng bố bão tố dấy lên. Sở Mộ buộc phải dốc hết sức thi triển Chân Võ Bát Bộ và thân pháp Kim Bằng Phá Không, thân pháp Đạp Diệp Băng Ba phối hợp với nhau liên tục biến đổi vị trí mấy chục lần đến cực hạn khả năng của hắn.
Sở Mộ né qua gậy đập liền thi triển kiếm pháp uy lực mạnh mẽ: Vô Gian Luyện Ngục.
Đất khét ngàn dặm, động đất, lửa luyện ngục khủng bố tuôn ra tàn phá tám hướng, bao trùm Di Sơn Kim Viên.
Di Sơn Kim Viên gầm lên, từng cọng lông dựng thẳng, ánh sáng màu vàng càng chói lòa phủ lên một lớp, ngăn cách tất cả lửa luyện ngục ập đến.
Đây có lẽ là thú kỹ nào đó, loại phòng ngự.
Ngăn Vô Gian Luyện Ngục xong Di Sơn Kim Viên giơ Di Sơn côn lên, dao động thú lực khủng bố thổi quét tám hướng, trong bão tố tàn phá gậy đập xuống. Sở Mộ bỗng cảm giác núi cao dưới chân rung bần bật như tùy thời bị gậy lật lại đè xuống đầu hắn.
Một gậy dời núi!
Không có chỗ trốn, bốn phương tám hướng trên trời dưới đều bị uy thế của cây gậy này bao phủ. Sở Mộ như sắp bị gậy đập vụn không chừa mẩu xương.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt chạy khắp người, cây gậy này mạnh hơn gậy lần trước oanh giết Sở Mộ gấp mười lần trở lên.
Sở Mộ hít sâu bùng nổ lực lượng, trực tiếp thi triển ra kiếm pháp ngũ phẩm: Đoạt Mệnh Thiết Cát.
Bùm!
Vô số kiếm quang có huyết quang yêu dị chói mắt phá không, lơ lửng trong không gian trăm thước trước mặt điên cuồng cắt.
Mỗi kiếm quang màu đỏ yêu dị chói mắt không ngừng va chạm với Di Sơn côn đập xuống, không ngừng suy yếu uy năng của cây gậy.
Nhưng gậy này quá mạnh mẽ, Sở Mộ đã thi triển xong Đoạt Mệnh Thiết Cát mà Di Sơn côn vẫn còn đập xuống. Sở Mộ cảm giác có chút cơ hội, hắn vội thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Không nhanh chóng chui ra từ khe hở.
Bùm!
Đá núi vỡ nát nổ thành cái hố siêu to, nguyên ngọn núi rung rinh.
Đá vụn bắn tung tóe, từng vụn đá rạch các đường trong không khí, rất khủng bố.
Sở Mộ lao ra xa mấy trăm thước, liên tục vung kiếm. Kiếm quang yêu dị đỏ máu nghiền nát đá vụn bắn tới.
Di Sơn Kim Viên đột nhiên nhảy lên, toàn thân nở rộ ánh sáng màu vàng đậm như vầng mặt trời. Di Sơn Kim Viên giơ Di Sơn côn lên đập xuống, bão tố vàng khủng bố ập đến, bao trùm mấy ngàn thước.
Đại hư thú cường đại bày ra ngay trước mắt.
Thực lực của Di Sơn Kim Viên quá mạnh mẽ, Sở Mộ không ngừng câu giờ với nó, liên tiếp rơi vào nguy hiểm suýt bị đánh trúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.