Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2016: Thiên Môn Bát Kiếm (Thượng)




Vèo một cái điểm thiên tài của Sở Mộ từ 81000 điểm bạo tăng113000 điểm.
Bắc Thần Liệt xoe tròn mắt:
- Chuyện gì xảy ra?
Kiếm pháp của Bắc Thần Liệt sắp sáng tạo xong, miễn hoàn thành là sẽ được bốn ngàn điểm thiên tài, đủ để vượt qua Sở Mộ. Nhưng bây giờ điểm thiên tài của Sở Mộ tăng ba vạn hai ngàn, một lần nữa bỏ xa Bắc Thần Liệt.
Bắc Thần Liệt động não, chợt phản ứng lại:
- Ba vạn hai ngàn điểm... cùng tu khí thể... Một vạn sáu ngàn ngũ trọng thiên...
Bắc Thần Liệt cười khổ lắc đầu, cảm thán từ tận đáy lòng:
- Không uổng là Sở Tôn, thì ra im lặng mấy ngày nay vì đột phá lớn hơn, hắn... vẫn đi trước ta.
Bắc Thần Liệt lúc này tu vi cũng đến cảnh giới khí thể tứ trọng thiên, Sở Mộ thì đã đột phá tới ngũ trọng thiên, chênh lệch quá lớn.
Một hơi được ba vạn hai ngàn điểm, điểm thiên tài tăng vọt khiến thứ hạng của Sở Mộ trên bảng Đăng Thiên cũng leo lên.
Thứ hạng lấp lánh sáng như thanh kiếm bén bay thẳng lên trời, vượt mọi chông gai thế như chẻ tre, không thể ngăn cản.
Vèo một tiếng xông vào mười hạng đầu, lập tức hấp dẫn nhiều người chú ý.
Đã vào mười hạng đầu nhưng chưa từng lại, vẫn không ngừng xông lên trên, vượt qua từng thứ bậc, bỏ lại sau lưng.
Xông xông xông!
Thứ hạng của Sở Mộ quay lại hạng ba.
113000 điểm thiên tài!
Cổ Loạn Không hạng nhất điểm thiên tài là 122000, Tần Ngạo Tiên hạng hai 118000 điểm thiên tài, Dương Chiến Thiên hạng bốn có 110000 điểm thiên tài.
Thứ hạng lên xuống làm nỗi lòng của mọi người cũng phập phồng theo.
Một trưởng lão Tổng Thần Điện thở phào, giả vờ giận nói:
- Tiểu tử này đang làm cái quỷ gì?
Một trưởng lão khác nói:
- Thêm vài lần như vậy nữa chắc trái tim lão phu sẽ nát vì sợ.
Các trưởng lão gật gù, rất là đồng cảm.
Bọn họ quá xem trọng, hy vọng Sở Mộ luôn giữ tốp ba, không mơ xa sẽ tiến thêm nữa chỉ mong hắn đừng rớt hạng.
Tiếc rằng Sở Mộ không biết tiếng lòng của họ, mà dù biết hắn cũng không quan tâm. Sở Mộ có con đường của mình, cách của riêng hắn, không bị ai ảnh hưởng.
- Cuối cùng đến đỉnh tam trọng thiên, tứ trọng thiên không còn xa!
- Ta cũng sắp tới đỉnh tam trọng thiên!
- Chờ chúng ta đều đến tứ trọng thiên thì thực lực càng thêm cường đại, có thể săn giết hư thú mạnh hơn rồi!
Một góc Thiên Thanh vực, có mười mấy thiên tài tu vi tam trọng thiên vừa đi vừa nói chuyện.
Bỗng nhiên phía không xa truyền đến từng đợt dao động kỳ dị, các tia sáng bạc tràn ngập trong không khí hấp dẫn mọi người chú ý. Đám người quay đầu nhìn, tưởng có báu vật gì sắp xuất hiện nên hết sức kích động.
Ánh sáng màu bạc nhạt khuếch tán, một bóng người hiện ra.
Ba giây sau, ánh sáng bạc biến mất, mọi người rất ngạc nhiên vì trước mắt bọn họ xuất hiện một người chứ không phải báu vật gì.
Có người nghi ngờ kêu lên:
- Sở Tôn!
Người xuất hiện đúng là Sở Mộ.
Sở Mộ sử dụng lệnh bài truyền tống là hư linh khí chỉ dùng được một lần, có công năng truyền tống đi và về một lần. Khi Sở Mộ sử dụng lệnh bài truyền tống quay về Dạ Minh bộ thì sẽ để lại tọa độ không gian ở chỗ cũ, giữ yên một tháng không tán đi, có thể quay về trong vòng một tháng. Nếu qua một tháng thì tọa độ biến mất.
Cái tên Sở Tôn nổi tiếng lừng lẫy trong Dạ Minh bộ không ai không biết, nên đám người vừa nghe liền hết hồn, lộ vẻ mặt kính sợ, bất giác thụt lùi mấy bước, cực kỳ cảnh giác như sợ Sở Mộ rút kiếm với họ.
Sở Mộ chỉ liếc bọn họ một cái nhưng không định làm gì, trừ phi những người này không biết sống chết chủ động rút kiếm với hắn.
Sở Mộ lắc người, có tiếng xé gió, bão tố đáng sợ tốc lên. Mười mấy người vội vàng vận chuyển lực lượng ổn định thân thể mới không bị thổi đi. Cát bay đá chạy, Sở Mộ đã hóa thành tàn ảnh chớp mắt biến mất trước mặt mọi người, chỉ để lại vô số kinh thán.
Nhanh quá!
Quá mau!
Khi Sở Mộ vận dụng tốc độ thì chính hắn cũng thấy rất nhanh, tu vi ngũ trọng thiên đúng là hơn hẳn tứ trọng thiên.
Luyện thể ngũ trọng thiên giống như tứ trọng thiên, chủ yếu là rèn luyện gân cốt nhưng cấp bậc sâu hơn, hiệu quả rèn luyện càng rõ ràng. Sở Mộ cảm giác được gân cốt của mình biến càng cứng cỏi, cứng rắn hơn.
Luyện khí ngũ trọng thiên thì khí toàn càng lớn càng cô đọng, lượng nội khí càng nhiều, càng tinh thuần hơn, còn có thể bước đầu đưa nội kí qua bàn tay lan tràn đến thân kiếm, tăng mũi nhọn cho kiếm, thêm lớp phòng hộ cho thân kiếm.
Thực lực giữa ngũ trọng thiên và tứ trọng thiên rất rõ ràng.
Lúc này tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn khi là tứ trọng thiên vài phần, thậm chí là gấp đôi.
Sở Mộ lao nhanh như gió, cảnh vật rút lui, Sở Mộ vào sâu trong Thiên Thanh vực hơn.
***
Trong Thiên Thanh vực chuyện Sở Mộ làm là săn giết hư thú, hấp thu luyện hóa hư khí, tu luyện thế thứ sáu của Chân Võ Bát Thế, tham ngộ thế thứ bảy, không ngừng hồi ngộ mỗi cuộc chiến của mình, không ngừng tích lũy khai phát tiềm năng.
Để thăng cấp từ ngũ trọng thiên lên lục trọng thiên càng khó khăn hơn, tất cả lực lượng của ngũ trọng thiên là mười sáu ngàn cân, lực lượng lục trọng thiên là ba mươi hai ngàn cân, cách biệt tận mười sáu ngàn cân.
Dù là hư khí của hư thú lục phẩm, hấp thu luyện hóa mỗi cái chỉ tăng hai ngàn cân lực lượng, muốn lên mười sáu ngàn cận về mặt lý luận phải hấp thu luyện hóa tám mươi hư khí lục phẩm. Nếu tính luôn luyện thể và luyện khí thì là một trăm sáu mươi, mỗi con hư thú lục phẩm bình thường đều có một hư khí lục phẩm.
Thực lực hư thú lục phẩm mạnh hơn hư thú ngũ phẩm nhiều, với thực lực hiện tại của Sở Mộ để săn giết hư thú lục phẩm phải qua chiến đấu một phen. Nếu là hư thú lục phẩm tinh anh thì cần chiến đấu kịch liệt mới giết được.
Khu vực Thiên Thanh vực bao la, bên trong có nhiều hư thú nhưng rải rác rất rộng, sẽ không chồng chất một chỗ nên muốn tìm hư thú lục phẩm không dễ.
Đôi khi không cẩn thận gặp hư thú thất phẩm thì Sở Mộ chỉ có nước chạy trốn, không thì sẽ bị giết.
Nên sau khi vào Thiên Thanh vực tu vi của Sở Mộ tiến bộ chậm hơn lúc ở Dạ Minh bộ rất nhiều.
Nhưng theo thời gian trôi qua tu vi của Sở Mộ không ngừng tăng lên, tới gần lục trọng thiên.
Lực lượng thổ, thủy, mộc vì có lực lượng kim, hỏa tương sinh rèn luyện nên đều đột phá đến tiểu thành, điểm thiên tài tăng rất nhiều.
Qua nhiều đợt tích lũy, Sở Mộ ở bên bờ sông rộng hơn trăm thước thấy những chiếc lá trôi nổi trên mặt sống thì chợt nảy một ý. Sở Mộ nhón chân điểm nhẹ lên lá cây đạp sóng qua sông, hắn tự sáng tạo một môn thân pháp tứ phẩm: Đạp Diệp Lăng Ba.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.