Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1952: Thập trọng thiên (Hạ)




Trừ hơn ba vạn người ra trong Dạ Minh bộ còn có người khác, dường như vốn là người Thiên Thanh Hư Giới.
Những người này đều có thân phận, ví dụ nam nhân trung niên đang nói chuyện với đám thiên tài Sở Mộ là chưởng quầy tiệm sách. Tiệm sách bán toàn là bí tịch.
Bí tịch là để tu luyện công pháp, kiếm pháp, thân pháp, bộ pháp vân vân.
Chưởng quầy tiệm sách cười hỏi:
- Các vị tiểu hữu có muốn chọn một môn công pháp không?
Sở Mộ lạnh nhạt hỏi:
- Cái giá phải trả lá gì?
- Lần đầu chọn công pháp ta có thể ưu đãi nửa gía cho.
Chưởng quầy tiệm sách vuốt râu dài cười nói:
- Ví dụ công pháp giá gốc một trăm hư khí thì ta sẽ bán bằng giá năm mươi hư khí.
Một thanh niên tóc dài xõa vai mắt lóe tia sáng hỏi:
- Hư khí đến từ đâu?
- Hoang dã bên ngoài Dạ Minh bộ có hư thú, giết hư thú là sẽ được hư khí.
Chưởng quầy tiệm sách mỉm cười nói:
- Hư khí không chỉ mua được công pháp, đan dược, kiếm khí còn phụ trợ tu luyện, nó cực kỳ quan trọng.
Sở Mộ trầm ngâm, lại hỏi:
- Thực lực của hư thú thế nào?
Không nhớ được quá khứ nhưng Sở Mộ mơ hồ biết trước kia thực lực của hắn không yếu, nhưng hiện tại không hiểu sao biến thành người bình thường, còn có việc thúc giục thời hạn ba năm muốn hắn cố gắng hơn.
Nhưng người bình thường quá yếu, Sở Mộ chưa rõ thực lực của hư thú thế nào, lần đầu tiên nghe về hư thú nên cần hỏi rõ nhiều hơn, đề phòng trước khỏi lo.
- Thôi, để ta mách cho các vị tiểu hữu phân chia tu luyện trong Thiên Thanh Hư Giới cho.
Chưởng quầy tiệm sách cười nói:
- Hệ thống tu luyện nơi này chia hai đạo, luyện khí đạo và luyện thể đạo, luyện khí hay luyện thể đều chia cảnh giới là thập trọng thiên.
Các thiên tài nhướng mày trầm ngâm:
- Thập trọng thiên...
Bọn họ nhớ cảnh giới tu luyện không phân chia như vậy, đẳng cấp tu luyện trong Thiên Thanh Hư Giới khác hẳn.
Chưởng quầy tiệm sách cười tủm tỉm nhìn phản ứng của mọi người, không giải thích cặn kẽ.
Chưởng quầy tiệm sách giải thích rằng:
- Nhân tộc chúng ta tu luyện chia ra thập trọng thiên, hư thú thì chia thập phẩm đối ứng với thập trọng thiên. Trong thập trọng thiên không chia ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp.
Mọi người chú ý lắng nghe hòng hiểu biết nhiều hơn.
- Ta sẽ không liệt kê chi tiết khác, nhưng chỗ ta có tư liệu tỉ mỉ về cảnh giới tu luyện của nhân tộc, thực lực hư thú. Một quyển chỉ cần mười hư khí nhất phẩm là được, hư khí nhất phẩm tức là hư khí của hư thú nhất phẩm.
Chưởng quầy tiệm sách vẫn cười:
- Đương nhiên ta biết bây giờ các vị tiểu hữu chưa có hư khí, nên ta sẽ cho các người bản ghi chép tư liệu tỉ mỉ về nhân tộc, hư thú trước. Tuy nhiên các người phải lập khế ước với ta, trong vòng mười ngày phải giao số hư khí gấp đôi.
Mọi người nhìn nụ cười đó không hề thấy hiền hòa mà thật gian xảo.
Chưởng quầy tiệm sách bổ sung thêm, cái mặt cười tươi đáng đánh hơn nữa:
- Phải rồi, mỗi quyển sách chỉ cho phép một người xem.
Một câu nói cắt đứt ý nghĩ mua quyển sách rồi cùng nhau đọc của các thiên tài.
Một thiên tài cao to vạm vỡ lạnh lùng cười:
- Ta muốn một quyển, chỉ có hai mươi hư khí nhất phẩm, không đáng gì.
- Ta cũng muốn một quyển!
Cách lập khế ước rất đơn giản, lăng tay là được, cảm giác dường như không có gì trói buộc.
Sở Mộ cũng mua một quyển, mài dao không mất thời gian đốn củi, huống chi hắn cho rằng để lấy hư khí nhất phẩm không khó gì.
Chưởng quầy tiệm sách cười toe. Đã có mấy trăm người lập khế ước mua sách, mấy trăm người nhân hai mươi là mấy ngàn hư khí nhất phẩm, theo gã biết thì không chỉ có vài trăm người vào đây.
Chưởng quầy tiệm sách cười nói:
- Nhớ kỹ, chỉ có mười ngày, nếu trong vòng mười ngày không giao hai mươi hư khí nhất phẩm cho ta thì các người sẽ chết một lần. Mùi vị cái chết không dễ chịu, và sẽ suy yếu năm ngày.
Không hiểu sao tiếng cười kia tựa như ác ma.
Nhận sách rồi Sở Mộ nhanh chóng quay về nhà gỗ của mình, đóng cửa giở sách ra đọc.
Sách không dày nhưng ghi chép nội dung rất tỉ mỉ, ghi rõ ràng về luyện khí, luyện thể, thập trọng thiên của nhân tộc, còn có kiếm ý, lực lượng thiên địa này nọ. Có ghi tỉ mỉ phân chia hư thú, trong hư thú có hư thú bình thường, hư thú tinh anh huyết mạch cường đại, còn có hư thú vương giả siêu đáng sợ.
- Đến luyện thể nhất trọng thiên sẽ có lực lượng một ngàn cân, đến nhị trọng thiên là lực lượng hai ngàn cân, luyện thể tam trọng thiên là lực lượng bốn ngàn cân, luyện thể tứ trọng thiên là lực lượng tám ngàn cân, mỗi trọng thiên lực lượng sẽ tăng theo cấp số nhân. Lực lượng luyện thể thập trọng thiên lên đến năm trăm mười, hai mươi vạn cân, thật đáng sợ.
- Luyện khí và luyện thể đối ứng, đều có ưu khuyết điểm riêng.
- Hư thú nhất phẩm bình thường trung bình có lực lượng một vạn cân, hư thú tinh anh nhất phẩm có lực lượng và tốc độ mạnh hơn, phát huy thực lực càng mạnh. Hư thú vương không chỉ có lực lượng càng mạnh mẽ còn có thú lực, nắm giữ thú kỹ có trí tuệ nhất định.
- Hiện giờ ta không có chút kiếm khí, lực lượng chỉ được ngàn cân, so với hư thú nhất phẩm bình thường thì chênh lệch gấp mười lần. Cách biệt thực lực quá lớn, không thể so sánh.
Sở Mộ cau mày, hiện tại chỉ một con hư thú nhất phẩm đủ để diệt gọn hắn chứ đừng nói săn giết hư thú kiếm hư khí.
Giống như Sở Mộ, đám thiên tài sau khi biết tình huống cụ thể thì nhíu chặt mày, đây gần như là việc không thể hoàn thành.
Chênh lệch lực lượng gấp mười lần, chỉ công kích dẫn đến dòng khí đủ gây hại cho bọn họ.
Giở trang cuối cùng quyển sách có ghi chép liên quan cái chết.
Chết trong Thiên Thanh Hư Giới không phải chết thật, vì sau khi chết sẽ sống lại trong bộ lạc, khi không có chút tu vi sau khi bị giết chẳng mất mác gì. Nhưng nếu tu luyện đến nhất trọng thiên mà chết sẽ hạ thấp tu vi một trọng.
Ví dụ nhất trọng thiên chết sẽ biến thành người thường, nhị trọng thiên chết thì rớt xuống nhất trọng thiên.
Sở Mộ đọc trang cuối cùng thì ngạc nhiên phát hiện chứ trên sách mờ dần rồi biến mất, giở mấy trang đầu ra, trang giấy trắng tinh.
Đến đây đám thiên tài mới hiểu trong vòng mười ngày kiếm hai mươi hư khí nhất phẩm không là chuyện đơn giản.
Bốn tinh vực lớn nhân tộc có hàng trăm tinh hệ, mỗi người đều chú ý tình hình trong Thiên Thanh Hư Giới.
Nhưng bọn họ không thể trông thấy diễn biến trong Thiên Thanh Hư Giới, chỉ có thể chờ đợi.
***
Thiên Thanh Hư Giới, Dạ Minh bộ.
Sở Mộ ngồi khoanh chân trên sàn gỗ suy tư.
Gợi ý như dấu ấn khắc trong đầu, thời hạn ba năm. Dường như trong ba năm hắn không đến độ cao nhất định sẽ xảy ra chuyện gì không tốt, hình thành áp lực vô hình thúc giục hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.