Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1851: Một kiếm giết năm người (Thượng)




Mọi người im lặng một lúc rồi nhanh chóng rời đi, không thì mùi máu nơi đây rất có thể hấp dẫn luyện thú cường đại hơn tìm đến.
Lâm Khải lên tiếng:
- Sở phó đội, chúng ta cùng đi đi.
Sở Mộ nói:
- Không, ta định đi một mình.
Cùng nhau tôi luyện thì an toàn hơn, nhưng Sở Mộ đã sớm có kế hoạch, hắn muốn độc hành. Nếu đi một mình Sở Mộ mới có thể thoải mái phát huy thực lực thật sự, không bị bó tay bó chân.
Tuy rằng độc hành tăng lớn sự nguy hiểm nhưng nếu có thu hoạch thì không cần chia với người khác. Đương nhiên cùng người tôi luyện trừ hệ số an toàn khá cao ra còn có ích lợi khác.
Nói chung cái nào cũng có lợi riêng.
Lâm Khải cười nói:
- Nếu Sở phó đội đã quyết định thì ta không khuyên nữa, chúc Sở phó đội thu hoạch thật nhiều trong Thử Luyện giới.
Sở Mộ cười nói:
- Ta cũng chúc ngươi gặp nhiều kỳ ngộ trong Thử Luyện giới.
Trong chiến đội thứ tám tình cảm giữa Sở Mộ và Lâm Khải khá tốt, có lẽ vì không đánh không quen biết.
Mọi người rời đi các hướng khác nhau.
Một đám Kiếm Vương thấy Sở Mộ đi một mình.
- Đơn độc rời đi?
- Không lẽ hắn tính độc hành?
- Có vẻ đúng rồi, người này là Kiếm Vương ngũ tinh mà có thể vào Thử Luyện giới thì tu luyện công pháp chắc chắn không giống bình thường, không chừng là công pháp Thần cấp.
Nghe hai chữ Thần cấp làm bọn họ sôi trào máu nóng.
- Ta nghĩ hắn có thể có công pháp Thần cấp, và có nhiều nguyên đan nữa, theo đuôi hắn đi, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Thử Luyện giới tự thành một giới, có quy tắc, pháp tắc độc lập rất là hoàn thiện, nên cũng chia ra ngày và đêm, có mặt trời nóng cháy, trăng sáng, sao giăng.
Hôm nay là ngày thứ ba vào Thử Luyện giới, Sở Mộ một mình cô đơn đi trên mảnh đất lạnh băng này.
Trong Thử Luyện giới bị quy tắc, pháp tắc hạn chế, thử luyện giả cấp vương không thể bay, dù dốc hết sức bùng nổ chỉ có thể lơ lửng ngắn ngủi và tiêu hao nhiều lực lượng.
Tuy trong Thử Luyện giới có vô số kỳ trân dị bảo, kỳ ngộ nhưng không dễ gặp được. Đặc biệt mới đi vào Thử Luyện giới không lâu, còn ở vùng ngoài rìa.
Sở Mộ không gặp kỳ trân dị bảo mà đụng phải một vài con luyện thú, đều chết dưới kiếm của hắn. Tiếc rằng luyện thú không cho ích lợi gì.
Sở Mộ không hay biết có một đám người đi theo sau lưng hắn, hễ luyện thú nào bị hắn giết bọn họ sẽ kiểm tra tỉ mỉ suy đoán thực lực của hắn, hết sức cẩn thận.
Không cẩn thận không được, vì bọn họ đoán Sở Mộ tu luyện công pháp Thần cấp, chắc có bối cảnh rất kinh người. Bọn họ muốn chiếm công pháp Thần cấp thì phải cẩn trọng, nếu để lộ ra chút tiếng gió nào thì kết cuộc sẽ rất thảm.
Một trong tám Kiếm Vương kiểm tra kỹ càng, nói:
- Con luyện thú này phỏng chừng là trung cấp nhưng cũng chết dưới kiếm của hắn, thực lực của hắn không yếu, phỏng chừng là Kiếm Vương bát tinh. còn là tinh anh.
Kiếm Vương cửu tinh trung kỳ dẫn đội cho ra kết luận:
- Tổng hợp lại các loại dấu hiệu thì phỏng chừng thực lực của người này sánh ngang Kiếm Vương bát tinh tinh anh.
Bọn họ sẽ không đánh giá cao hơn nữa, vì một Kiếm Vương ngũ tinh có thực lực ngang bằng Kiếm Vương bát tinh tinh anh đã là siêu đáng sợ, vượt qua ba cấp tinh, còn là từ Kiếm Vương trung giai nhảy qua cao giai.
Nghĩ đến đây tám Kiếm Vương lòng thầm run rẩy.
Chiến đấu vượt một cấp tinh là bọn họ đã thấy rất ghê gớm, qua hai cấp tinh thì thật khó tin, chưa từng nghe có vụ qua ba cấp tinh.
- Người này trừ có thể tu luyện công pháp Thần cấp ra còn có bí mật khác, ví dụ như công pháp luyện thể cường đại, không thì không thể mạnh vậy được.
- Đúng thế, nếu chúng ta được đến những bí mật này, dù không thể vượt qua ba cấp tinh nhưng ít ra có thể chiến đấu vượt một cấp tinh hay thậm chí là hai cấp tinh.
Tám Kiếm Vương tim đập nhanh, lòng cực kỳ kích động, bọn họ như nhìn thấy cảnh mình chiến đấu vượt hai cấp tinh.
Họ cố gắng hít thở đều đều.
Tinh Thiên giới cử tinh trung kỳ thủ lĩnh nhỏ giọng nói:
- Đuổi theo hắn, bao vây lại, tuyệt đối không thể xảy ra chút sai sót gì.
- Yên tâm, một Kiếm Vương ngũ tinh bình thường dù có thực lực sánh ngang Kiếm Vương bát tinh tinh anh nhưng đối mặt chúng ta thì không có sức đánh lại.
Đúng vậy, tám Kiếm Vương người lợi hại nhất là Kiếm Vương cửu tinh trung kỳ, hai Kiếm Vương cửu tinh sơ kỳ, năm người khác thực lực đỉnh Kiếm Vương bát tinh. Dù là một Kiếm Vương cửu tinh tinh anh đụng phải bọn họ chưa chắc thắng nổi.
Tám Kiếm Vương tràn trề tự tin tăng tốc độ đuổi theo.
***
Bước chân Sở Mộ đều đều, mỗi bước ra một bước như được tính toán tinh vi nhất, không dài không ngắn, vừa đúng.
Kiếm quang chợt lóe, để lại vết kiếm đâm xuyên hư không, đâm thủng con luyện thú rắn độc vọt ra từ cây cối bên cạnh.
Rắn độc luyện thú cấp thấp há mồm mổ vào cổ Sở Mộ, độc dịch có độc tính kinh người, nếu bị cắn trúng, chất độc rót vào cơ thể hơn phân nửa sẽ chết.
Nhưng con rắn độc nhanh, kiếm của Sở Mộ càng mau, đã đâm ra trước xuyên thủng cái mồm há to, một kiếm giết chết.
Sở Mộ vung cổ tay, thân kiếm rung nhẹ, xác con rắn độc bay ra.
Sở Mộ ung dung đi dạo.
Sở Mộ chợt ngừng bước, nhẹ giọng nói:
- Ra đi.
Trong phút chốc các tiếng xé gió vang lên, các bóng người từ bốn phương tám hướng bắn ra, hình thành một vòng vây bao quanh Sở Mộ.
Có tám người, mỗi người toát ra khí thế mạnh mẽ, ít nhất là đỉnh Kiếm Vương bát tinh.
Năm đỉnh Kiếm Vương bát tinh, hai Kiếm Vương cửu tinh sơ kỳ, một trung kỳ, bọn họ bao vây Sở Mộ.
- Mấy vị có gì chỉ giáo?
Đối tượng không hoảng hốt như đã tưởng, cũng không giật mình. Ngữ điệu của Sở Mộ rất bình tĩnh, cho ảo giác hắn là cường giả mà bọn họ không cách nào chống lại.
Một Kiếm Giả Kiếm Vương cửu tinh sơ kỳ cười nói:
- Huynh đệ chỉ có tu vi Tạo Hóa ngũ trọng thiên mà vào được Thử Luyện giới, còn giết luyện thú trung cấp, thực lực không giống bình thường làm chúng ta rất ngưỡng mộ, cũng rất tò mò muốn mượn công pháp huynh đệ tu luyện xem thử. Hy vọng huynh đệ có thể thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của chúng ta.
Những người khác cười đùa cợt nhìn Sở Mộ, bọn họ tin tưởng người thông minh nên biết lựa chọn như thế nào.
Sở Mộ không đồng ý cũng không từ chối, hắn nói:
- Ta cũng hy vọng các ngươi có thể thỏa mãn nguyện vọng nhỏ bé của ta.
Tám Kiếm Vương sửng sốt.
Kiếm Vương cửu tinh sơ kỳ cười hỏi:
- Có nguyện vọng gì? Huynh đệ cứ nói ra, chắc chúng ta sẽ thỏa mãn được.
Sở Mộ từ tốn nói:
- Dạo này ta hơi nghèo, hy vọng các ngươi có thể đưa hết của cải tặng cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.