Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1847: Con đường của cường giả (Hạ)




- Rồi lại lần nữa thua dưới kiếm Thượng Quan Hoa đội trưởng mà thôi.
Lâm Khải nói.
Sở Mộ im lặng, hắn có một loại cảm giác không quá rõ ràng, dường như lần này Mạc Phàm sẽ thắng.
Thượng Quan Hoa có chút ngưng trọng, lần lượt giao thủ với Mạc Phàm, lần sau so với lần trước áp lực còn lớn hơn.
Lần này Thượng Quan Hoa không dám cam đona mình có thể chiến thắng được nữa.
Chiến đấu kịch liệt, kiếm quang như thiểm điện, thương long rít gào, phong kiếm tàn sát bừa bãi.
Bỗng nhiên, kiếm của Mạc Phàm như hóa rồng, thân thể khẽ đảo, dừng lại ở vị trí cách mặt đất mấy chục thước trên không trung, lao xuống phía dưới, giống như một đầu thương long xé rách chân trời, mang theo uy thế hủy diệt hàng lâm.
Thanh âm long ngâm trùng kích, lan tràn ra chung quanh khiến cho mọi người biến sắc. Vẻ mặt Thượng Quan Hoa càng thêm ngưng trọng.
Đánh xuống, không có cách nào né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.
Chiêu thứ năm vô cùng đáng sợ của Thương Long kiếm pháp, uy lực của nó cường đại tới mức làm cho người ta run rẩy.
Mọi người cũng biết đây là lần đầu tiên Mạc Phàm thi triển ra chiêu kiếm pháp này, nhìn bộ dáng không quá lưu loát của đối phương, hẳn là mới luyện thành không lâu.
Trong tiếng nổ vang, va chạm kịch liệt diễn ra. Một đạo thân ảnh bay ngược ra, là Thượng Quan Hoa, hắn bay ngược ra hơn chục thước mới dừng lại, sắc mặt trắng bệch, bàn tay cầm kiếm run nhè nhẹ, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn.
Mạc Phàm rơi xuống đất, trong tiếng nổ vang, Thương long rít gào, chiêu thứ tư hóa thành một đầu Thương long, giống như lao ra khỏi núi, mang theo lực lượng có thể phá hủy tất cả, đánh về phía Thượng Quan Hoa.
Mọi người biến sắc, bởi vì một chiêu này của Mạc Phàm toàn lực ra tay, rõ ràng là muốn đánh trọng thương Thượng Quan Hoa. Hoa Diệp ở bên cạnh lách mình tới, tay xuất kiếm. Một kiếm như xé rách thương hải, đại thế bàng bạc, mênh mông vô cùng, đánh về phía Thương long.
Va chạm, thân thể Hoa Diệp bay ra hơn mười thước, Mạc Phàm thì bay ngược về phía sau hơn muồi trượng.
- Đây là luận bàn, ngươi lại ra tay nặng như vậy.
Sắc mặt Hoa Diệp tái nhợt, cả giận nói.
- Hừ, ngươi thua.
Mạc Phàm hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Hoa rồi nói.
- Ngươi thắng.
Thượng Quan Hoa cũng trực tiếp thừa nhận.
- Mục đích của ta đã thành, có lưu lại hay không cũng không tất yếu nữa.
Mạc Phàm cười lạnh.
- Từ nay về sau ta và chiến đội số tám các ngươi không có bất kỳ quan hệ nào.
Nói xong, hắn quét mắt nhìn Sở Mộ, ra vẻ vô cùng tiêu sái quay người, nhanh chóng bước đi. Chỉ để lại mọi người nhìn nhau không thôi.
Sở Mộ không khỏi cảm khái, quả thực là hiếm thấy.
- Đi tốt, tránh cho phá hỏng bầu không khí chỉnh thể của chúng ta.
- Đúng vậy, mỗi lần nhìn thấy hắn xuất hiện, ta cảm thấy toàn thân không thoải mái.
Mạc Phàm rời khỏi chiến đội số tám, đương nhiên mọi người rất là cao hứng. Bởi vì hắn ta gia nhập chiến đội số tám nhưng lại không có ý định đoàn kết với mọi người. Mọi người cũng không thích cái bộ dáng tự cho mình hơn người của đối phương.
Cảm giác giống như là một cái gai trong ủa trứng gà, hiện tại tự mình đâm rách rồi rời đi, quả thực không thể nào tốt hơn được.
Ngay khi Mạc Phàm rời khỏi Kiếm Phong hào không lâu, Kiếm Phong hào đột nhiên phát ra thông cáo, tế đàn thí luyện sắp mở ra, người có ý tham dự tế dàn thí luyện có thể tiến tới chỗ bộ trưởng báo danh.
- Tế đàn thí luyện... Thí luyện bách tộc..
Sau khi nghe xong, Sở Mộ lập tức giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy, cho nên có chút kinh ngạc.
- Thí luyện bách tộc sắp bắt đầu a.
- Một trăm năm một lần, tính toán ra thời gian cũng sắp tới rồi.
Sở Mộ lập tức lên tiếng hỏi, như thế nào là thí luyện bách tộc.
Cổ Thần giới có hơn trăm chủng tộc, xưng là bashc tộc. Trong Thời đại chúng thần, thần của bách tộc từng dùng lực lượng mạnh mẽ, mở ra một mản thế giới nguyên vẹn, là một thế giới có pháp tắc, quy tắc gần như Cổ Thần giới, tên là Thí luyện giới.
Thí luyện, thí luyện là để cho hậu bối bách tộc tiến vào trong đó lịch lãm rèn luyện sinh tử.
Thí luyện giới trăm năm mới mở ra một lần. Mỗi một lần đều có hậu bối các tộc tiến vào bên trong lịch lãm rèn luyện sinh tử. Đồn rằng trong Thí luyện giới có vô số kỳ trân dị bảo, thậm chí có một lượng lớn truyền thừa. Người tiến vào trong Thí luyện giới, hơn nữa còn có thể còn sống đi ra, thường thường sẽ thực lực đại tăng, tiền đồ rộng mở, mỗi một người đều là nhân vật nổi tiếng thiên cổ.
Cho nên Thí luyện giới cũng được mọi người vui đùa gọi là con đường cường giả.
Bởi vậy mỗi một lần Thí luyện giới mở ra, trong bách tộc đều có một lượng lớn người muốn đi vào bên trong, chỉ có điều điều kiện tiến vào rất là hạn chế.
Nói đơn giản, mục tiêu của Thí luyện giới chính là nơi các thiên tài được tuyển chọn ra trong đám thiên tài của bách tộc ganh đua. Để cho những thiên tài hậu bối này có thể phát triển tốt hơn.
Bởi vậy người muốn đi vào Thí luyện giới phải thỏa mãn hai điều kiện.
Thứ nhất, cốt linh không thấp hơn tám mươi tuổi.
Thứ hai, thưc lực ít nhất đạt tới Vương cấp thất tinh.
Trong Cổ Thần giới, lấy nhân tộc làm ví dụ, tám mươi tuổi, Kiếm giả đạt tới cấp độ Kiếm Vương thất tinh cũng không có ít.
Đồn rằng, sau khi Chúng thần đại chiến, Thí luyện giới từng biến mất một lần, không còn tung tích. Mãi tới vạn năm trước mới được cường giả Thần điện các tộc lần nữa tìm được, hơn nữa tốn thời gian gần ngàn năm mới lần nữa kiến tạo tế đàn.
Lấy trăm năm mở ra một lần, mỗi một lần mở ra đều phí một lượng lớn năng lượng. Bởi vậy hậu bối muốn đi vào trong Thí luyện giới cũng phải trả một cái giá tương ứng mới được.
Trả giá lúc tiến vào là bởi vì thu hoạch sau đó.
- Bất quá trong Thí luyện giới thực sự quá nguy hiểm, không cẩn thận là sẽ chết ở bên trong. Coi như là Kiếm Vương cửu tinh cũng không phải là ngoại lệ.
- Ta muốn đi.
Hoa Diệp nói.
- Ta cũng muốn đi.
Lâm Khải nói, ngữ khí kiên quyế.t
- Cùng đi, cùng đi báo danh vậy.
Sở Mộ nói, hắn vô cùng động tâm.
- Sở Mộ, tuy rằng thực lực ngươi rất mạnh, đủ để chống lại Kiếm Vương cửu tinh. Nhưng mà Thí luyện giới có hạn chế đọc lực, không tới Tạo Hóa cảnh thất trọng thiên, tu vi không đạt tới cấp độ đó sẽ không có cách nào tiến vào.
Lâm Khải nói.
- Ta muốn thử một chút, nói không chừng sẽ có thể.
Sở Mộ nói, chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ không buông tha.
- Được rồi, thử một chút cũng không sao.
Trong chiến đội số tám, chỉ có mười hai người tỏ vẻ muốn ghi danh tiến vào trong Thí luyện giới. Tuy rằng tiến vào Thí Luyện giới là một cơ hội rất tốt. Nhưng mà kỳ ngộ luôn tồn tại với nguy hiểm. Kỳ ngộ càng lớn thì nguy hiểm càng lớn, người có thể vượt qua nguy hiểm đạt được kỳ ngộ, đoná chừng không được một phần trăm, có lẽ còn ít hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.