Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1769: Tự nghĩ ra tấc kiếm (1)




Sở Mộ xuất thân Chấn Thiên Lưu, ngoại trừ kiếm thuật ra, am hiểu nhất, chính là lực chấn động
Nửa bước cùng lực chấn động, có chút liên quan. Đối với các kiếm giả khác mà nói, nhập môn giống như lạch trời. Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, nhập môn dễ dàng vô cùng.
Một vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, thuê nhà mười ngày. Ngoại trừ hai ngày đầu dùng để tìm hiểu hai môn Địa cấp kiếm pháp ra, còn lại tám ngày, hắn đều sử dụng để tu luyện nửa bước.
Sở Mộ có ngộ tính hơn người, khả năng nắm giữ đối với lực lượng chấn động vượt xa vô số người. Liên tục tám ngày khổ luyện, khiến cho Sở Mộ trên trên phương diện nắm giữ đối với nửa bước, đã vượt qua được Nghiêm Huy. Hiện tại cái hắn thiếu chính là áp dụng cho trường hợp thực chiến, sử dụng thực chiến tới kiểm nghiệm thành quả tu luyện.
Rời khỏi căn nhà, đầu tiên Sở Mộ đi tới phòng rèn kiếm, sử dụng nửa ngày tốn một ít Nguyên Đan, sửa chữa lại Ngũ Tương Kiếm. Hắn tính xong xuôi sẽ rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm. Nghiêm Phong ở phía xa nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ. Trong lòng hắn, dự cảm xấu càng lúc càng thêm mãnh liệt. Đã qua mười ngày, ca ca của hắn Nghiêm Huy lại vẫn chưa về. Thật sự có gì đó không ổn.
Ý nghĩ quay cuồng, Nghiêm Phong xoay người rời khỏi.
Sở Mộ không nhìn thấy Nghiêm Phong. Bởi vì tất cả lực lượng bị hạn chế, dẫn đến ngũ giác của hắn cũng bị ảnh hưởng rõ rệt. Với khoảng cách khá xa, tuy rằng ngờ ngợ cảm giác được có người nhìn chăm chú vào mình, nhưng hắn không biết là ai.
Mang theo ý nghĩ thử nửa bước, có chút hưng phấn, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi doanh địa Thiên Kiếm. Hắn lại một lần nữa đi vào trong luyện ngục.
Ngũ giác tăng lên tới cực hạn. Bbốn phía xung quanh có chút gió thổi cỏ lay, tất cả đều bị Sở Mộ cảm giác được.
Tiến sâu vào Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ tư, đi về phương hướng cánh cửa vòng xoáy tầng thứ năm, Sở Mộ không tận lực tạo ra động tĩnh gì, cũng không có tận lực thu lại tiếng bước chân của mình. Tất cả thuận theo tự nhiên vậy.
Đi tới một hồi, hắn quả nhiên gặp phải hai con ma thú luyện ngục, là hai người sói luyện ngục.
Nếu là trước đây, gặp phải ba người sói luyện ngục ở tầng thứ tư, Sở Mộ nhất định phải tránh. Một đấu một hắn không khiếp sợ. Một đấu hai, rất nguy hiểm. Bởi vì người sói luyện ngục tầng thứ tư càng mạnh mẽ hơn so với người sói luyện ngục tầng thứ ba càng mạnh mẽ.
Nhìn thấy thân hình bọn chúng càng cao lớn và cường tráng cơ bắp hơn, còn có lông u ám với móng vuốt sắc bén, đã biết những người sói luyện ngục này không dễ chọc vào.
Nhưng ma thú luyện ngục càng cường đại, xác suất ngưng tụ tinh nguyên lại càng lớn.
Ở trong các ma thú luyện ngục, ma thú luyện ngục cường đại nhất Sở Mộ gặp được hiện tại chính là người sói luyện ngục.
Người sói luyện ngục có khứu giác vô cùng nhạy bén. Chúng sớm phát hiện ra Sở Mộ. Chúng hú lên một tiếng ngao ô, một trái một phải chạy như điên tới. Khí tức hung thần đánh thẳng tới, khiến cho da đầu Sở Mộ có cảm giác tê dại.
Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Tuy rằng sau khi được chữa trị, không tốt như trước đây, nhưng cũng sẽ không chênh lệch quá lớn. Miễn cưỡng có thể phá rách được lớp da của người sói luyện ngục.
Người sói luyện ngục bạo phát, tốc độ nhanh kinh người. Khoảng cách trên mười thước, chỉ có thời gian mấy lần hít thở ngắn ngủi chúng đã vượt qua, móng vuốt sắc bén giơ ra, ánh sáng rét lạnh bừa bãi tàn sát tới.
Thời khắc nhìn thấy một cái móng vuốt xé rách trời cao, sẽ xé rách mặt Sở Mộ, nửa người trên của Sở Mộ không có bất kỳ phản ứng nào. Cơ chân rung lên chấn động. Trong nháy mắt lực lượng bạo phát ra. Hắn trượt về phía sau, trong nguy hiểm lại tránh được một đòn lợi trảo.
Cùng lúc đó, lợi trảo của một người sói luyện ngục khác cũng chụp vào bên sườn của Sở Mộ. Nếu như bị chộp trúng, nhất định là kết quả mổ bụng phá bụng.
Nửa bước được thi triển ra, ngay trong phạm vi một tấc tiến lui như thường, trái phải trước sau, không ngừng né tránh sự tấn công của hai người sói luyện ngục. Cứ như vậy, giống như nhảy múa ở trên mũi đao, đi dây trên vách núi, có chút vô ý, chính là một kết quả thê thảm mổ bụng phá bụng, máu và thịt trở thành thức ăn cho người sói luyện ngục.
Sở Mộ hết sức chăm chú, không ngừng thi triển ra nửa bước. Ở trong phạm vi một tấc, hắn né tránh công kích của người sói luyện ngục, thân hình khi thấp xuống khi nghiêng qua một bên. Phối hợp với bộ pháp, kiếm trong tay có đôi khi cũng sẽ tiến hành đón đỡ.
Tám ngày khổ luyện, Sở Mộ đã hoàn toàn nắm giữ phương thức phát lực của nửa bước. Cái hắn thiếu chỉ là thực chiến. Hiện tại, đối mặt với hai người sói luyện ngục, có thể nói là nguy hiểm cực lớn, thật sự không muốn sẽ bị giết chết. Áp lực cực lớn. Áp lực chuyển hóa thành động lực. Sở Mộ không ngừng hiểu sâu hơn đối với nửa bước.
Ngay từ đầu, hắn vẫn phải sử dụng Ngũ Tương Kiếm đón đỡ. Càng về sau, Ngũ Tương Kiếm dần dần để đó không dùng nữa. Chỉ dựa vào nửa bước, hắn có thể cùng đọ sức với hai con người sói luyện ngục.
Bởi vì quanh năm được bản nguyên tương mộc sức sống rèn luyện, thân thể Sở Mộ càng cứng rắn, tốc độ khôi phục thể lực cũng vượt xa so với các kiếm giả khác. Ngay cả khi bị Vô Kiếm Luyện Ngục áp chế lực lượng suy yếu rất nhiều, cũng vẫn thắng được kiếm giả khác.
Còn nữa, Sở Mộ đối với ứng dụng lực lượng chấn động, thần kỳ tới mức đỉnh phong. Hắn tất nhiên biết nên thế nào mới có thể tiết kiệm thể lực thật tốt. Cho nên, hắn mới có thể không ngừng đọ sức cùng hai người sói luyện ngục.
Bất tri bất giác, liền qua mấy canh giờ. Nửa bước của Sở Mộ càng thêm tinh thuần. Hắn cảm giác mấy canh giờ tu luyện này hoàn toàn tiêu hóa phần cô đọng được trong tám ngày qua, đồng thời có tăng lên.
Bất luận hai con người sói luyện ngục tấn công thế nào, đều bị Sở Mộ đón đỡ hoặc né tránh. Chúng vô cùng tức giận. Cơ bắp toàn thân căng lên, tốc độ ra móng càng tăng vọt thêm vài phần. Thỉnh thoảng chúng há mồm ra, tản ra mùi tanh hôi, cắn về phía Sở Mộ.
Răng nhọn sắc bén, nếu như bị cắn trúng, kết quả cũng sẽ hết sức thê thảm. Nhưng Sở Mộ vẫn hết lần này tới lần khác tránh được.
- Đến cực hạn.
Sau vài lần thi triển, Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng. Hai con người sói đã không có cách nào mang đến cho hắn áp lực lớn hơn nữa. Việc tu luyện nửa bước dừng ở đây. Hắn bắt đầu phản kích.
Dưới sự phối hợp của nửa bước, Sở Mộ thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm. Da của người sói luyện ngục tầng thứ tư vô cùng cứng rắn. Ngũ Tương Kiếm từng bị hao tổn, sau khi được chữa trị, phong quang có phần kém hơn một ít. Thời điểm phá rách lớp da của người sói luyện ngục, có hơi cạn. Vết thương được tạo thành, cũng không có rõ ràng như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.