Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1760: Người chết vì tài (Thượng)




Như thế nào là luyện ngục?
Sở Mộ xem như đã cảm nhận được rõ ràng.
Ở chỗ này, ngay cả lúc nghỉ ngơi cũng phải giữ lại một phần tâm tư. Bằng không rất có thể sẽ bởi vì kẻ thù không chỗ nào không có mặt đánh lén phải bỏ mình.
Đứng thẳng người lên, khí tức của Sở Mộ đã khôi phục lại. Dưới năng lực tự lành vết thương tương đối mạnh mẽ, vết thương trên người đã nhanh chóng khôi phục lại, Trong lúc đó, hắn vẫn chú ý bốn phía xung quanh. Hai tròng mắt đầy vẻ cảnh giác, tinh quang nội liễm. Hắn chú ý tới tất cả động tĩnh ở bốn phía xung quanh.
Không có cách nào. Hắn không có cách nào vận dụng được lực thần niệm. Ở chỗ này hắn muốn nhìn cái gì, chỉ có thể dựa vào cặp mắt của mình.
Thị giác vốn có tính lừa dối. Về điểm này, Sở Mộ ở chỗ này, lại một lần nữa nghiệm chứng qua. Có vài ma thú luyện ngục có thể căn cứ vào hoàn cảnh mà thay đổi thể sắc của mình, hình thành bảo vệ rất tốt, còn có thể che giấu khí tức chấn động của bản thân.
Thể lực khôi phục, ngoại thương khỏi hẳn, Sở Mộ ở trong sự cảnh giác cao độ, đi về phía trước. Nơi đó có một thi thể không nguyên vẹn.
Nhìn xương cốt vụn vặt lưu lại, Sở Mộ phán đoán chắc là hài cốt của kiếm giả Nhân tộc. Hắn chết ở chỗ này, máu và thịt bị ma thú luyện ngục ăn hết.
Sở Mộ đưa mắt nhìn qua một cái. Cho dù là sự vật rất nhỏ cũng rõ ràng hiện ra ở dưới hai mắt của hắn. Ánh mắt chợt tập trung lại một chỗ. Hắn lấy Ngũ Tương Kiếm ra. Một cái vòng hình tròn bay lên, rơi vào trong tay Sở Mộ. Căn cứ hình thức hoa văn phía trên, Sở Mộ phán đoán, đây là một chiếc nhẫn không gian.
Cổ Thần Giới, giá trị của chiếc nhẫn không gian thật ra không cao. Gần như mỗi người đều có, chẳng có gì là lạ. Điều khiến cho Sở Mộ hiếu kỳ chính là bên trong nhẫn không gian này, có thứ gì hay không.
Như bản thân Sở Mộ, lúc này bên trong nhẫn không gian chỉ có một chút Nguyên Đan hạ phẩm mà thôi. Những đồ khác, hắn đều không có. Cũng coi là nghèo rớt mồng tơi. Nhưng những người khác sẽ không giống như hắn.
Nguyên Đan ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục căn bản cũng không có tác dụng gì.
Lực thần niệm bị áp chế, Sở Mộ cũng có không cách nào rót vào bên trong nhẫn không gian này, kiểm tra một phen. Hắn chỉ có thể lựa chọn thu chiếc nhẫn không gian này vào. Đương nhiên, nhẫn không gian của mình vẫn có thể sử dụng. Dù sao này nhẫn không gian có dấu vết thần niệm của mình ở đó. Trên điểm này, Vô Kiếm Luyện Ngục không tận lực áp chế.
Sở Mộ thu chiếc nhẫn không gian này vào bên trong nhẫn không gian của mình. Hắn hít sâu một hơi, khí tức lạnh lẽo cùng nóng rực đan xen vào nhau, tràn vào trong cơ thể, khiến cho hắn có loại cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Sở Mộ tiếp tục đi tới.
Không ngừng gặp không ngừng chiến đấu, không ngừng xé nát giết chết. Ở chỗ này, Sở Mộ cũng hiểu rõ, nguy hiểm không chỉ là ma thú luyện ngục. Còn có kiếm giả nhân loại khác.
Lại một lần nữa, Sở Mộ gặp kiếm giả nhân loại khác. Thử tưởng tượng một chút, thời gian dài cùng ma thú luyện ngục giao tiếp, lại là hoàn cảnh ác liệt như vậy, là người bình thường đều sẽ cảm thấy áp lực. Gặp phải kiếm giả nhân loại khác, phản ứng đầu tiên bình thường là giao lưu một phen.
Đáng tiếc là kiếm giả kia, vừa ra tay đã phát động công kích, với ý đồ chém chết Sở Mộ.
Cùng khí lực, kiếm thuật kiếm pháp của Sở Mộ lại càng cao minh hơn. Dưới phản kích, Sở Mộ giết chết đối phương, lấy đi nhẫn không gian của hắn.
Lần thứ hai, lại gặp phải nhân loại kiếm giả. Đầu tiên hắn và Sở Mộ chào hỏi, bộ dạng hữu hảo nói chuyện với nhau. Kết quả lại xuất kiếm đánh lén muốn giết chết Sở Mộ. Sở Mộ sớm có lòng đề phòng, tất nhiên sẽ không để hắn bị thực hiện được ý đồ. Dưới sự phản kích, hắn cũng giết chết đối phương.
Hai ví dụ thực tế khiến cho hắn không khỏi cảm giác bùi ngùi. Ở chỗ này, con người càng hung tàn hơn so với ma thú luyện ngục.
Tối thiểu ma thú luyện ngục sẽ không lấy lòng đối với ngươi, hoặc ẩn nấp hoặc trực tiếp phát động công kích. Sự thù địch là tuyệt đối. Nhưng người lại giả vờ ung dung tự đắc, nhân lúc hắn thiếu cảnh giác liền ra tay càng thâm độc hơn!
Sở Mộ cũng không biết, mình tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu thời gian. Hiện tại, hắn đã liên tục xông qua tầng thứ nhất và tầng thứ hai, tiến vào tầng thứ ba của Vô Kiếm Luyện Ngục.
Tầng thứ hai, ma thú luyện ngục cường đại hơn so với tầng thứ nhất. Ma thú luyện ngục ở tầng thứ ba, lại cường đại hơn so với tầng thứ hai. Sở Mộ đã từng bị thương vài lần, đồng thời có thu hoạch không nhỏ. Hắn liên tiếp nhận được sáu chiếc nhẫn không gian. Không biết bên trong có thứ gì. Sở Mộ cứ tạm thời thu lại, chờ sau này rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục, sẽ lại kiểm tra từng cái một. Nói không chừng sẽ có niềm vui bất ngờ.
Ngoại trừ thu hoạch tài sản của người chết ra, trên phương diện kiếm pháp, Sở Mộ đã có sự tiến triển cũng cực kỳ đáng mừng.
Cuồng Phong Khoái Kiếm mười tám kiếm là cực hạn. Nhưng ở trong nhiều lần chiến đấu, Sở Mộ tiến hành điều chỉnh ưu hoá, khiến cho uy lực của Cuồng Phong Thập Bát Kiếm tăng lên thêm hai thành.
Về phần Kim Hành Kiếm Pháp và năm môn kiếm pháp, Sở Mộ chỉ nắm giữ được càng sâu hơn. Năm môn kiếm pháp này lại là do tổ sư khai tông Ngũ Hành Kiếm Tông tốn mấy trăm năm sáng chế, là kiếm pháp vô cùng hoàn thiện. Lấy khả năng hiện tại của Sở Mộ, còn chưa có khả năng ưu hoá.
Kiếm pháp Kinh Đào ở trong các cuộc chiến đấu giết chóc không ngừng, đạt đến mức tận cùng. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm cũng có tiến bước, một hơi thở ba mươi kiếm.
Kiếm pháp loi phong một hơi thở ba mươi kiếm, so với Cuồng Phong Khoái Kiếm sau khi được ưu hoá, uy lực mạnh mẽ hơn gấp mấy lần. Nhưng đồng thời thi triển ra kiếm pháp lôi phong tạo thành gánh nặng đối với thân thể và tiêu hao thể lực, lại gấp Cuồng Phong Khoái Kiếm tới mấy lần.
Chính là suy nghĩ đến điểm tiêu hao thể lực và gánh vác đối với thân thể này, Sở Mộ mới cố gắng hết mức không có sử dụng lực chấn địa.
Tầng thứ ba Vô Kiếm Luyện Ngục, ánh sáng hình như càng u ám hơn.
Ngũ Tương Kiếm cứng cỏi cùng sắc bén, mang đến cho Sở Mộ sự giúp đỡ rõ ràng.
Lau đi vết máu ở phía trên thân kiếm, Sở Mộ quét mắt nhìn qua một cái. Thi thể của hơn mười con ma thú luyện ngục. Nếu như không có đoán sai, chỗ này còn cách lối vào tầng thứ tư luyện ngục, cũng không xa.
Đảo mắt nhìn qua bốn phía xung quanh, Sở Mộ vẫn không có phát hiện gì. Hắn không có cách nào. Hoàn cảnh Vô Kiếm Luyện Ngục như vậy, căn bản cũng không xuất hiện bảo vật linh dược gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.