Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1499: Ngũ Hành Kiếm Thuật (Thượng)




Vô số kiếm quang màu sắc khác nhau, hình thái khác nhau, như lửa như nước như gió như sấm, ngàn vạn hình thái, đủ loại huyền diệu, cường hoành kinh người, dường như chúng có thể đâm rách đôi mắt Sở Mộ.
Đau đớn kịch liệt nhưng Sở Mộ không nhắm mắt, có nước mắt chảy ra khỏi khóe mắt, hắn cảm thấy đôi mắt đau đớn.
Dùng ánh mắt nhìn bích họa kiếm thuật, tuy có thể nhưng gánh nặng thật lớn, vượt qua hai mắt Sở Mộ có thể chịu tải, nếu têếp tục như vậy hắn không thể tìm hiểu bích họa kiếm thuật.
Hơi suy nghĩ, Sở Mộ hiểu rõ phải tìm hiểu từng bước.
Chờ đau đớn trong đôi mắt mất đi, hắn mở mắt nhìn bích họa, hắn lựa chọn tập trung vào một điểm, lại dần dần tìm ra dấu vết.
Trong bích họa ba mặt, bích họa kiếm thuật là cánh cửa tìm hiểu thấp nhất, đệ tử Phi Thiên Các, ngộ tính đều không kém, bọn họ dễ dàng tìm hiểu kiếm thuật trên bích họa.
Nói đơn giản, môn kiếm thuật đầu tiên dễ tìm hiểu nhất, môn kiếm thuật thứ hai khó gấp bội kiếm thuật đầu tiên, môn kiếm thuật thứ ba khó gấp bội kiếm thuật thứ hai.
Các tiền bối Phi Thiên Các cũng gặp khó khăn như bọn họ,
Phi Thiên Bích Họa vô cùng huyền diệu, không ai biết nó là bảo vật gì tạo thành, không cách nào cải biến, tất cả dựa vào ngộ tính của ngươi.
Trùng Thiên Viện, Bách Chiến Lâu, chiến đấu vẫn tiếp tục.
Chung quanh Bách chiến đài có bốn mươi đệ tử Bình Thiên Viện, đều là đệ tử Trùng Thiên Viện, lúc này đệ tử Bình Thiên Viện cười hì hì, bộ dạng đường làm quan rộng mở.
Sắc mặt đệ tử Trùng Thiên Viện ngược lại, có bình tĩnh, có nghiến răng nghiến lợi, có đỏ mắt, có hít thở dồn dập, bộ dạng tức giận sắp bộc phát nhưng không thể bộc phát.
Trên đấu kiếm thai, Niếp Hành Không đang đấu với một đệ tử cũ của Bình Thiên Viện, xem tràng diện, Niếp Hành Không đang lâm vào hạ phong, phòng thủ chiếm đa số, phản kích ít ỏi, vẻ mặt âm trầm, người đấu với hắn là đệ tử cũ Bình Thiên Viện, người này vui vẻ bộ dạng trêu tức, hắn vừa xuất kiếm vừa nói chuyện.
- Niếp Hành Không, thực lực của ngươi không có tiến bộ gì cả.
Tào Thanh Phong thi triển một chiêu kiếm kỹ, hắn vừa đánh vừa châm chọc.
Niếp Hành Không bài danh thứ ba trong Trùng Thiên Viện, Tào Thanh Phong cũng bài danh thứ ba trong Bình Thiên Viện, mấy năm trước đã giao thủ qua, mỗi một lần chiến đấu, Niếp Hành Không đều thua dưới kiếm Tào Thanh Phong, mỗi một lần đều bị Tào Thanh Phong châm chọc một phen.
Lúc này bọn họ chạy tới Trùng Thiên Viện là do Tào Thanh Phong dẫn đội, Niếp Hành Không biết rõ hắn không phải đối thủ của Tào Thanh Phong, cũng biết khi chiến đấu với Tào Thanh Phong sẽ bị nhục nhã nhưng hắn không có lựa chọn không chiến.
Đối mặt Tào Thanh Phong châm chọc, Niếp Hành Không không nói một lời, hắn không buông bỏ, cố gắng tìm cơ hội phản kích, đáng tiếc Tào Thanh Phong là đối thủ cũ của hắn, hắn hiểu rõ Niếp Hành Không cho nên không cho Niếp Hành Không bắt được cơ hội phản kích.
- Niếp Hành Không, nếu ta là ngươi sẽ chủ động rời khỏi Phi Thiên Các, cố gắng tu luyện cũng chỉ lãng phí tài nguyên của Phi Thiên Các mà thôi..
Tào Thanh Phong tiếp tục châm chọc, Niếp Hành Không không tức giận. Hơn trăm đệ tử Trùng Thiên Viện phía dưới tức giận không nhỏ.
- May mắn thiên phú tu luyện của ta là tam phẩm, bằng không sẽ bị phân phối tập trung với đám phế vật Trùng Thiên Viện.
Đệ tử mới trong Bình Thiên Viện cười nói, đám đệ tử Trùng Thiên Viện nổi giận không nhỏ.
- Ta thấy các ngươi nên đi tìm Chung Mộc Thần tới đây, bằng không tiếp tục như vậy các ngươi không còn chút mặt mũi nào.
- Đúng thế, sư huynh thủ tịch của chúng ta nói, cả Trùng Thiên Viện chỉ có Chung Mộc Thần mới đáng nhìn. Những người khác không lên nổi mặt bàn, cho dù là Chung Mộc Thần, cũng chỉ là thủ hạ bại tướng dưới tay thủ tịch sư huynh Bình Thiên Viện mà thôi.
Đệ tử cũ trong Bình Thiên Viện cười to.
Lúc này trên đấu kiếm thai, thắng bại đã phân, Niếp Hành Không bị đánh bại.
Bọn họ có đặt cược, Niếp Hành Không đành phải lấy một vạn nguyên tinh thượng phẩm và một trăm điểm Phi Thiên trị giao cho Tào Thanh Phong.
Phi Thiên Các có quy định, đệ tử luận bàn chiến bại, bên thua phải giao cho bên thắng một ngàn nguyên tinh thượng phẩm và mười điểm Phi Thiên trị, đệ tử cũng có thể đặt cược nhưng nhiều nhất không được vượt qua một vạn nguyên tinh thượng phẩm và một trăm điểm Phi Thiên trị.
Niếp Hành Không bại, Lý Kỳ Viêm và Chung Mộc Thần đuổi tới, không có biện pháp, bọn họ phải tới.
...
Trước bích họa kiếm thuật, Sở Mộ mở to mắt nhìn vết kiếm, lập tức hóa thành đạo hào quang màu vàng, đó là kiếm quang vàng rực ẩn chứa mũi nhọn sắc bén kinh người. Hai mắt Sở Mộ đau đớn, có cảm giác thế giới tinh thần bị đâm thủng.
Đây là kim lực lượng, không tính ý cảnh, không tính áo nghĩa, cũng không tính quy tắc, trên cấp độ lại sánh ngang áo nghĩa chi lực, bởi vì Sở Mộ lĩnh ngộ lực lượng thiên địa tương đương áo nghĩa.
Một đạo ánh sáng chói mắt thoát ly bích họa, nó như hóa thành thanh kiếm bay tới trước mặt Sở Mộ, trực tiếp chui vào thế giới tinh thần của hắn.
Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ xuất hiện một hư ảnh, tay cầm kiếm màu vàng thi triển kiếm thuật.
Môn kiếm thuật này vô cùng đơn giản, đến đi cũng chỉ có chín chiêu, dù đơn giản nhưng thai nghén bất phàm, mỗi một chiêu đều mang theo mũi nhọn ác liệt, một chiêu còn hơn một chiêu, có thể tìm hiểu lực lượng kim vào tầng sâu hơn, kiếm giả tu luyện không ngừng tăng cường lĩnh ngộ kim chi lực lượng, thẳng tới khi chính thức nắm giữ.
Kim chi kiếm thuật chỉ có chín chiêu, Sở Mộ nhớ kỹ trong đầu, trước mũi nhọn ác liệt không có đồ vật gì không bị cắt, có thể ngăn cản tất cả lực lượng kim hệ tấn công, diễn luyện trong thế giới tinh thần, sau ba lần, Sở Mộ đã nhớ kỹ chín chiêu kim chi kiếm thuật, chờ ngày sau tu luyện.
Trong thế giới tinh thần, thanh kiếm màu vàng bị nghiền nát, hư ảnh biến mất, trước mắt chính là bích họa, vết cắt vẫn như cũ giống như chưa từng xuất hiện.
Chờ đợi một tháng mới có cơ hội tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, sau này muốn tìm hiểu phải trả đủ Phi Thiên trị, dùng Phi Thiên trị của Sở Mộ hiện tại còn chưa đủ.
Cơ hội khó được, hắn phải nắm chắc thời cơ tìm hiểu một môn kim chi kiếm thuật, hắn phải tranh thủ tìm hiểu thêm kiếm thuật mới.
Tìm hiểu Phi Thiên Bích Họa, mỗi một kiếm giả đều nhìn thấy như nhau, bởi vì tìm hiểu bích hoạ tiêu hao tâm thần, tâm thần mỗi người không giống nhau, cho nên hạn mức cũng khác nhau.
Có người tâm thần cường đại, có thể tìm hiểu thời gian dài, có người tâm thần yếu kém, thời gian tìm hiểu tương đối ngắn.
Người có tâm thần mạnh và yếu thường thường liên quan tới cường độ linh hồn bản thân, cường độ linh hồn cường đại, tâm thần sẽ chịu ảnh hưởng biến thành cường đại, cường độ linh hồn yếu kém, tâm thần cũng yếu kém.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.