Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1462: Hùng bá Thiên Phong (5)




Bí pháp của Hải Vô Nhai không bằng Phần Huyết biến, cũng không phải là một môn bí pháp chuyên môn tăng tốc độ. Bởi vậy đối với việc tăng phúc tốc độ cũng không bằng Phần Huyết biến. Tốc độ của hắn vốn hơn Đạm Đài Lưu Quang một ít, bởi vậy hiện tại cơ hồ ngang hàng. Cho nên hắn chỉ có thể trông cậy vào những người khác trong Trảm ma chiến đội ngăn chặn Đạm Đài Lưu Quang.
Chỉ là những người kia bị một kiếm của Sở Mộ đánh bay, người bị thương, một thân thực lực chỉ có thể phát huy ra bảy thành. Lúc chặn đường Đạm Đài Lưu Quang, Đạm Đài Lưu Quang lập tức xuất kiếm, dùng một kiếm mạnh nhất, dung hợp các thức trong Thiên Cực kiếm thuật, đánh tan toàn bộ Kiếm giả của Trảm ma chiến đội chặn đường, lại tiếp tục phóng về phía trước.
- Đuổi theo.
Các trưởng lão Trảm ma chiến đội cả kinh, tiếp đó cả giận nói. Quay người đuổi theo Đạm Đài Lưu Quang, đáng tiếc tốc độ của bọn hắn không bằng Đạm Đài Lưu Quang, cho nên chỉ có thể nhìn bóng lưng Đạm Đài Lưu Quang càng ngày càng đi xa mà thôi.
Cuối cùng Đạm Đài Lưu Quang xông lên đài cao, đem cờ xí của Trảm ma chiến đội giao vào trong tay Sở Mộ. Hải Vô Nhai nhìn thấy một màn như vậy, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
Kế hoạch chu đáo, chặt chẽ như vậy, cuối cùng vẫn thất bại.
Không cam lòng a, thực sự quá không cam lòng.
- Chấn Thiên chiến đội lại chiến thắng.
- Trận chiến sau đó có lẽ sẽ càng thêm đặc sắc.
Mọi người giải tán, trở về kiếm lâu của mình, liên tục nghị luận.
Sở Mộ thì triệu tập mọi người, nắm chặt mỗi một phút một giây, chỉ điểm cho bọn hắn. Đồng thởi đem ảo diệu hắn lĩnh ngộ từ trận trong trận truyền thụ cho mọi người. Lại liên thủ suy diễn, tiến hành thực chiến.
- Mai là trận chiến cuối cùng, xuất ra toàn lực của các ngươi.
Sở Mộ nói.
- vâng.
Đạm Đài Lưu Quang đã phục dụng Kim Vân Huyết Dương đan mà Sở Mộ đưa cho, tinh huyết tiêu hao đã được khôi phục toàn bộ.
Ngày hôm sau đã tới, tiểu chiến trường lại chật kín người.
Đối thủ cuối cùng của Chấn Thiên chiến đội là Thí Thần chiến đội. Người tham chiến đã tới đài cao. Địa hình lựa chọn là Sơn Hỏa cốc, có dòng nham thạc chảy, nhiệt độ không ngừng lên cao, mùi lưu huynh nồng đậm tràn ngập bốn phía.
Thí Thần chiến đội có Giang Thiên Mạc, còn có hai phó tổng đội trưởng cùng với bảy vị trưởng lão. Ngoài ra còn có một tiểu đội mười Kiếm giả Thần Ngưng cảnh tiểu thành.
Chiến đấu bắt đầu, Giang Thiên Mạc và hai phó tổng đội trưởng của Thí Thần chiến đội cùng với bảy trưởng lão không ngờ lại không nhúc nhích. Tiểu đội mười người kia thì hành động, đi về phía đài cao của Chấn Thiên chiến đội.
Chín đội viên của Chấn Thiên chiến đội cũng xuất động, lướt qua nham thạch nóng chảy, đi về phía Thí Thần chiến đội.
Một màn thú vị xuất hiện, tiểu đội mười người của Thí Thần chiến đội đi tới đài cao của Chấn Thiên chiến đội, lại không có nhảy vọt lên. Mà phân bố chung quanhd dài cao, giống như đang chờ đợi cơ hội vậy.
Chín người Chấn Thiên chiến đội bay vọt lên trên đài cao của Thí Thần chiến đội, chiến đấu bắt đầuu.
Đây là tổ hợp mạnh nhất của Thí Thần chiến đội, lập tức, Thiên Cực kiếm trận chín người xảy ra biến hóa. Ba người tổ hợp thành một Thiên Cực kiếm trận, ba kiếm trận lại tổ hợp thành một Thiên Cực kiếm trận lớn hơn, uy năng tăng gấp đôi, đối kháng với đám người Giang Thiên Mạc.
- Trận trong trận.
- Chẳng lẽ hôm qua Sở Mộ tự mình lĩnh ngộ trận trong trận, hiểu được ảo diệu trong đó, lập tức truyền thụ cho những người khác trong Chấn Thiên chiến đội.
- Khả năng này không lớn a.
Sắc mặt Hải Vô Nhai vô cùng khó coi.
Ngay cả kết thành trận trong trận thì mọi người vẫn không làm gì được đám người Giang Thiên Mạc. Tu vi của những người này, mỗi một người đều cao thâm, coi như là một chọi một, thực lực không bằng bọn hắn, nhưng liên thủ, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Chín người Tần Sơn Hà chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ mà thôi.
Sở Mộ vẫn nhìn, hắn biết rõ bằng vào thực lực của chín đội viên trong Chấn Thiên chiến đội lúc này, coi như có trận trong trận cũng không có cách nào làm gì được đám người Giang Thiên Mạc, mục tiêu của hắn chỉ là muốn tôi luyện đám người Chấn Thiên chiến đội mà thôi.
Chiến đấu vô cùng kịch liệt, Giang Thiên Mạc cũng không có vận dụng Thiên Mục kiếm đạo.
Cuối cùng chín người Tần Sơn Hà không chỉ không có làm gì được đám người Giang Thiên Mạc, ngược lại còn bị đánh tan kiếm trận, toàn bộ bị thua.
- Thế phát triển của Chấn Thiên chiến đội rất mạnh, nhưng mà cuối cùng nội tình còn chưa đủ.
Một vị giáo tập thở dài.
- Thi triển bí pháp.
Cung Phi Vũ nói. Chín người cùng lúc thi triển bí pháp Phần Huyền biến, thiêu đốt tinh huyết, thực lực tăng lên gấp đôi. Lại một lần nữa kết thành kiếm trận, uy lực càng thêm mạnh mẽ. Giang Thiên Mạc không thể không thi triển ra Thiên Mục kiếm đạo. Những người khác cũng liên tục vận dụng bí pháp, lại một lần nữa đánh tan Thiên Cực kiếm trận.
Sở Mộ biết rõ, trận chiến này hắn phải ra tay. Thời gian phát triển của Chấn Thiên chiến đội cuối cùng vẫn quá ngắn. Bất quá rất có tiềm lực. Tin rằng nếu cho thêm chút thời gian, nhất định đám người này có thể phát triển nhanh chóng, trở nên mạnh mẽ hơn.
Thả người nhảy lên, Sở Mộ đáp xuống đài cao. Mọi người vừa nhìn thấy liên tục kinh hô, biết rõ Sở Mộ muốn ra tay. Đám người Thí Thần chiến đội phân bố dưới đài cao liên tục khởi hành, định xông lên đài cao cướp lấy cờ xí.
Kết quả bọn hắn chỉ thấy trước mắt có một đạo kiếm quang xẹt qua, thân thể giống như gặp trọng kích bay ngược về phía sau, đập vào mặt đất, không dậy nổi.
Thân teher Sở Mộ khẽ động, hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ nhanh khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Nham thạch nóng bỏng tỏng Sơn Hỏa cốc mấy vạn trượng dường như gần trong gang tấc. Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã xuất hiện trên đài cao của Thí Thần chiến đội, lập tức xuất kiếm.
Lúc Sở Mộ khởi hành tới Giang Thiên Mạc đã chuẩn bị tốt, toàn lực bộc phát thực lực. So với trận chiến với Sở Mộ trước đó còn mạnh hơn nửa phần. Hai phó tổng đội trưởng và bảy trưởng lão cũng toàn lực bộc phát. Hơn mười đạo kiếm quang đáng sợ xé rách không trung, chém về phía Sở Mộ.
Ngũ quang thập sắc, phong mang tuyệt thế.
Sở Mộ vừa sải bước ra, thân ảnh lập tức bị hơn mười đạo kiếm quang đánh trúng, tan thành mây khói.
Mọi người khẽ giật mình, chân thân của Sở Mộ lúc này đã xuất hiện phía sau cờ xí. Ngón tay như kiếm xẹt qua cột cờ, nắm cờ xí trong tay, hắn không thèm quay đầu lại mà lập tức rời đi.
- Đuổi theo.
Một phó tổng đội trưởng vội vàng hô.
- Không cần đuổi.
Giang Thiên Mạc nói, hắn biết rõ cờ rơi vào trong tay Sở Mộ, đừng nói có thể đuổi theo hay không. Cho dù có đuổi kịp, làm thế nào mới đoạt lại được đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.