Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1436: Thần binh Đồ Lục (Thượng)




Phó tổng đội trưởng còn lại của Thí Thần chiến đội cũng há hốc mồm, vội vàng nói, quay người chạy như điên. Các trưởng lão cũng liên tục đuổi theo, các đội viên khác thì nhìn hằm hằm vào đám người chung quanh, lúc nhìn qua Sở Mộ, trong mắt biến thành kính sợ nồng đậm, cũng quay người đi theo.
Đảo mắt một cái người Thí Thần chiến đội rời đi không còn một ai. Mà Sở Mộ cũng mang theo người Chấn Thiên chiến đội rời khỏi. Mấy vạn Kiếm giả dùng ánh mắt kính sợ nhìn Sở Mộ, giống như nhìn một vị thần cao cao tại thượng, chủ động tránh ra một con đường, cho đám người Sở Mộ rời đi.
Đợi sau khi Sở Mộ rời khỏi, những Kiếm giả này mới nghị luận, thanh âm ầm ĩ, giống như phố xá sầm uất vậy.
Có thể tưởng tượng được, qua hôm nay, uy vọng của Sở Mộ trong các đệ tử Thiên Phong kiếm cung nhất định sẽ không ai bằng. Hắn là đệ nhất nhân trong đám đệ tử Thiên Phong kiếm cung, tất cả mọi người đều lu mờ trước quang mang của hắn. Chấn Thiên chiến đội cũng sẽ vì Sở Mộ mà thanh danh đại chấn, khí thế tăng cao, uy danh áp đảo những siêu cấp chiến đội khác.
Khi Lăng Vân tổng giáo tập biết rõ Sở Mộ liên tục khiêu chiến bốn đội trưởng của bốn siêu cấp chiến đội, hắn nhịn không được cười lên.
Chấn Thiên chiến đội quật khởi, thế không thể đỡ.
Thí Thần chiến đội bởi vì có Giang Thiên Mạc tọa trấn cho nên vững vàng đứng ở vị trí thứ nhất. Chấn Thiên chiến đội có Sở Mộ so với Giang Thiên Mạc càng thêm cường đại tọa trấn, uy danh của nó đã áp đảo Thí Thần chiến đội, áp đảo Trảm Ma chiến đội, Đồ Yêu chiến đội và Tinh Trần chiến đội.
- Thí Thần chiến đội cường đại không phải bởi vì có một mình Giang Thiên Mạc, Chấn Thiên chiến đội trước mắt chỉ có một mình Sở Mộ cường đại nhất. Chín người còn lại không đáng để lo.
Một phó tổng đội trưởng của Trảm Ma chiến đội cười lạnh nói. Hắn đã trực tiếp chỉ ra chỗ thiếu hụt của Chấn Thiên chiến đội.
- Đúng vậy, thực lực chín người bọn hắn muốn tăng lên phải tốn không ít thời gian. Khi đó chúng ta lại càng cường đại hơn, thủy chung vẫn có thể áp chế bọn hắn một bậc.
Một phó tổng đội trưởng khác cũng cười lạnh, nói.
Bởi vì Sở Mộ, thanh danh của Chấn Thiên chiến đội đại chấn, nhất thời danh tiếng vô lượng, nhưng mà vẫn có người có thể nhìn ra chỗ không đủ trong đó, đó chính là chín người còn lại, trừ Sở Mộ ra.
Cung Phi Vũ lợi hại nhất cũng chỉ có tu vi Thần Ngưng cảnh tiểu thành, kiếm ý và áo nghĩa rèn luyện tới thất chuyển hậu kỳ. Đó chính là cực hạn, không bằng đám người Tư Không Chiến, tương đương với Tư Không Ngạo. Thực lực tám người khác trong đám Kiếm giả Thần Ngưng cảnh thì thuộc ở cấp độ trung đẳng mà thôi.
Chỉ có thực lực chín người Cung Phi Vũ đề thăng, Chấn Thiên chiến đội mới chân chính áp đảo trên tứ đại siêu cấp chiến đội. Hiện tại chẳng qua bởi vì Sở Mộ tọa trấn, cường đại cho nên mới có uy danh như vậy mà thôi. Loại cường đại này chỉ là hào nhoáng bên ngoài, không có căn cơ.
Sở Mộ không phải người ngu, trước khi khiêu chiến hắn cũng hiểu rõ điểmy ày. Nhưng mà hắn vẫn làm như vậy, mục đích rất đơn giản. Trước tiên ra tay từ uy danh, khiến cho uy danh của Chấn Thiên chiến đội áp đảo bốn siêu cấp chiến đội khác. Có thể phát huy ra hiệu quả khích lệ rất tốt, ngay sau đó cũng mang tới áp lực cho chín người Tần Sơn Hà.
Áp lực là động lực, áp lực đủ lớn thì động lực mười phần. Hơn nữa lại có kiếm thuật hắn truyền thụ, dưới khổ luyện, trong thời gian ngắn thực lực nhất định sẽ có tăng lên, vượt cấp khiêu chiến cũng không phải là không có khả năng?
Thứ Sở Mộ muốn là Chấn Thiên chiến đội chính thức cường đại, thực lực chỉnh thể cường đại.
Ba ngày sau khi chấm dứt khiêu chiến, Sở Mộ đem chín mươi chín thức của Thiên Cực kiếm thuật truyền thụ cho đám người Tần Sơn Hà, hơn nữa còn bảo bọn hắn cố gắng khổ luyện. Hắn ở bên cạnh nhì qua, chỉ điểm chỗ chưa đủ trong đó. Lại khiến cho mọi người lý giải và nắm giữ từng bước đối với Thiên Cực kiếm thuật.
Mỗi một người trong bọn hắn, lực lượng khống chế đều đạt tới cấp độ cực hạn nhập cảnh, tu luyện chín mươi chín thức của Thiên Cực kiếm thuật cũng không có bao nhiêu khó khăn. Nhưng mà muốn hoàn toàn hiểu rõ Thiên cực kiếm thuật lại không dễ dàng.
Vì để cho bọn hắn trong thời gian ngắn mau chóng cường đại, Sở Mộ cũng không tiếc hạ vốn gốc.
Trừ toàn lực chỉ điểm Thiên CỰc kiếm thuật cho bọn hắn ra, Sở Mộ thậm chí còn tự mình ra tay, cùng giao phong, chiến đấu với bọn họ. Khiến cho bọn hắn ở trong lúc thực chiến, càng cảm nhận được rõ ràng sự ảo diệu của Thiên Cực kiếm thuật.
Thoáng một cái, nửa tháng qua đi, chín người này đã nắm giữ Thiên Cực kiếm thuật tới trình độ rất là cao thâm. Nếu như để cho chính bọn hắn tu luyện, ước chừng tối thiểu cũng phải phí thời gian hai ba năm mới có thể đạt tới bước này.
- Đây là tâm đắc kiếm thuật của ta.
Sở Mộ lấy ra tâm đắc tu luyện kiếm thuật mà mấy ngày năm hắn ghi chép ra, giao cho Tần Sơn Hà, để cho mọi người truyền tay đọc, lĩnh ngô. Ngay sau đó hwans lại lấy ra Thì Chi La Bàn và chín mươi hạt Chi Sa cấp thấp, nói rõ ảo diệu trong đó... Nhất thời khiến cho mọi người kinh ngạc không thôi.
- Trên thế giới này còn có trọng bảo như vậy sao?
Cả đám thất thần không nói, đồng thời cảm động hết sức. Loại trọng bảo này bọn hắn chưa từng nghe qua, Sở Mộ lại lấy ra cho bọn hắn sử dụng. Nói rõ Sở Mộ coi trọng bọn họ tới cỡ nào.
- Tốt, trong chín tháng kế tiếp, các ngươi thay phiên sử dụng Thì Chi La Bàn tu luyện, đem toàn lực tăng thực lực của mình lên.
Sở Mộ nói.
- Ta muốn đi Huyết Sắc hoang nguyên, hi vọng sau khi ta trở về, thực lực các ngươi có tiến bộ nhảy vọt.
- Đội trưởng yên tâm đi.
- Chúng ta nhất định sẽ liều mạng tu luyện. Đến lúc đó thực lực chúng ta nhất định sẽ tiến bộ rất nhiều.
Sở Mộ coi trọng bọn hắn như vậy, khiến cho bọn hắn vô cùng cảm động, đồng thời càng âm thầm hạ quyết tâm. Coi như là mệt chết cũng phải liều mạng tu luyện, quý trọng mỗi một chút thời gian, đem toàn lực tăng thực lực mình lên mức độ cao nhất.
Gật đầu, Sở Mộ cũng tin tưởng đồng bạn của mình.
..
Là đệ nhất nhân trong đám đệ tử tinh anh, là Kiếm giả yêu nghiệt danh tiếng chính thịnh nhất, Sở Mộ đi tới đâu đều nhận được sự chú ý rất lớn.
Lần này cũng không phải là ngoại lệ, hắn mới đi vào Thiên Phong cốc lập tức có vô số ánh mắt nhìn vào trên người hắn, vô cùng nóng bỏng. Vừa ra khỏi Thiên Phong cốc, những ánh mắt này cũng đưa tin tức hắn truyền đi khắp nơi.
Huyết Sắc hoang nguyên có mùi máu tươi nồng đậm, vẫn nồng đậm như trước, còn có sát khí nhàn nhạt phiêu đãng trong không khí. Trên không trung không thấy ánh nắng, một mảnh lờ mờ, nhìn qua giống như là bão tố sắp tới, áp lực nặng nề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.