Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1422: Gặp lại nhau




- Đội trưởng...
- Cung Phi Vũ, sao vậy? Hiện tại biết rõ đội trưởng của chúng ta cường đại như thế nào chưa?
Đồ Cương sảng khoái nói.
Trên mặt Cung Phi Vũ hiện lên vẻ đắng chát.
Hắn khác với những người khác, đều là sau khi Sở Mộ biến mất ba năm mới được mời chào, trở thành thành viên của Chấn Thiên chiến đội. Mỗi một người bọn hắn đều từ nơi khác tới, vốn không phải là đệ tử Thiên Phong kiếm cung, bởi vậy đối với Sở Mộ không có lý giiar. Chỉ nghe qua một ít lời nói mà thôi.
Tần Sơn Hà, Đồ Cương, Đạm Đài Lưu Quang, ba người này chỉ nhận Sở Mộ làm đội trưởng. việc này những người khác không thể thay thế, đó là điểm mấu chốt của bọn họ, không thể đụng vào.
Mặc dù không có đảm nhiệm chức vị đội trưởng, nhưng mà kiếm ý và áo nghĩa của bản thân Cung Phi Vũ đều lĩnh ngộ tới cấp độ thất chuyển. Trong đám người của chiến đội có thực lực cường đại nhất. So với vị đội trưởng được đồn rằng thiên phú cực kỳ kinh người kia, hắn cảm giác mình không có chỗ nào kém hơn đối phương.
Thậm chí hắn cũng từng nghĩ qua, chỉ cần đội trưởng kia trở về, hắn nhất định sẽ khiêu chiến. Đánh bại đối phương, khiến cho ba người Đồ Cương biết được hắn mới là người lợi hại nhất Chấn Thiên chiến đội này.
Hiện tại Sở Mộ trở về, dùng phươn thức rung động, mạnh mẽ. Một kiếm chém giết một người, ba kiếm chém ba người. Mỗi một đối thủ đều là cường địch mà hắn không thể nào chiến thắng được.
Một chút dục vọng khiêu chiến trong lòng triệt để phai mờ, hoàn toàn không phải là đối thủ a. Một kiếm có thể miểu sát hắn.
Không có lấy cớ, Cung Phi Vũ tâm phục khẩu phục, chứ đừng nói là những người khác.
- Ta gọi là Sở Mộ.
Cho dù tất cả mọi người biết rõ tên hắn, xuất phát từ tôn kính, Sở Mộ vẫn nên tự giới thiệu tên mình.
- Chấn Thiên chiến đội là ta và Tần Sơn Hà cùng nhau sáng tạo ra.
Sở Mộ vừa nói như vậy, Tần Sơn Hà lập tức cảm thấy trên mặt mình như tỏa sáng.
Trừ Tần Sơn Hà, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang ra, mấy người khác, Phượng Phi Hoa là nữ, tư thế hiên ngang, rất có tư thái bậc cân quắc không thua đấng mày râu.
Bảy năm rưỡi này tu vi mỗi người đều nhảy vọt, tăng lên. đúng như lời Sở Mộ ban đầu, ở trong Chấn Thiên chiến đội đều là người có tu vi Thần Ngưng cảnh.
Trừ Sở Mộ ra, tu vi cao nhất là Cung Phi Vũ, Thần Ngưng cảnh tiểu thành. Tám người còn lại tu vi không sai biệt lắm, đều là Thần Ngưng cảnh nhập môn đỉnh phong.
Kiếm ý của Cung Phi Vũ rèn luyện tới cấp độ thất chuyển hậu kỳ, đây là cực hạn của hắn. Hắn lĩnh ngộ ba loại áo nghĩa, Vân chi áo nghĩa, Phong chi áo nghĩa và Thủy Chi áo nghĩa, cũng đều rèn luyện tới thất chuyển hậu kỳ.
Kiếm ý và áo nghĩa của mấy người khác đều dưới thất chuyển, là lục chuyển cực hạn.
Trong Thiên Phong kiếm cung, Kiếm giả có thể đem kiếm ý, áo nghĩa rèn luyện tới cấp độ Thất chuyển rất ít. Không tính Sở Mộ, kể cả Cung Phi Vũ cũng chỉ vẻn vẹn có sáu người. Về phần lục chuyển cực hạn cũng không nhiều.
- Thiên tài Thiên Phong kiếm cung so với Thiên Hoang địa cung kém quá nhiều.
Sau khi Sở Mộ biết rõ, âm thầm nói một tiếng. Bất luận số lượng hay chất lượng đều như vậy.
Ngẫm lại Thiên Hoang địa cung, luận số lượng đệ tử xa không bằng Thiên Phong kiếm cung, nhưng mà luận số lượng thiên tài lại vượt xa. Trên cơ bản, đệ tử top ba mươi trong nội cung Thiên Hoang địa cung, kiếm ý và áo nghĩa đều rèn luyện tới cấp độ thất chuyển. Lại tính cả Nam Vô, Xi Tiếu, Lạc Thu Thủy ra. Trong nội cung tối thiểu có ba mươi mấy Kiếm giả đem kiếm ý, áo nghĩa luyện tới cấp độ thất chuyển.
Về phần lục chuyển cực hạn thì nhiều vô số, nhiều hơn số lượng của Thiên Phong kiếm cung. Hơn nữa Thiên Hoang địa cung còn có Chân cung, cường giả Kiếm Vương cấp, số lượng và chất lượng đều hơn Thiên Phong kiếm cung.
Nhưng Thiên Phong kiếm cung chỉ là một tồn tại không có ý nghĩa trong thế giới Thái cổ, thế lực cường đại hơn Thiên Phong kiếm cung chỗ nào cũng có.
Lại nói, tuy rằng hắn ở Thiên Hoang địa cung đã nhiều năm, nhưng mà hiểu biết về Thiên Hoang địa cung lại có hạn. Toàn bộ thực lực của Thiên Hoang địa cung thế nào Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, cũng không có cách nào phán đoán ra.
Có lẽ là như bề ngoài, có lẽ còn có rất nhiều che dấu.
- Đội trưởng, hiện giờ đội trưởng trở về rồi, thực lực còn cường đại hơn. Chiến đội chúng ta sau khi hoàn thành nhiệm vụ tấn cấp, trở về là có thể tấn thăng lên siêu cấp chiến đội.
Tần Sơn Hà cười hắc hắc, vô cùng cao hứng.
- Tuy rằng Tinh Trần chiến đội của Tư Không Chiến tấn cấp lên siêu cấp chiến đội sớm hơn Chấn Thiên chiến đội chúng ta. Nhưng mà đội trưởng trở về, có đội trưởng suất lĩnh, chúng ta tất có thể siêu việt Tinh Trần chiến đội của Tư Không Chiến.
- Chấn Thiên chiến đội sẽ trở thành chiến đội mạnh nhất.
Sở Mộ nói.
- Đội trưởng, thực lực của đội trưởng...
Cung Phi Vũ do dự một chút, cuối cùng vẫn lên tiếng.
Những người khác cũng liên tục nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, bọn hắn tận mắt nhìn thấy Sở Mộ dùng ba kiếm chém giết ba thiên tài cường hãn của ba tộc khác. Bọn hắn biết rõ Sở Mộ lợi hại, nhưng mà lợi hại tới cỡ nào thì lại không biết.
Sở Mộ không nói gì, mà phóng khí tức ra. Khí tức phong mang khổng lồ, tựa như một thanh thiên kiếm phá không hàng lâm, trấn áp trên thân mọi người, lập tức khiến cho bọn hắn có cảm giác sụp đổ. Một cỗ khí tức cổ xưa mà hoang vu, cũng tràn ngập trái tim bọn hắn, tư duy cũng bị ảnh hưởng mà trở nên chậm chạp.
Cảm giác hít thở không thông, toàn thân khó có thể nhúc nhích, khi khí tức kia tiêu tán, vẻ mặt cả đám kinh hãi.
- Thần Ngưng cảnh đại thành...
Cung Phi Vũ nghẹn ngào kinh hô.
Tu vi đạt tới Thần Ngưng cảnh, mỗi một cấp độ tăng lên so với trước đó còn khó khăn hơn. Muốn rèn luyện kiếm nguyên, còn gia tăng lượng kiếm nguyên, sau đó lại tiếp tục rèn luyện. Nhiều lần như vậy hao phí rất nhiều thời gian.
Tính ra, bảy năm rưỡi trước, tu vi của Sở Mộ là Nguyên cực cảnh, còn trúng Phong Thần Huyết Chú, muốn phá giải Phong Thần Huyết Chú, chung quy cũng phải cần một ít thời gian a.
Rung động còn chưa kết thúc, chợt, bàn tay Sở Mộ mở ra, một đám màu vàng xuất hiện, phong mang tới mức tận cùng. Liếc mắt nhìn cũng cảm thấy con mắt như đau đớn.
- Kim.... Kim chi áo nghĩa bát chuyển.
Cung Phi Vũ lắp bắp nói.
Lực lượgn màu vàng biến mất, lại một đám màu xanh xuất hiện, tiếp đó lại giống như có một cơn gió cuốn tới, lại chợt biến ảo thành hơi nước, lại hóa thành một đạo lôi điện màu tím, cuối cùng thì ngưng tụ thành một ngọn lửa.
Bất kể cái gì đều ẩn chứa lực lượng kinh tâm động phách, làm cho trong lòng bọn họ kinh hãi lạnh mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.