Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 123: Nội ngoại kiếm khí lần đầu dung hợp




Âm thanh cực lớn chói tai làm cho các đệ tử đang đứng cách đó hai mươi thước lại phải dùng hai tay bịt kín lỗ tai, cắn chặt hàm răng. Vẻ mặt bởi vì đau đớn mà vặn vẹo dữ tợn.
Lực phản chấn đáng sợ, khiến kiếm của Sở Mộ thiếu chút nữa tuột tay bay ra ngoài. Bàn tay tê dại từng đợt. Trong lòng hắn âm thầm kinh hãi. Nếu không phải mình kịp thời sử dụng phương pháp giảm bớt lực và phương pháp chấn động, khiến lực phản chấn suy yếu ở mức diện rộng, mình lúc này đây sẽ rất chật vật.
Quả nhiên, khi trình độ kiếm thuật của đối thủ cũng rất tinh thâm, chênh lệch về kiếm khí tu vi trở nên càng rõ ràng hơn. Đặc biệt là còn ở dưới tình huống cứng đối cứng.
Tiêu Thiên Phong sử dụng kiếm quá nhanh. Gần như không thua gì Sở Mộ. Đồng thời hắn vận dụng kiếm đặc biệt cổ quái, có một loại cảm giác vô tận, cuối cùng va chạm là không cách nào tránh khỏi được.
Sở Mộ trăm phần trăm có thể khẳng định, trong mấy tháng này, Tiêu Thiên Phong ở bên ngoài, tuyệt đối đã thu được kỳ ngộ không tầm thường, thậm chí là truyền thừa cường đại nào đó.
Trong lòng Tiêu Thiên Phong càng kinh ngạc hơn. Ngay từ đầu đã hắn không có coi thường Sở Mộ. Nhưng từ khi giao đấu đến bây giờ, trong thời gian ngắn ngủi, mình đã lấy ra bảy thành thực lực, Sở Mộ lại vẫn có thể đối đầu cùng mình, hoàn toàn không rơi xuống thế hạ phong.
Hắn biết rất rõ, lần này đi ra ngoài rèn luyện, thu được kỳ ngộ cực lớn, nhận được một môn kiếm đạo truyền thừa. Đó là tồn tại vượt lên trên kiếm thuật. Cho dù là đại cao thủ Hóa Khí Cảnh, cũng không có cách nào chạm đến. Mặc dù bây giờ hắn chỉ có thể phát huy ra được một phần rất nhỏ trong đó, nhưng uy lực kia vẫn là tuyệt luân. Khoảng thời gian trước, Tiêu Thiên Phong từng lấy nó chém giết một kiếm giả Kiếm Khí Cảnh thập đoạn sơ kỳ.
Vốn hắn cho rằng, dựa vào một môn kiếm đạo truyền thừa này của mình, cho dù Sở Mộ có lợi hại hơn nữa, cũng nhất định sẽ bị mình đánh bại. Nhưng hiện tại xem ra hình như không phải chuyện như vậy.
Trong lúc suy nghĩ, thân thể Tiêu Thiên Phong dừng lại ở giữa không trung, hai chân giẫm lên trên hư không, giống như giẫm lên một mặt bức tường vô hình. Bỗng nhiên hắn phát lực đạp một cái. Một tiếng động nổ vang, giống như nham thạch bị nghiền nát vậy. Toàn thân Tiêu Thiên Phong giống như một mũi tên rời khỏi cung bắn nát hư không. Kiếm trong tay vung lên. Có một tầng ánh sáng màu vàng nhạt chảy xuôi, hội tụ, nén lại ở trên thân kiếm. Có thể dùng mắt nhìn thấy thân kiếm biến thành màu vàng sẫm.
Bất chợt, nửa tấc nhạt kiếm quang màu vàng phun ra nuốt vào, vẽ ra một kiếm. Ánh sáng chói ngời giống như dòng lửa chuyển động. Không khí bị xé rách, lưu lại một vết rách màu vàng nhạt rõ nét.
Trong nháy mát, đồng tử của Sở Mộ co lại bằng đầu kim. Trong lòng hắn cảm thấy kinh hãi. Phong quang vô tận xé rách hư không lao đến, khiến da đầu hắn cảm thấy tê dại. Sở Mộ khẳng định, nếu như mình bị kiếm quang như vậy cắt qua, bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ hai sẽ không vững chắc hơn tờ giấy là bao nhiêu.
Thân thể dừng lại, hít một hơi thật sâu, hắn toàn lực thi triển ra thân pháp Phong Trung Du, bay ngược lại, kéo xa khoảng cách. Trong mắt Sở Mộ hiện lên một tia ngưng trọng.
Bất chợt, kiếm khí quanh thân cuộn trào mãnh liệt. Trong phạm vi năm thước, tất cả ngoại kiếm khí bị điều động. Trong mắt Sở Mộ có tinh quang nồng đậm bắn ra. Hắn quát khẽ một tiếng/ Ngoại kiếm khí đều hội tụ, bị nén ở trên Bách Luyện Kiếm.
Trên Bách Luyện Kiếm đã sớm có nội kiếm khí bám trên lưỡi kiếm. Lúc này, ngoại kiếm khí không ngừng ngưng tụ nén lại. Cả thanh kiếm dường như không tiếp nhận nổi, run rẩy kịch liệt.
Kiếm khí đáng sợ giống như một cơn lốc điên cuồng quét tới, nhiễu loạn xung quanh, phát ra hơi lạnh thấu xương. Kiếm trong tay Sở Mộ dường như trở nên cực lớn.
- Đó là bí pháp gì vậy? Không ngờ có thể điều động khí áp bên ngoài cơ thể ngưng tụ lại!
Chưởng giáo Chưởng viện các trưởng lão đều cả kinh. Bọn họ cũng không biết chuyện kiếm thuật Tông Sư có ngoại kiếm khí. Theo trực giác, bọn họ cho rằng đó là một loại bí pháp.
Bởi vì, điều động khí bên ngoài cơ thể như vạy, chỉ có đột phá đến Hóa Khí Cảnh mới có thể làm được.
Kiếm Khí Cảnh chính là luyện tiềm năng từ bên trong cơ thể, phát ra ngoài, chuyển hóa thành kiếm khí sau này.
Giờ phút này, Sở Mộ hoàn toàn không giữ lại chút nào.
Ngoại kiếm khí trong phạm vi năm thước, ngoài số lượng đã không thua gì với kiếm khí của bất kỳ một kiếm giả bát đoạn nào. Nếu muốn hoàn toàn nén lại ở trên một thanh kiếm, đặc biệt là còn trên thân kiếm đã rót thêm nội kiếm khí, để nội ngoại kiếm khí dung hợp, vậy thì đã khó khăn, lại càng thêm khó khăn.
- Ngưng!
Quát khẽ một tiếng, mái tóc Sở Mộ tung bay, thẳng tới chân trời. Từng sợi thẳng tắp giống như một thanh kiếm. Khí tức toàn thân sắc bén vô cùng. Khí tức giống như một thanh kiếm phá không trung. Hai mắt hắn mở lớn, có tinh quang kinh người bắn ra. Bàn tay trái mở ra thành tư thế chộp lấy, có ánh sáng màu xanh nhạt vờn quanh, giống như cát xanh chảy qua ngón tay.
Ngón tay đưa lên trên thanh kiếm, chậm rãi di chuyển trên thân kiếm. Bàn tay hắn run lên nhè nhẹ. Chiếc áo màu xanh giống như bị cuồng phong thổi qua, phát ra những tiếng phần phật, muốn thuận gió mà đi.
Bàn tay trái vô cùng nặng nề, giống như kéo theo cả một ngọn núi. Bàn tay chạm qua chỗ nào, ngoại kiếm khí đang cuộn trào mãnh liệt kích động vô cùng, đều bị mạnh mẽ nén đến trên Bách Luyện Kiếm, bám vào tầng nội kiếm khí kia, mạnh mẽ dung hợp.
Khi tay trái lướt tới mũi kiếm l tất cả ngoại kiếm khí đều bị mạnh mẽ nén đến trên Bách Luyện Kiếm. Nhìn qua, cả thanh Bách Luyện Kiếm có ánh sáng màu xanh nhạt chảy suôi. Giống như một từng làn gió mát đang theo thân kiếm thổi tới. Xung quanh thân kiếm thậm chí còn có làn hơi màu xanh phun ra nuốt vào.
Nhẹ nhàng vung thanh kiếm lên. Hình như có ngọn lửa màu xanh nhạt đang phiêu đãng thiêu đốt ở trong không khí, lưu lại vô số vết tích tàn ảnh, mang theo từng làn gió mát gào thét thổi ra.
- Đẹp quá...
Rất nhiều đệ tử, nhất là các nữ đệ tử, mắt bắn ra tim hồng, thét to.
Kiếm trong tay Sở Mộ thật sự rất rực rỡ, giống như hỏa diễm màu xanh nhạt như có như không ngưng tụ thành.
Trong mắt Chưởng giáo Chưởng viện và các trưởng lão lóe lên một tia ngưng trọng.
Mà trên mặt ba người Lý Dật càng lộ rõ vẻ cay đắng. Hóa ra, đây mới là thực lực chân chính của bọn họ. Buồn cười cho đám người mình còn tưởng rằng, bọn họ có thể đánh bại mình, chẳng qua là vận khí nhất thời. Thực lực chân chính giữa hai bên, không chênh lệch quá nhiều.
Tiêu Thiên Phong đột nhiên cả kinh. Thậm chí hắn cho rằng, có phải Sở Mộ cũng giống như hắn, thu được truyền thừa kiếm đạo gì đó hay không.
Nửa tấc kiếm quang màu vàng nhạt phun ra nuốt vào. Bách Luyện Kiếm màu vàng sậm đâm rách hư không, xé nát mọi cản trở nặng nề. Bất kỳ cơn gió nào cũng không có cách nào ngăn cản được, lấy tư thế tuyệt đối sắc bén lao tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.