Kì Tài Giáo Chủ

Chương 400: Sầm Phu Tử biết thân biết phận (1)




Người của Ba Sơn Kiếm Phái đương nhiên đã nghe tới tên Sở Hưu, lại còn do Sầm Phu Tử truyền ra, dẫu sao. đệ tử thân truyền của hắn đã chết, cũng phải báo cáo lại cho tông môn.
Có điều tông môn như Ba Sơn Kiếm Phái sẽ không gióng trống khua chiêng phát động lực lượng báo thù cho một đệ tử bình thường. Bọn họ còn nhiều đệ tử, bỏ công bỏ sức đi báo thù, lúc đó tổn thất sẽ không phải chỉ một đệ tử mà là càng nhiều.
Cho nên nếu Sở Hưu chỉ là hạng vô danh thì cũng thôi, nhưng y lại là chưởng hình quan của Quan Trung Hình Đường, vậy chưởng môn Ba Sơn Kiếm Phái chỉ có thể nói với Sầm Phu Tử một câu nén bi thương mà thôi. Có điều nhìn bộ dáng này của Sầm Phu Tử, hắn cũng chẳng bi ai gì.
Có điều lúc này thấy người phía trước là Sở Hưu, võ giả Ba Sơn Kiếm Phái kia lại định phát tác.
Trước đó hắn không gặp Sở Hưu thì cũng thôi, nhưng giờ Sở Hưu đang ngồi ngay đó, nếu vờ câm vờ điếc thì có vẻ quá kém cỏi hèn nhát.
Thế nhưng không đợi hắn lên tiếng, Sầm Phu Tử đã kéo lại, rỉ tai nói vài câu rồi dẫn hắn sang bên ngồi xuống.
Thật ra đừng nhìn thực lực Sầm Phu Tử không cao. 
siêu máy, tính cách còn khá giả dối, thực tế hắn vẫn là kẻ biết mình biết người.
Thực lực bản thân ra sao chính hắn cũng biết, thực. lực Ba Sơn Kiếm Phái ra sao hắn cũng tự minh bạch, đấu với Sở Hưu bên chịu thiệt chỉ có thể là hẳn.
Cho nên dù đồ đệ bị giết, Sâm Phu Tử đã không còn muốn đấu với Sở Hưu từ lâu rồi.
Đây không phải kém cỏi hèn nhát mà là lý trí, Sâm Phu Tử hắn tung hoành giang hồ bao năm, làm tới trưởng lão của Ba Sơn Kiếm Phái là dựa vào "lý trí” này, bằng không e là đã bị người ta giết tới chục lần rồi.
Lúc này thấy Sầm Phu Tử biết điều" như vậy, Sở Hưu cũng lười nhắm vào hắn.
Tính cách y vẫn biết phân rõ phải trái, là Sầm Phu Tử có thù với y chứ không phải y có thù với Sầm Phu Tử.
Sở Hưu đương nhiên cũng nhận ra lúc này Sầm Phu Tử không phải đang chơi trò chịu nhục mà là thật sự không muốn báo thù nữa.
Lúc này một giọng nói lại vang lên sau lưng Sở Hưu: “Sở huynh, lại gặp mặt rồi.”
Sở Hưu nhìn lại, người tới chính là Tạ Tiểu Lâu của Thiên Hạ Minh.
Bên cạnh Tạ Tiểu Lâu còn vài võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, hiển nhiên là cao thủ của Thiên Hạ Minh.
Thực lực Tạ Tiểu Lâu đặt đó, hắn đến chỉ là quần chúng chứ không phải đại biểu như Sở Hưu.
Sở Hưu cười cười nói: “Ta đã đoán ngươi sẽ tới mà. Lần này Ngũ Đại Kiếm Phái mở Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội ở Tây Sở, đương nhiên phải mời Thiên Hạ Minh các người rồi. Đúng rồi, minh chủ Thiên Hạ Minh các ngươi có tới không?”
Tạ Tiểu Lâu lắc đầu nói: “Thiên Hạ Minh nhiều việc phải xử lý như vậy, sư phụ ta lấy đâu ra thời gian rỗi tới đây chơi với bọn họ? Hơn nữa với tính cách của sư phụ ta, nếu đám tông sư võ đạo kia giảng đạo nói sai gì đó, chắc chắn sư phụ sẽ đứng lên lý luận với người ta, cuối cùng thậm chí đánh nhau cũng rất có thể.”
Sở Hưu vuốt cằm, y cũng từng nghe tin đồn, vị minh chủ Thiên Hạ Minh, Trần Thanh Đế quả thật là người không dễ nói chuyện.
Lúc này, Tạ Tiểu Lâu dựa gần người Sở Hưu nhỏ
: “Sở huynh, lát nữa nếu Thiên Hạ Kiếm Tông. ại Hội xuất hiện vấn đề gì hay kết thúc sớm, ngươi cũng lập tức rời khỏi Phù Ngọc Sơn đi, không nên ở lại lâu”
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên sắc thái lạ nói: “Ngươi nghe. được tin gì à?”
Tạ Tiểu Lâu gật đầu nói: “Là sư phụ ta nói, lần Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội này có vẻ không yên ổn, hành động của Ngũ Đại Kiếm Phái là đang gây hấn với Ma đạo, chuyện này ta đoán Ma đạo sẽ không dễ từ bỏ đâu. 
Dù sao sư phụ nói nếu đổi lại thành hắn, hẳn chắc. chắn sẽ ra tay, đập nát bét cái Phù Ngọc Sơn này ra.
Cho nên lần này Thiên Hạ Minh chỉ tới xem náo nhiệt, xem xong thì đi, tốt nhất là đừng dính vào chuyện. giữa Ma đạo cùng Ngũ Đại Kiếm Phái.”
Sở Hưu gật nhẹ đầu nhưng trong lòng lại nghĩ khác, những tông môn khác quả nhiên không ngốc, đều biết Ngũ Đại Kiếm Phái đang định làm gì.
Chỉ có điều đây là chuyện nội bộ của Ngũ Đại Kiếm Phái, hơn nữa mấy năm đây Ma đạo có dấu hiệu phục. hưng, nhất định phải chèn ép đôi chút, cho nên không ai ngăn cản.
Sở Hưu hỏi: “Nếu Trần minh chủ đã biết việc này? Sao hắn còn dám để các ngươi tới Phù Ngọc Sơn?”
Tạ Tiểu Lâu trả lời đương nhiên: “Sao lại không dám? Lần này là Ma đạo và Ngũ Đại Kiếm Phái tranh đoạt, những người khác đâu định nhúng tay. Thiên Hạ Minh chúng ta chỉ ở bên cạnh xem trò, không định động thủ.”
Sở Hưu im lặng không nói gì, xem ra Trần Thanh Đế vẫn đoán sai một chút, lân này quả thật Ma đạo sẽ ra tay, có điều lần hành động này sẽ rất lớn.
Hắn cho rằng Phù Ngọc Sơn chỉ là chuyện giữa nhánh Kiếm đạo cùng Ma đạo, lại không biết chuyện này lộn xôn tới cuối lại trực tiếp biến thành hai bên Đại chiến chính ma. 
Đương nhiên cho dù như vậy cũng chẳng liên quan tới Thiên Hạ Minh, bởi vì loại bang phái như Thiên Hạ Minh vốn không thuộc về Chính đạo, cũng chẳng thuộc về Ma đạo. Cho nên khi hai bên giao thủ, không ai lại đi trêu chọc một thế lực trung lập như Thiên Hạ Minh.
Lúc này Tạ Tiểu Lâu cũng nhìn sang Sầm Phu Tử ở bên cạnh, nhếch miệng nói: “Đây chẳng phải trưởng lão Ba Sơn Kiếm Phái đào tẩu lần trước à? Sao thế, thù hận giữa ngươi với hắn chấm dứt rồi à?”
Tạ Tiểu Lâu quen biết Sở Hưu một thời gian, cũng dần hiểu rõ tính cách Sở Hưu, ương ngạnh bá đạo cùng một chút điên cuồng.
Chỉ có hai loại người kết thù kết oán với Sở Hưu hiện giờ, một là không giết được thì còn sống, hai là người giết được thì đã chết.
Giờ người của Ba Sơn Kiếm Phái ngồi rất hòa bình với Sở Hưu, khiến Tạ Tiểu Lâu không tưởng tượng nổi.
Sở Hưu sửa lại: “Là bọn họ có thù với ta chứ không phải ta có thù với bọn họ.”
Nghe Sở Hưu nói vậy, Tạ Tiểu Lâu lập tức hiểu ý, hóa ra là người của Ba Sơn Kiếm Phái nhận thua.
Có điều Tạ Tiểu Lâu cũng cảm thấy rất bình thường, hắn là người Tây Sở, đương nhiên biết đức hạnh của đám người Ba Sơn Kiếm Phái ra sao.
Trong số các thế lực đại phái đỉnh phong trên giang hồ, Ba Sơn Kiếm Phái xếp chót, bởi vì bọn họ chỉ có một tông sư võ đạo trấn giữ.
Chuyện này thì cũng thôi, nhưng thực lực vị tông sư võ đạo này còn chẳng mạnh, đời sau lại chẳng có người nào xuất sắc, vì vậy địa vị rất lúng túng.
Một khi thế hệ nào đó của Ba Sơn Kiếm Phái xuất hiện đứt gãy, Ba Sơn Kiếm Phái sẽ lập tức sụp đổ, triệt để xóa tên trong ca dao giang hồ.
Cho nên những tông môn cùng loại với Ba Sơn Kiếm Phái luôn có biểu hiện khá nhút nhát, tương tự như những môn phái nhỏ mạo xưng đại phái đỉnh cao. Một khi gặp phải đối thủ khó dây vào, bọn họ đều không để ý quả quyết nhận thua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.