Kì Tài Giáo Chủ

Chương 339: Chưởng Hình Quan




Sở Hưu nói Mai Khinh Liên có ‘ảnh hưởng’ rất lớn đối với Quan Tư Vũ, thực tế cũng là vậy.

Tỷ như hiện tại, vốn Quan Tư Vũ định xử lý việc này thật cẩn thận, nhưng giờ lại trực tiếp mở miệng quyết định chuyện này.

Lúc này Sở Tư Ma đột nhiên nói: “Đường chủ, giờ chức vị chưởng hình quan Quan Tây còn đang trống, ta đề nghị để Sở Hưu đảm nhiệm chức chưởng hình quan này.”

Sở Tư Ma cùng Sở Hưu vốn không có giao tình gì, nhưng sau khi trở về từ Đông Tề lần trước, nghĩa tử Sở Hiếu Đức của hắn lại cực lực đề cử Sở Hưu với Sở Tư Ma, còn nói cho hắn biết chỉ cần đứng về phía Sở Hưu, tương lai chắc chắn sẽ có lợi.

Sở Tư Ma quả thật rất coi trọng nghĩa tử của mình, cho nên lần trước khi Ân Bá Thông gây khó dễ với Sở Hưu, Sở Tư Ma mới ra tay ngăn cản.

Mà lần này Sở Tư Ma đứng ra giúp Sở Hưu lại không liên quan gì tới Sở Hiếu Đức, vì hắn cũng đã thấy tiềm lực của Sở Hưu.

Sở Hưu có thể dùng cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên gi ết chết Thiên Nhân Hợp Nhất, vậy chỉ cần hắn vượt qua kiếp nạn lần này, tương lai chắc chắn sẽ là một trong những người cầm quyền của Quan Trung Hình Đường.

Bất luận vì minh hữu sau này hay vì có chỗ dựa cho Sở Hiếu Đức về sau, dù sao giúp Sở Hưu hắn cũng không thiệt thòi gì, ngược lại Sở Hưu lên vị trí càng cao, hắn cũng càng có lợi.

Những người khác còn chưa lên tiếng, Ân Bá Thông đã đứng bật dậy phản đối: “Đùa gì vậy? Chuyện Sở Hưu giết Ngụy Cửu Đoan còn chưa có kết luận, ngươi còn muốn đưa hắn lên làm chưởng hình quan Quan Tây, định bảo hắn không có lỗi mà còn có công chắc?”

Sở Tư Ma buông tay: “Không cho Sở Hưu làm chưởng hình quan Quan Tây thì ngươi đề cử xem ai đáng tin cậy? Ngươi nói xem, ngoại trừ Sở Hưu ra, ai có tư cách làm chưởng hình quan?”

Ân Bá Thông há miệng nhưng lại không nói ra được tên ai.

Số lượng cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất ẩn giấu của Quan Trung Hình Đường không ít, nhưng mỗi người đều có vị trí riêng của mình.

Nếu chưởng hình quan dễ chọn như vậy, Quan Tư Vũ đã chẳng để Ngụy Cửu Đoan ngồi trên vị trí đó một thời gian dài như thế.

Lúc này Quan Tư Vũ trầm giọng nói: “Ra gọi Sở Hưu vào, chưởng hình quan trấn giữ một vùng, không phải ai cũng làm được. Sở Hưu có tư cách làm chưởng hình quan hay không phải xem chính hắn.”

Dứt lời, Uất Trì lập tức ra gọi Sở Hưu vào.

Thật ra trước kia Sở Hưu đã từng tới tổng đường, có điều hắn luôn uống trà đợi trong thư phòng.

Thấy Uất Trì tới, Sở Hưu không chút hoang mang, mỉm cười nói: “Xem ra ta đã vượt qua kiếp nạn lần này.”

Uất Trì hiếu kỳ: “Sao ngươi lại biết? Ngươi tự tin vậy à?”

Trong tổng đường không ai dám mật báo cho Sở Hưu, làm sao y biết?

Sở Hưu cười cười nói: “Rất đơn giản, nếu đường chủ quyết định trừng phạt ta, vậy người tới không phải Uất Trì huynh, ta đoán mình chắc còn chẳng có cơ hội giải thích.

Còn giờ Uất Trì huynh tới chắc ta đã sắp qua được kiếp nạn lần này rồi.”



Uất Trì cười khổ một tiếng nói: “Ngươi nhìn thoáng thật. Có điều ngươi đoán cũng không sai, chuyện Ngụy Cửu Đoan đã được đường chủ tạm thời bỏ qua, cơ bản là ngươi không việc gì.

Có điều Sở Tư Ma đại nhân đột nhiên đề cử ngươi làm chưởng hình quan Quan Tây, chuyện này cũng tạo thành chấn động không nhỏ nên đường chủ mới gọi ngươi tới.”

Nếu Sở Hưu đã không sao, Uất Trì cũng không cần giữ khoảng cách với Sở Hưu nữa, ngược lại tiết lộ một số tình báo không ảnh hưởng tới toàn cục cho Sở Hưu.

Tiền đồ của Sở Hưu không thể ước lượng được, điểm này đã được công nhận, cho dù Uất Trì là đệ tử thân truyền của Quan Tư Vũ thì xây dựng quan hệ với Sở Hưu cũng không có chỗ xấu nào.

Sở Hưu nheo mắt chắp tay nói: “Đa tạ Uất Trì huynh nhắc nhở.”

Đi theo Uất Trì vào trong đại sảnh, Sở Hưu chắp tay với Quan Tư Vũ nói: “Tham kiến đường chủ.”

Quan Tư Vũ gật nhẹ đầu, trầm giọng nói: “Sở Hưu, chuyện liên quan tới Ngụy Cửu Đoan tạm thời bỏ qua, giờ Sở Tư Ma đề nghị ngươi nhận chức chưởng hình quan Quan Tây, ngươi có gì muốn nói?”

Sở Hưu cười cười nói: “Việc nhân đức không nhường ai!”

Nếu là người khác gặp câu hỏi này của Quan Tư Vũ có lẽ sẽ khiêm tốn đôi chút.

Nhưng giờ vị trí này Sở Hưu tranh còn chẳng được, sao phải khiêm tốn? Người không muốn y ngồi lên vị trí này cũng chẳng hề ít.

Quả nhiên Sở Hưu vừa nói xong, Ân Bá Thông cười lạnh nói: “Nói khoác không biết ngượng! Sở Hưu ngươi chỉ là một võ giả tiểu bối vừa gia nhập Quan Trung Hình Đường mà thôi, còn là Ngũ Khí Triều Nguyên, dựa vào cái gì mà đòi tiếp nhận chức chưởng hình quan?”

Sở Hưu đưa mắt nhìn sang Ân Bá Thông, cười lạnh nói: “ Ân đại nhân cho là ta không có tư cách? Nhưng Quan Trung Hình Đường ta đề bạt người thăng chức đều dựa vào công lao thực lực chứ không phải xem kinh nghiệm. Yêu cầu của chưởng hình quan là gì? Là có thể trấn giữ được Quan Trung Tứ Địa, giờ Quan Tây ngoại trừ Sở Hưu, ai trấn áp được những người khác? Tư Đồ Hành hay là Phương Hoa? Ngươi gọi bọn họ tới đây xem bọn họ có dám đứng trước mặt Sở Hưu ta nói năng lực họ mạnh hơn ta không?”

Ân Bá Thông bị lời này của Sở Hưu làm cho nghẹn họng, toàn bộ Quan Trung ai mà chẳng biết trước khi Ngụy Cửu Đoan chết thế lực của Sở Hưu tại Quan Tây đã gần ngang với Ngụy Cửu Đoan, đây cũng là nguyên nhân khiến hai người xung đột.

Nếu thật sự đề bạt chưởng hình quan từ Quan Tây, vậy ngoại trừ Sở Hưu, không tìm ra được người thứ hai.

Không đợi Ân Bá Thông lên tiếng, Sở Hưu đã lạnh lùng nói: “Xem ra Ân đại nhân chướng mắt với thực lực Ngũ Khí Triều Nguyên của ta?

Chưởng hình quan cần xem năng lực và thực lực, Sở Hưu ta mặc dù là Ngũ Khí Triều Nguyên, nhưng cho dù là Thiên Nhân Hợp Nhất không phải ta chưa từng giết. Ân đại nhân, nếu ngài nghi ngờ thực lực của ta, vậy được, giờ chúng ta ra ngoài so chiêu một chút nhé? Xem xem ta có tư cách tiếp nhận vị trí chưởng hình quan không?”

Ân Bá Thông bị thái độ bá đạo của Sở Hưu ép cho sắc mặt đỏ bừng, nhưng nói thật hắn cũng thật sự không muốn động thủ cùng Sở Hưu. Không phải không dám mà là không muốn.

Trước đó Sở Hưu giết Phong Vô Lãnh, những người chứng kiến đều chỉ là tán tu trên giang hồ, không phải cao thủ, cho nên bọn họ miêu tả đều không rõ. Cho nên phần lớn mọi người không tin Sở Hưu có năng lực g iết chết cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, kể cả Ân Bá Thông cũng vậy.

Còn lần này tuy Sở Hưu giết Ngụy Cửu Đoan lại không ai nhìn thấy, nhưng hắn đánh chết lão tổ Vệ gia ngay trước mặt mọi người, đây là chiến tích cường đại thật sự, không ai có thể coi nhẹ.

Ân Bá Thông tự nhận mình mạnh hơn nhiều so với lão già Vệ gia sợ chết kia, nhưng hắn cũng không nắm chắc đối mặt được với Sở Hưu.

Hắn là Thiên Nhân Hợp Nhất, là chưởng hình quan Quan Trung Hình Đường, là võ giả thế hệ trước. Thắng Sở Hưu cũng chẳng được gì, vạn nhất bại hay thậm chí chỉ ngang tay thôi hắn cũng mất mặt. Cho nên hắn không muốn động thủ với Sở Hưu, vì có đánh thế nào cũng là chịu thiệt.

Quan Tư Vũ ho khan một tiếng nói: “Được rồi, đều là người của Quan Trung Hình Đường, chưa tới lúc mấu chốt người một nhà đã động thủ trước rồi, chém chém giết giết còn ra cái thể thống gì?”



Ân Bá Thông hừ lạnh một tiếng, quay sang chắp tay với Quan Tư Vũ nói: “Được, chưởng hình quan không như các vị trí khác, nhất định phải thật cẩn thận mới được.

Trước đó khi Ngụy Cửu Đoan còn tại thế, hắn dùng uy tín của mình trấn áp toàn bộ Quan Tây. Nhưng giờ Sở Hưu còn chưa lên đài đã khiến đất Quan Tây người người oán trách. Nếu Sở Hưu làm chưởng hình quan, Quan Tây chắc chắn đại loạn!”

Quan Tư Vũ cau mày nói: “Chuyện gì xảy ra?”

Nói xong, Quan Tư Vũ đưa mắt cho Uất Trì, những tin tức từ dưới đưa lên đại đa số đều phải qua tay Uất Trì.

Uất Trì nhỏ giọng nói: “Nửa đêm hôm qua có tin truyền lại, thế lực võ lâm âm thầm bàn luận là Sở Hưu giết Ngụy Cửu Đoan, còn mô tả chuyện mâu thuẫn giữa Sở Hưu và Ngụy Cửu Đoan vô cùng rõ ràng. Có vẻ là người trong nội bộ Quan Trung Hình Đường ta gây ra.

Còn đại tộc Quan Tây, Nguyên Châu Trương gia lại liên hợp hơn mười thế lực đưa thư tới yêu cầu Quan Trung Hình Đường nghiêm trị Sở Hưu vi phạm quy củ, lạm sát kẻ vô tội.”

Tin này Uất Trì đã sớm biết, có điều sáng sớm Quan Tư Vũ đã gọi người tới nghị sự, hắn còn chưa kịp báo lại cho Quan Tư Vũ.

Vừa rồi nếu Quan Tư Vũ định tội Sở Hưu, Uất Trì sẽ nói tin này cho Quan Tư Vũ, còn giờ Sở Hưu vượt qua một kiếp đương nhiên hắn sẽ không lắm miệng đi đắc tội với Sở Hưu.

Chỉ có điều Ân Bá Thông lại lật chuyện này ra, hắn cũng chỉ có thể bẩm báo như thực.

Quan Tư Vũ cau mày nói: “Sở Hưu, hai chuyện này ngươi có gì để nói?”

Sở Hưu cũng không thấy ngạc nhiên gì, uy danh của y tại Quan Tây vốn khá lớn; có điều uy danh càng lớn, những người không chịu nổi, thù hận y cũng càng nhiều.

Lần này Sở Hưu bị gọi tới Quan Trung Hình Đường, tiền đồ không rõ, những kẻ chỉ hận y không chết ngay tại chỗ, không làm một số chuyện mới là lạ.

Sở Hưu trầm giọng nói: “Hành động của đám người Trương gia đúng là trò cười!

Đất Quan Trung là quán trọ của Quan Trung Hình Đường, từ lúc nào tới phiên Trương gia bọn chúng khoa chân múa tay?

Quan Trung Hình Đường cần uy nghiêm, mấy năm gần đây Quan Trung Hình Đường ta an ổn thái bình, mọi người nghỉ ngơi lấy sức. Có một số kẻ đã quên thế nào gọi là kính sợ rồi!”

Thái độ bá đạo này của Sở Hưu có lẽ sẽ khiến người khác không thoải mái, nhưng lại rất hợp khẩu vị của Quan Tư Vũ.

Ngày trước khi Quan Tư Vũ vừa tiếp nhận Quan Trung Hình Đường, cũng ra tay rất ác, tiêu diệt không ít thế lực võ lâm dám khiêu khích tôn nghiêm Quan Trung Hình Đường. Cái danh Thiết Diện Phán Quan của hắn không chỉ nhắm vào người mình, còn là không hề lưu tình với người ngoài.

Sau khi Quan Trung Hình Đường thái bình, có một số người cũng quên mất uy nghiêm của Quan Trung Hình Đường khi xưa.

Sở Hưu chắp tay với Quan Tư Vũ nói: “Đường chủ yên tâm, nếu ta làm chưởng hình quan, trong vòng một tháng ta sẽ trấn áp chuyện này, khiến toàn bộ Quan Tây yên lặng, không còn âm thanh dư thừa nào.”

Quan Tư Vũ ngưng thần nhìn Sở Hưu, trầm giọng nói: “Ngươi đang lập quân lệnh trạng đấy à? Các vị ở đây đều đã nghe được rồi đấy, ngươi làm được cũng là ngồi vững vị trí chưởng hình quan. Còn nếu ngươi không làm được, ngươi thậm chí sẽ không gánh nổi vị trí tuần sát sứ nữa đâu.”

Sở Hưu cười cười nói: “Đương nhiên coi như quân lệnh trạng rồi, nếu cả chút chuyện nhỏ như vậy ta cũng không xử lý được, đừng nói đường chủ ngài muốn thu lại vị trí của ta, chính ta cũng ngại làm chưởng hình quan.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.