Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 516: Có giao hẹn một bữa say ở quan tiền 2




“Đạo lý này sao ta có thể không biết, ban đầu ta thậm chí không định tham dự vào, nếu Tiểu Niệm chỉ dựa vào sức lực của bản thân mạnh mẽ phá ván cờ chết này thì sẽ là cơ duyên vô cùng tốt cho sau này, nhưng mà tên nhóc thối kia rất biết giày vò người khác, liên tiếp dẫn vặt đến dẫn vặt đi, gần như tất cả mọi chuyện đều bị lật đổ, đều có bóng dáng hắn ở phía sau hoạt động... Chẳng qua nhiều năm như vậy người làm cha như ta cũng là lần đầu tiên thấy hắn liều mạng lăn qua lần lại như vậy, thật cũng thấy mà vui mừng”
Tả Trường Lộ cũng cười bất đắc dĩ: “Thật ra dù là tám phần hãn vẫn thấy chưa đủ, hắn hy vọng là mười phần, một chút mạo hiểm cũng không có mới chắc chắc an toàn kìa... Haizzz, hắn nào biết được rằng, trời đất vốn không trọn vẹn, mọi việc sao có thể đều hài lòng như ý, thuận lợi quá mức trái lại sẽ bị trời đố kỵ” Ngô Thiết Giang cười ha ha: “Yên tâm đi, lặn qua lộn lại hoài, đến thành thói quen cũng dừng không được nữa, ha ha ha.. Chẳng qua sau này ngươi là chị dâu không thể lại bảo vệ nữa."
“Đó là đương nhiên, ta và chị dâu ngươi chuẩn bị trước lúc bọn nhỏ độ kiếp thì rời khỏi, đi ra ngoài du lịch, trải nghiệm một cuộc sống khác.”
Tả Trường Lộ cười khổ một tiếng: "Bây giờ chính là chị dâu ngươi lo lắng... Haizz”
“Ngươi có thể yên tâm sao?”
Ngô Thiết Giang hừ một tiếng nói: “Con đường này chính là như thế. Ta và ngươi không giống nhau, tất cả mấy đứa nhà ta đều là bị ta dùng chùy đập đi ra ngoài.. Thật sự là phiền chán, một đám ở nhà cầm chùy lên là mệt rã rời, lười nhác chết đi được. Không đạp ra ngoài để cho bọn nó tự mình đi rèn luyện sao được?!”
“Chúng ta làm cha mẹ... tuy rằng phải quan tâm mọi chuyện, nhưng... nhưng cũng nhất định không thể chỉ để bọn nhỏ rèn luyện mà không để chúng nó bị thương.. Không có loại bảo vệ nào là vĩnh viễn cả”
Ta hiểu. Thiết Giang, thật sự là làm khó ngươi rồi, khuyên ta nhiều như vậy”
“Dù sao ngươi cũng là lần đầu tiên làm cha, bên kia ta đã có cả đám, cũng giống như chăn dê đã sớm không còn cảm giác gì”
Ngô Thiết Giang cười lớn một tiếng, vung tay lên, cái lò rèn vô cùng to lớn kia đã được thu vào trong nhẫn không gian.
“Ta phải đi rồi, nói với chị dâu một tiếng, lần sau... sau này có cơ hội sẽ làm phiền”

"Đi đường cẩn thận, anh em chúng ta khi khác gặp lại."
"Ừ, chùy pháp kia chờ ta thu gom được toàn bộ sẽ gửi đến cho Tiểu Đa”
“Được”
“Lần sau, say một bữa ở quan tiền chứ?"
“Được, lần sau, cùng say ở quan tiền!”
Ngô Thiết Giang cười to sải bước đi ra ngoài.
Đi ra đại khái khoảng 100 mét, hắn đưa lưng vẽ phía Tả Trường Lộ vẫy tay, bóng dáng đần biến mất.
Tả Trường Lộ nhìn thấy bóng dáng Ngô Thiết Giang ở phía xa biến mất, nét mặt hẳn nhẹ nhàng, lộ ra vẻ chân tình.
Đã bao nhiêu năm rồi.. thật sự là rất nhiều rất nhiều năm trước họ cũng đã giao hẹn, phải say một trận ở quan tiền, nhưng mà...ở quan tiền lại chưa bao giờ say.
Năm đó không biết có bao nhiêu người đã từng giao hẹn với mình, sau chiến tranh thái bình rồi phải say một trận ở quan tiền.
Nhưng bây giờ những người đó đang ở nơi nào? Còn được mấy người còn sống?!
“Muôn vàn lần chiến tranh ác liệt, bao nhiêu đồng đội dã hóa kiếp tro tàn; vẫn còn nhớ từng ước hẹn say ở quan tiền, đến lúc đó bên người lại còn ai cùng nâng chén?”
Hắn đứng khoanh tay ở cửa, thân hình cao to giống như năm xưa, chỉ là giờ phút này lại tràn đầy một bầu không khí tiêu điều.
Giống như đã hóa thành một pho tượng.
5 giờ chiều.
Rốt cuộc Tả Tiểu Đa cũng cất hai cái chùy đi.
“Cha, tối nay là sinh nhật của bạn học ta, ta muốn đi tham gia tiệc sinh nhật, giờ phải đi ri” Tả Tiểu Đa nói.
“Ừ, được”
Nhìn thấy khuôn mặt mạnh mẽ tinh thần phấn chấn của đứa con và ánh mắt tràn ngập hy vọng khát khao và tưởng tượng với tương lai, không hiểu sao Tả Trường Lộ cảm nhận được một phần mềm mại lặng lẽ thấm vào đáy lòng.

Hắn giơ bàn tay to lớn nhẹ nhàng vỗ về đầu của đứa con, nhẹ giọng nói: “Chỉ mong người đừng giao hẹn say ở quan tiền với ai cả”
“Cha? Ngươi nói cái gì cơ?” Đầu Tả Tiểu Đa quay một vòng dưới cánh tay Tả Trường Lộ, ngửa đầu bật thốt lên hỏi.
“Không có gì không có gì, thuận miệng nói thôi, không cần để ý."
Tả Trường Lộ mỉm cười ấm áp: “Ngươi đi chơi đi, chơi cho vui vẻ”
"Dạ!"
Tả Tiểu Đa đi rồi, hẳn vừa mới đạt được vũ khí lợi hại, đi đường đầy vẻ phấn khởi, tâm tình thỏa mãn hăng hái, thậm chí là tràn đầy đắc ý.
Tả Trường Lộ vẫn đứng ở phía trước nhìn đứa con mình đi xa.
Hắn giống như một vị vua diều hâu đứng ở trên. đỉnh vách núi đen nhìn con diều hâu nhỏ đã trưởng thành quơ đôi cánh vẫn còn hình dáng non nớt xông lên chín tầng mây đầy sấm sét mà không chút sợ hãi nào!
“Chỉ mong ngươi sẽ không giết đến mệt mỏi, ngươi sẽ không giết đến cô đơn lạnh lẽo, chỉ mong ngươi mãi mãi không nên nhìn đến.. máu của anh em mình chảy đầy bên người..”
“Chỉ mong lúc đến tảo mộ ngươi không cần giống như ta đi khắp trăm vạn mộ bia!"
“Cái gì là già? Thứ già đi.. chưa bao giờ là năm tháng, thứ già đi chỉ có tâm”
Tả Trường Lộ đứng như vậy dường như hoàn toàn không cảm nhận được bên người mình lại lần thứ hai lưu chuyển dòng chảy mờ mờ ảo ảo.
Ngô Vũ Đình đang ở trong nhà làm việc nhà đột nhiên nhíu mày, dường như có chút hiểu được, đó là một cổ bi thương ngập tràn mệt mỏi với quỹ tích đại đạo.

Trong lúc nhất thời nàng cảm động lây, rốt cuộc cũng rơi vào bầu không khí suy nghĩ xuất thần, dòng chảy âm thanh cũng lưu chuyển giống vậy.
...
“Thời gian cách lúc Niệm Niệm mèo đột phá còn có bảy ngày, bảy ngày cuối cùng!”
Tả Tiểu Đa yên lặng nói một câu.
...
Ngay tại buổi chiều hôm nay, thần binh của Tả Tiểu Đa thành hình.
Cũng tại buổi chiều này, Mặc Huyền Y tìm được cha mẹ.
Mà cũng trong buổi chiều hôm nay, Ngô Thiết Giang rời khỏi thành Phượng Hoàng.
Vẫn là buổi chiều này Mục Yên Yên trục xuất Mộng Trầm Ngư ra khỏi sư môn.
Buổi chiều ngày này xảy ra việc nhiều người của Gia tộc Ninh thị, Gia tộc Mộng thị chết bất đắc kỳ tử, Ninh Tùy Phong và vài vị tộc nhân còn lại nhìn thấy thi thể của tộc nhân tràn ngập khắp nơi, nhìn nhau rơi nước mắt.
Cục Tinh Thuẫn chính thức phát ra lời triệu tập, bất Mộng Thiên Nguyệt vốn là nhà giàu số một thành Phượng Hoàng, cũng là chủ tịch tập đoàn Mộng Thị mời ra làm chứng.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.