Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 490: Huyền y xem quẻ




Đừng nói đến tu vi của Tả Tiểu Đa vẫn còn thất đến cả Tả Tiểu Niệm cũng bị loại hình truyền thụ này làm cho đầu óc choáng váng, khó mà gánh vác nổi.
Lần thê thảm nhất là hai chị em tiếp thu truyền thụ xong đầu óc đều bị choáng váng, hoa cả hai mắt, đứng dậy đi bộ cũng bị choáng váng lảo đảo lung lay, cuối cùng cụng đầu ngã nhào xuống giường.
Ngã xếp chồng lên nhau như làm xiếc.
“Cách thức truyền thụ như vậy, một ngày một lần, có giãn cách; Đến khi các người thật sự tu hành sẽ do. bản thân tự mình sắp xếp tiến độ; Mà quá trình sắp xếp kia chính là sắp xếp dựa vào sức mạnh của thần niệm, như vậy trong quá trình sắp xếp sẽ giống như tu. luyện tất cả một lần.”
"Mà nếu sắp xếp như vậy thì sức mạnh thần niệm cũng sẽ gia tăng theo đói Đợi các ngươi sắp xếp xong xuôi đồng thời có thể thành thạo sử dụng cho riêng mình, sức mạnh thần niệm có thể tăng đến gấp đôi, thậm chí hơn thế nữa!"
“Thật ra, những công pháp chiêu pháp bí pháp. này vẫn còn thiếu một chút, nếu như có thể tập hợp đủ 30 loại trở lên mới là tốt nhất”
Tả Trường Lộ vẫn có vài phần chưa hài lòng về tất cả tài nguyên tu hành của hai chị em.
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm cũng cạn lời vì chuyện đó.
...
“Hôm nay ta phải ở chung với sư phụ và Cô Lạc Nhạn”
Tả Tiểu Niệm nói: "Có chuyện gì thì liên lạc qua điện thoại”
"OK!"
Tả Tiểu Đa làm dấu tay rồi quay đầu rời đi.

Trong lòng có dư vụ vô tận, mười mấy phút xếp chồng lên nhau kia, ôi, bản thân nằm bên dưới, thật sự là... Thật sự là...
Rất tuyệt vời.
Không được nghĩ nữa, hỏng rồi hỏng rồi, Viêm Dương chân kinh lại bắt đầu tự chuyển động giống như lúc xếp chồng lên nhau kia rồi..
Không được không được.
Bất lịch sự lắm đừng xem, khiếm nhã lảm đừng nghĩ...
Vội vã thay đổi mạch suy nghĩ, đây là trên đường phố đấy.
Thật khó coi mà.
Ừm ừm, nghĩ nghĩ bộ dạng, gương mặt... Gương mặt của Niệm Niệm mèo...
Vừa rồi lại nhìn gương mặt của Niệm Niệm mèo một lần, không có nguy hiểm gì.
Trái lại của Mục Yên Yên vẫn có nguy cơ sinh tử hiện trên mặt, có điều hắn đã nhắc nhở vài lần thông qua Niệm Niệm mèo rồi, có lẽ sẽ không lặp lại vết xe đổ như lần trước nữa....
Còn bộ dạng của bản thân thì...
Khi đi đến góc phố, liếc nhìn vào kính của cửa hàng thời trang bên đường, mà cũng vì cái liếc này đã khiến cho lòng Tả Tiểu Đa lập tức trở nên hồi hộp.
Bị dọa đến mức Viêm Dương chân kinh đang tự chuyển động cũng bất chợt ngừng lại
Ánh nắng chiếu rọi, mây đen bao phủ?!
U là trời, đây là tướng mạo kiểu gì vậy!
Đây là... tướng phúc họa tương y trong phúc có họa trong họa có phúc sao?
Lão tử có gặp chuyện gì mà lại phúc họa tương y được chứ?
Đây là gì vậy trời?
Lại có chuyện gì đấy tìm đến cửa nữa rồi hả?
Trong lòng Tả đại sư lo lắng bất an, không biết xây ra vấn đề ở đâu.
Sao trên người ta lại xuất hiện phúc họa tương y này chứ?
Chuyện này không đúng lầm, khoảng thời gian này ta đã khiêm tốn như vậy, ngoan ngoãn đến thế kia mà.

Sóng cần dâng lên đã dâng rồi, những thay đổi cần thực hiện cũng đã thực hiện rồi... Bây giờ ta vẫn luôn cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của chính mình, sao vẫn còn phiền phức tìm đến cửa thế này?
Muốn xem kỹ càng một chút nhưng không được, điểm khí vận đáng chết này, xem cho người khác thì có thể xem đến rõ mồn một, nhưng lại không thể xem cho bản thân mình.
Thật sự là đáng ghét mà!
Nhưng mà vừa đến cống trường học thì tất cả phiền phức đã lập tức bay đi theo gió,
Nhiều tiền như vậy...
Ở không đúng, nhiều người đợi ta chỉ điểm sai lầm cho bọn bọn như vậy, thì chút xíu phiền phức của bản thân có gì mà đáng lo đâu chứ.
Haizzz, không còn cách nào khác, chúng sinh đều cực khổ, ta bằng lòng độ chúng sinh.
Tả Tiểu Đa bắt đầu quá trình xem tướng thu tiền giống như mọi khi; Vài ngày gần đây không hề tu luyện mà chỉ lĩnh ngộ tại nhà, điểm khí vận kiếm được cũng rất nhiều; Đủ để bản thân tiêu xài.
Nhưng lại không có nơi để xài!
Từ trước đến nay Tả Tiểu Đa không phải là một người lãng phí.
Cho dù điểm khí vận đã góp được 100 nghìn, chỉ cần không có việc đáng phải dùng đến thì Tả gia sẽ không dùng!
Đây đã luôn là thói quen tốt của hắn, quyết chí không thay đổi, cả đời này vẫn sẽ như vậy!
Vẫn còn một điểm chính là... Bởi vì không phải ra ngoài luyện kiếm, luyện ám khí, nên số dư trên thẻ của hắn vẫn đang tăng đều đều theo từng ngày, những ngày gần đây đã gom góp được 3 triệu rồi!
Ba triệu bé nhỏ!
“Đối với ta mà nói thì tiền chỉ là một con số, không đáng để cười một cái!"

Tả Tiểu Đa rất có cảm giác hào hứng.
“Thật ra ta cũng không thích tiền lắm, ta chỉ thích con số mà ta đang có kia càng lúc càng tăng! Chỉ có như vậy thôi.”
“Tiền là cái thá gì? Tả gia ta đây hoàn toàn không coi nó ra gì!”
Tả gia cực kỳ sung sướng trong lòng.
Dưới loại tâm trạng phấn khích này, Tả Tiểu Đa tiếp tục xem cho năm sáu người, thu về hơn hai trăm nghìn, vẻ mặt điềm đạm an tính.
Có gì ư?
Tiền!
Chỉ vậy mà thôi!
Tâm thường!
Nhưng mà, tầm thường một xíu, lại tầm thường hơn một xíu, cho dù có là vài trăm triệu... Tả đại sư ta.. Cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Ừm, bắt đầu từ lúc này sẽ đặt ra một mục tiêu nhỏ.
Ta sẽ... Trước tiên kiếm một trăm triệu!
Đúng lúc đấy, một cô gái mặc quần áo làm bằng vải thô đi đến trước mặt, trên mặt gồ ghề, da dẻ ngắm đen, tóm lại là vô cùng xấu xí.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.