Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 458: Trường lộ dạy con




Nói tới đây, không cần nói Tả Tiểu Đa, mà ngay cả Tả Trường Lộ cũng thoáng rùng mình.
Hình ảnh kia... Thật sự là quá đẹp, quá hại mắt!
Không dám nghĩ, không dám nhìn.
Còn Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm lại lộ ra vẻ mặt vừa sợ hãi vừa ghê tởm
“Đúng rồi, có một số ngọc giản truyền thừa là dùng một lăn, các ngươi trước chọn một mảnh ngọc giản truyền công thử xem, xác nhận một chút xem có phải là dùng một lần hay không”
Tả Trường Lộ nhắc nhở: “Bắt đầu thử từ cấp thấp nhất trước, ta đoán nội dung của những ngọc giản này đều rất siêu diệu; phải cẩn thận khi thử”
“Vậy để ta thử trước” Tả Tiểu Niệm nói.
Nàng sợ Tả Tiểu Đa vừa mới đột phá, nếu thần thức lại chịu nhiều chấn động nữa vậy thì sẽ xảy ra vấn đề, vẫn là nên để người có tu vi hùng hậu, cảnh giới cao như nàng tới thử như vậy sẽ hợp lý hơn, do đó nàng xung phong.
Trực tiếp cầm một miếng Ngọc Giản trên đó viết “Ti Vũ kiếm', rồi dán lên trán mình.

Không thể không nói trong số mấy bộ kiếm pháp này, cũng chỉ có tên của bộ công pháp này, là còn có thể chấp nhận được, còn tên của những bộ khác, quả thật là rất khó coi, khiến người ta nhìn thấy tên là muốn ói.
Theo sự vận công, các chiêu thức kiếm pháp dần dần hiện ra trong đầu Tả Tiểu Niệm, rất nhanh đã được khắc sâu vào trong thần thức, hình ảnh được khắc sâu như thể đã tu luyện mấy chục năm vậy.
“Bộ kiếm pháp này... Thật sự rất tỉnh diệu”
Khi Tả Tiểu Niệm nhìn thấy kiếm, cũng là lúc trong lòng nàng tràn ngập sự kinh ngạc và sự tán thưởng.
Sao cha nuôi của Tả Tiểu Đa lại có nhiều tốt đồ vật như vậy?
“Kiếm thế giống như cơn mưa êm dịu của mùa. xuân, khi Tiểu Niệm vẫn còn chưa cảm nhận được, thì nó đã âm thầm thấm sâu vào người... Và sự êm dịu thấm sâu vào lòng kia kéo dài vô tận, không ngừng không nghị, ùn ùn kéo tới, không có nơi nào là không có vết mưa xuân..”
Tả Tiểu Niệm mở to mắt, vẻ mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng.
Trình độ tu vị của Tả Tiểu Niệm đã đạt tới cấp độ tương đương với cấp độ cao, lại có được truyền thừa của Côn Lôn Đạo Môn ~ thứ thuộc hàng thượng thừa ở đại lục Tinh Hồn, cho nên mắt nhìn của nàng có thể nói là không tầm thường.
Và hẳn là bộ Ti Vũ kiếm pháp mới này tuyệt diệu hơn Côn Lôn Đạo Môn kiếm pháp hiện tại của nàng, sự tuyệt diệu ấy đâu chỉ cao hơn một bậc? Nó giống như là trời và đất vậy, hoàn toàn không thể so sánh được.
Chiêu pháp công kích bao phủ diện rộng, góc độ toàn diện, xảo trá kỳ lạ, tất cả đều khiến Tả Tiểu Niệm cảm thấy khó tin, khó lòng mà tưởng tượng được.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Tả Tiểu Niệm từ từ mở mắt, nói: “Miếng ngọc giản Ti Vũ kiếm pháp này là dùng một lần”
Sau khi ngọc giản truyền công truyền thừa xong, màu sắc của nó lập tức mờ nhạt rồi mất hẳn, rõ ràng là không thể dùng nữa.
Tả Trường Lộ xem xét kỹ rồi nói: "Thật ra cũng. không phải là chỉ sử dụng được một lần, chẳng qua nếu muốn dùng tiếp, thì bản thân phải truyền được năng lượng có cùng ngọn nguồn vào trong đó, mới có thể bắt đầu sử dụng lần nữa, vì thế mới nói, thứ này cũng chẳng khác gì là thứ dùng một lần...”
Hắn nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu. harry potter fanfic

Mặc dù chưa bao giờ nghe nói qua mấy loại kiếm pháp này, nhưng đó cũng có thế là do bản thân mình có địa vị quá cao, hơn nữa người này luôn dùng chùy khi giao đấu,... Với lại cũng không thể bảo đảm rằng không có những người khác đã từng nhận được sự truyền dạy của người này.
Ngộ nhỡ bị người nhận ra...
Nên hắn nói: “Niệm Nhị, trước mắt ngươi hãy coi bộ kiếm pháp này như chiêu pháp át chủ bài... Kết hợp với Tinh Không Bộ của Côn Lôn Tiên Môn các ngươi, trợ giúp Nguyệt Phách chân kinh công pháp của ngươi, nhưng mà phải nhớ kỹ, nếu không cần thúc giục Nguyệt Phách chân kinh thì những kiếm pháp này, bất luận là bộ nào cũng không được tủy tiện để người khác nhìn thấy”
“Một khi xuất chiêu, hãy cố gắng... giết chết kẻ địch”
“Vì sao vậy ạ?”
“Uhm, ngươi có điều không biết, Hồng Hạt Tử này khi còn sống đã tiết lộ rất nhiều thiên cơ, nhưng đáng tiếc lại không kết bạn được với mấy người, ngược lại kẻ thù thì vô số, hơn nữa trong đó có rất nhiều tuyệt đỉnh cường giả, một khi bị người ta nhận ra, nó sẽ khiến ngươi gặp bất lợi.
Tả Trường Lộ không nói rõ sự thật vào thời điểm này, cũng là vì lo lằng con gái sẽ không chấp nhận được sự thật về truyền công của Vu Minh. Mặc dù bản thân Tả Trường Lộ không xem trọng, nhưng lại có rất nhiều người để ý tới điều này.
Theo Tả Trường Lộ thấy, công pháp chính là công pháp, cái gọi là chính tà là tùy thuộc ở lòng người.
Nhưng mà hiện tại đều đang tuyên truyền ăm ăm rằng 'Vu Minh là tà ác” và chính điều này đã tạo ra thước đo đạo đức ăn sâu vào lòng của rất nhiều nam nữ thanh niên võ giả.
Ngay cả việc học võ của Vu Minh, cũng là tà ác.
“Còn nữa, kiếm của hai người các ngươi, cũng đừng dễ dàng lấy ra khỏi vỏ nếu không cần thiết”

Tả Trường Lộ cảm thấy cần phải tăng thêm một lớp bảo hiểm cho con trai con gái, nhắc nhở, nói: "Kiếm của các ngươi, đều là kiếm thuộc vào loại hàng đầu thế giới, công bằng mà nói, với tu vi kém của hai người các ngươi, thật sự không xứng có được những thần khí như này.”
“Còn nữa, ngươi nói xem kiếm trong thần khí đại biểu cho cái gì? Từ trước tới nay, kiếm đều là vật dùng để giết người, nên đương nhiên kiếm trong thần khí chính là sát khí đứng đầu, người tới một cấp bậc nhất định, sẽ có trí tuệ, khí độ thuộc về cấp độ đó, cũng sẽ có ngạo khí thuộc về cấp độ đó.”
“Tương tự, kiếm cũng giống như vậy."
"Kiếm mà thuộc thần khí thì sẽ có ngạo khí, xuất ra ắt phải thấy máu, không máu mà quay về là điềm xấu. Người xưa có câu, thần kiếm ra khỏi vỏ, không máu không quay về, đó chính là đạo lý này”
Tả Trường Lộ nói: "Cho nên... Một khi có biến cố xảy đến với mình và buộc mình phải xuất kiếm, vậy thì dưới kiếm không cần lưu người sống, kiếm xuất vô tình, không chừa đường sống, không để lại nhân quả”
Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm nghe vậy đều hơi sửng sốt.
Không ngờ từ trong miệng cha lại thốt ra những lời khó tin như vậy. Nhưng thật ra thì đây vẫn là lăn đầu tiên cha phá lệ nói ra những lời tàn nhẫn như giết người gì đó.
“Bất kể là giang hồ hay là chiến trận, đây đều là những lời lẽ chí lý! Nhất định phải nhớ kỹ! Phải bắt tay hành động!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.