Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 448: Huyền y đến




Sau khi Long Huyết phi đao 'ăn no nê, Tả Tiểu Đa cảm thấy tốc độ tu luyện của mình lại tăng tốc lần thứ hai!
Hơn nữa Tinh Hôn Ngọc dần đưa tất cả lực lượng hấp thụ ở đan điền chuyển thành nhiệt năng của Viêm Dương chân kinh!
Sau khi chuyển hóa xong toàn bộ, nguyên năng trong cơ thể rốt cuộc lại tỏa ra mãnh liệt mênh mông, mơ hồ có dấu hiệu đến cửa đột phá.
Thậm chí Tả Tiểu Đa còn mơ hồ cảm giác được lần này nếu nguyên năng lại xao động, có lẽ mình cũng không có cách ngăn cản!
Trong lúc nhất thời, hẳn lại bất giác vừa đau lòng. vừa buồn bực.
Cho dù ta có ngoại lực giúp đỡ thì vẫn không. bằng Niệm Niệm mèo!
Lúc này ta mới được bao nhiêu lần?
Cửa ải căn bản nhất này nếu không vượt qua được Niệm Niệm mèo năm đó, như vậy ta... hi vọng đuổi kịp Niệm Niệm mèo sau này há chẳng phải là cực kì nhỏ bé sao.
Có thể nói một cách thẳng thắn là không có?!
Lần đầu tiên Tả Tiểu Đa không ở lại phòng trọng lực đến sáu giờ chiều, đến năm giờ rưỡi hân đã bị nỗi lòng ngổn ngang trăm mối quấy nhiễu, dừng tu luyện
Không thể tiếp thu thêm được nữa, nếu tiếp thu thêm nữa chỉ sợ thật sự sắp đột phát
Tả Tiểu Đa yên lặng ngồi thiền trong chốc lát, gắng sức hồi phục nguyên khí trong cơ thể, lúc này mới mở cửa chán ngán đi ra ngoài.
Lúc này Tân Phương Dương đang đứng chắp tay dưới một cái cây lớn.

Nghe thấy tiếng mở cửa sau lưng thì rất là bất ngờ, kinh ngạc, đây là ai mà ra sớm vậy?
Quay đầu nhìn lại, đập vào mắt, sự kinh ngạc. cảng tăng thêm.
Là Tả Tiểu Đa người cuồng tu luyện sao!
Chỉ có điều Tả Tiểu Đa hôm nay cứ cúi đầu, gục đầu ủ rũ, hồn bay phách lạc, thật sự khiến Tân Phương Dương nhất thời khó có thế thích ứng được, không đám tin tưởng.
Cái tên này tiến bộ tới mức khiến ta sợ hãi, nhưng đã xây ra chuyện gì mà lại thành ra thế này?
Đây là muốn làm gì vậy?!
“Nè nhóc, sao vậy?”
Tần Phương Dương tiến đến hỏi.
“Lần này chỉ sợ là thật sự không thể khống chế đột phá...”
Tả Tiểu Đa rất là mất mát, phờ phạc: “Bây giờ mà đột phá khiến ta rất khó chịu...”
Hai mắt Tân Phương Dương mở to: “Hả?”
“Ta vốn nghĩ... Ít nhất còn phải khắc chế thêm mười lần nữa, ít nhất mười lần..."
Tả Tiểu Đa nói một cách thất vọng: “Nhưng thế nào cũng không ngờ lại đến mức không khống chế được nhanh như vậy, thầy Tân, ngươi nói xem ta có phải rất vô dụng không.
Khóe miệng Tân Phương Dương đều co quắp.
Trải qua chuyện đêm qua, đương nhiên là hẳn biết mình đã xử oan Tả Tiểu Đa rất lớn mấy ngày nay? Tuy không biết là do nguyên nhân gì, nhưng sự tiến bộ của Tả Tiểu Đa trong khoảng thời gian này kinh khủng đến mức làm người nghe kinh hãi!
Nhìn lại vẻ mặt mất mát của Tả Tiểu Đa, Tần Phương Dương vuốt cảm suy nghĩ, ta có cần nói cho hắn biết hay không.
Thật ra sự kỳ vọng lớn lao nhất mà ta dành cho hắn chẳng qua cũng chỉ là khả năng của Vũ Sư đỉnh cao vượt qua 50000kg là đủ rồi?
Tả Tiểu Đa bây giờ đã hoàn thành vượt mức mục tiêu đề ra gấp ba lần!
Đây cũng là thành tích đủ khiến cho toàn bộ đại lục vì đó mà khiếp sợ.
Chớ nói chỉ đến một khi đột phá sẽ đần đến biên độ tăng trưởng càng nhiều!
Suy nghĩ một chút, Tân Phương Dương vẫn quyết định không thể nói cho hắn biết.
Một là, nếu nói cho hẳn biết, hẳn nhất định lại muốn khoe khoang, không tự trọng, cái tên điên khùng này nhất định có thể khiến cho bất cứ người nào nhìn thấy sẽ bị kích động mà nảy sinh ý định đánh chết hẳn. Hai là, bây giờ nhìn dáng vẻ mặt mày ủ rũ của cái tên này còn cảm thấy trò đùa rất vui, rất vui tai vui mắt,

Tân Phương Dương quyết định xem thêm vài ngày nữa.
“Ừ, tuy thật sự có hơi sớm...”
Tân Phương Dương hắng giọng một cái, lần khống chế cũng hơi ít nhưng vẫn tính là đạt được mức thấp nhất ta đã dự đoán, đặc biệt là cách thể hiện về phương diện sức mạnh tấn công là đáng khen nhất. Đột phá lúc này, ngược lại cũng không phải là không thể tiếp nhận, sức người cũng có giới hạn”
Tả Tiểu Đa nói một cách cay đắng: “Nhưng nghe. nói lúc trước lúc Niệm Niệm mèo đột phá lại áp chế hơn năm mươi lần..."
“Hơn năm mươi lần?”
Hai mắt Tân Phương Dương đều mở to.
Thảo nào cái tên này lại có vẻ thất vọng tới vậy, hóa ra phía sau ngươi còn có một người chuyên nói khoác tàn nhẫn hơn cả ta!
Tuy không biết rõ Linh Niệm Thiên Nữ lúc trước rốt cuộc đã áp chế bao nhiêu lần, nhưng Tần Phương Dương dám cam đoan, nhất định cũng không vượt quá mười lần!
Bởi vì nghe nói con đường gai của Linh Niệm Thiên Nữ là áp súc tám lần.
Mà áp súc tám lần đã là thiên tài hơn ngư
Nhưng nếu đúng như Tả Tiểu Đa nói, áp chế được năm mươi lần... Như vậy chắc chắn sẽ không phải là áp súc tám lần!
Mà là một con số khác, con số mà bất cứ người nào cũng không dám tin.
Võ vỗ vai Tả Tiểu Đa, Tân Phương Dương an ủi cộng thêm khích lệ nói: “Có thể khống chế thì cứ thử khống chế thêm một lần, thật sự không cách nào khống chế, đột phá cũng không sao; ngươi đã... làm rất tốt rồi”
Tả Tiểu Đa cắn môi, chậm rãi gật đầu.
Trong lòng hẳn đang suy nghĩ.
Cho dù thêm một lần nữa... Cho dù thêm một lần nữa cũng được!

Cứ đột phá như vậy thật sự quá không cam lòng.
Tân Phương Dương nằm lấy tay của Tả Tiểu Đa tự mình truyền vào một lưỡng chân khí, kiểm tra tình trạng đan điền của hẳn, vừa nhìn xuống bỗng nhiên lập tức ho khan một tiếng, chỉ cảm thấy trong lòng đang dâng lên sóng nước dâng trào, kinh hãi không thể giải thích được!
Trời ạ!
Dung lượng của đan điền này, độ rộng của kinh mạch này, độ dẻo dai này... Tất cả những thứ này.
Trời ạ, rốt cuộc là cái gì?
Năm đó lúc ta đột phá Tiên Thiên, không đúng, cho dù năm đó ta đột phá Tiên Thiên cấp cao, trình độ kinh mạch trong cơ thể có vẻ như cũng còn không bằng một phần năm cái tên này bây giờ!
Ừ, cái tên này là yêu nghiệt, là quái thai, ta so với hắn cái gì chứ, haizz...
“Cố lên! Tiếp tục cố lên! Ta tin ngươi, ngươi có thể. làm được!"
Vẻ mặt Tân Phương Dương rất phức tạp, khích lệ hắn.
“Vâng, ta nhất định sẽ cố gắng!”
Tả Tiểu Đa cần răng nói: "Nói như thế nào đi nữa cũng phải thử đè lại một lần nữa, nếu không, quá bẽ. mặt”
Quá bẽ mặt?
“Khụ khụ khụ..” Tân Phương Dương ho khan.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.