Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 434: Xin lỗi và cảm ơn ngươi




“Còn có mảnh xương cũng lộ ra tình trạng trơn bóng, binh khí do kẻ hành hung sử dụng có lẽ là một bảo kiếm cực kỳ mỏng; Hơn nữa mức độ sắc bén đãi đạt đến mức không thể tưởng tượng được”
“Theo như thông tin có chỉ rõ, Tả gia không có loại binh khí như vậy. Linh Niệm Thiên Nữ không có, Tả Tiểu Đa cũng không có."
“Mà trước kia chủ nhân đã truyền lệnh bảo bọn hân ngừng truy giết Linh Niệm Thiên Nữ, so sánh đánh giá sức lực của hai bên lúc đó mà nói... Rất có thể bọn hắn không phải bị Linh Niệm Thiên Nữ giết, người ra tay là người khác.”
“Ngoài ra, lấy dấu vừa rơi xuống mà thi thể' đã lộ ra loại mức độ thối rữa như thế này để phán đoán, kẻ ra tay giết người chảo là có luyện một loại tà công nào đó."
“Còn sau lưng của hai người này... Loại biên độ rung động đến tan vỡ này không phải là việc một người bình thường có thể làm được, ít nhất cũng đạt trình độ cấp độ Anh Biến trở lên”
Sau khi một ông già của Ninh gia kiểm tra cẩn thận thí thể trong thời gian dài, đưa ra kết luận: "Có người khác can thiệp. Hơn nữa còn là cao thủ tuyệt đỉnh. Còn lý do vì sao lại giế t chết, không thể biết được, có lẽ là hộ pháp của Linh Niệm Thiên Nữ? Hoặc người của Côn Luân Đạo Môn?”
“Chôn cất đi”
Ninh Tùy Phong ngửa mặt thở dài
Lời còn chưa dứt lại có người tiến lên báo cáo: “Báo chủ nhân... Tam Thập Ngũ Thiếu truyền đến tin tức... Tại bệnh viện lúc này, thiếu phu nhân mang thai, thai Long Phụng bảy tháng tuổi... Hư thai rồi...”
Ninh Tùy Phong lặng lẽ đứng yên bất động, rất lâu rất lâu sau mới run giọng hỏi: "Trong gia tộc, phụ nữ đang mang thai... Bây giờ... Còn bao nhiêu người?”
Không ai trả lời
“Còn bao nhiêu?!” Ninh Tùy Phong hét lớn.
"...Không còn ai nữa! Một người cũng không có!”

Ông già kiểm tra xác chết trước đó cúi thấp đầu, vẻ mặt mờ mịt, lúc lâu sau mới nói: “Lúc trước tháng này... Phụ nữ mang thai trong gia tộc tổng cộng có 47 người. Bây giờ... Tất cả...”
Cơ thể Ninh Tùy Phong lay động, suýt nữa gục ngã.
Cơ thể của hắn đang nhẹ nhàng run rẩy, đó là nỗi sợ hãi tột cùng!
Hắn hiểu rõ hơn ai hết, một gia tộc muốn vùng. dậy thì nhân khẩu chính là nhân tố quan trọng nhất! Chỉ có liên tục sinh ra sinh mệnh mới thì gia tộc đó mới có thể hưng thịnh vĩnh cửu về sau.
Cho dù là tạm thời gặp phải đả kích, tạm thời sa sút, nhưng chỉ cần vẫn còn huyết mạch tồn tại, vậy nhất định sẽ có cơ hội trở lại như xưa.
Nhưng mà, tình hình mà hắn sợ nhất kia lúc này đã xuất hiện rồi.
Cục phong thủy ơi cục phong thủy... người thiết lập ra cục diện này, thật sự nham hiểm đến mức mất trí!
Rất rõ ràng, xét về căn bản thì đây là muốn hoàn toàn cắt đứt huyết mạch Ninh gia!
Mộ phần tổ tiên sập rồi, không biết đã lún sâu đến mức nào.
Người mang thai cũng hoàn toàn không còn ai nữa.
Vậy đợi đến khi người của Ninh gia còn sống trên thế giới này từng người từng người già đi chết đi, tính toán khối tài sản kếch xù được để lại này, còn có tài nguyên vô tận... Có ai để kế thừa đâu chứ?
“Truyền lệnh xuống”
Ninh Vũ Phong ngẩng đầu, đứng trong gió đêm, nhẹ nhàng nói: "Bắt đầu từ hôm nay, đàn ông trong Ninh gia, giải khai sắc giới!"
“Giải khai sắc giới?”
“Đúng vậy”
“Không cần cưới hỏi đàng hoàng, thậm chí không cần có tình cảm với nhau, không có bất cứ ý kiến gì về địa vị xã hội, không có yêu cầu về tư chất, chỉ cần có thể gieo rắc hạt giống của Ninh gia ta... là được”
“Mặc kệ bọn hẳn đang sinh sống ở đâu”
Ninh Tùy Phong nhầm đôi mắt lại.
Hãn tự hiểu rõ sâu sắc, quyết định này của bản thân sẽ có nghiệp chướng nặng nề như nào.
Một đám đàn ông của Ninh gia hoàn toàn không có kiêng nể, mỗi một người đều có bản lĩnh vượt xa người thường, đối với người bình thường mà nói thì bọn hắn chính là ưu việt, vốn mang sức mạnh không thể chống lại!
Mệnh lệnh này được truyền xuống, sợ rằng hàng ngàn hàng vạn cô gái trẻ xinh đẹp của các gia đình bình thường sẽ bị sát hại dã man!

Nhưng hẳn vẫn truyền đạt mệnh lệnh đấy xuống.
Phải chăng không ở Ninh gia... Là có thể thoát được một kiếp?
Trong lòng Ninh Tùy Phong nghĩ vậy.
“Vâng, gia chủ”
Ninh Tùy Phong đi vào trong phòng ngủ, phải nghỉ ngơi rồi.
Ánh đèn chiếu lên cơ thể hắn, sống lưng vốn luôn thẳng tắp lúc này lại cúi xuống.
Tất cả mọi thứ, đợi xem ngày mai có thể tìm ra điểm mấu chốt hay không vậy.
Nếu như không tìm ra...
Ninh Tùy Phong đi vào trong, đôi mắt rủ xuống hiện ra tia độc ác: "... Nếu như không tìm ra, vậy thì cho dù dốc hết lực lượng của cả toàn tộc Ninh gia cùng sản nghiệp tích lũy hàng nghìn năm cũng phải. g iết chết... Linh Niệm Thiên Nữ cùng Tả Tiểu Đa!"
“Kế hoạch lâu dài gì chứ... Có liên quan gì đến Ninh gia ta?!”
....
Khác với Ninh Tùy Phong.
Mộng Thiên Nguyệt bảo thư ký luân phiên phòng thủ, bản thân đã đến phòng sách từ lâu.
Đến cả đèn cũng không mở, cứ ngồi ngây ngốc như vậy trong phòng sách, giấu mình trong bóng tối, vẫn luôn mở to mắt cho đến khi trời sáng.
Không ai biết được rốt cuộc hẳn đang nghĩ chuyện gì.

Mà Tả Tiểu Đa về đến nhà, vừa nằm sấp trên giường đã bắt đầu ngủ say.
Kẻ tham tiền này đến cả tâm tư đợi Tả Tiểu Niệm kiểm tra nhẫn không gian cũng không có, có thể thấy hắn đã rất kiệt sức.
Còn Tả Tiểu Niệm lại ngõi trước máy tính bắt đầu tìm kiếm thông tin về Long Huyết phi đao.
Đồ vật nghịch thiên như vậy liệu có phải phệ gì? Hay có tác dụng phụ nào không?
Tìm mất nửa ngày nhưng không có một chút thông tin nào, cũng chỉ có thể từ bỏ.
Có điều khi tìm hiểu loại phản phệ này vậy mà toàn là tìm thấy ở trên mạng, một đám người thường không có việc gì làm rảnh rỗi đang tưởng tượng xuyên tạc một đời sóng gió vĩ đại của tu luyện giả... Thật sự là rực rỡ đủ loại.
Trong đó chỉ có một người tên là Phong Lăng Thiên Hạ thực sự viết rất hay, hơn nữa người cũng rất khôi ngô tuấn tú tác phong nhanh nhẹn khí chất xuất chúng
Tả Tiểu Niệm không nhịn được tò mò, lầm bẩm nói: “Thằng cha này viết gì vậy trời?”
Mở bộ “Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên” ra xem thử, lập tức đọc đến say mê.
“Thật sự viết rất hay! Quá xịn xò, cả đời này ta chưa từng đọc qua bộ tiểu thuyết nào hay như vậy.
....
Lúc sáng sớm.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.