Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 408: Lực khống chế vẫn chưa đủ




Tả Tiểu Niệm cúi đầu, dường như tâm trạng vẫn còn hơi trống vâng, nhưng nàng vẫn căm đũa lên và bắt đầu ăn từng miếng nhỏ.
Tả Tiểu Đa thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại đột nhiên cảm thấy đói cồn cào, quay sang ăn uống ầm ầm, khẩu vị rõ ràng tốt hơn bình thường.
Nhân lúc Tả Tiểu Đa không để ý, tay phải của Tả Tiểu Niệm nhẹ nhàng ra hiệu thắng lợi với Ngô Vũ Đình.
“Phụt..”
Ngô Vũ Đình bị sặc, lấp tức ho khan.
Còn Tả Trường Lộ ở bên cạnh lại mang vẻ mặt không đành lòng.
Nhìn thấy Tiểu Đa phải cầu xin người khác nhận mật khẩu ngân hàng của chính mình, ấy thế mà Tiểu 'Đa vẫn lộ ra vẻ mặt thành công, yên lòng, Tả Trường Lộ có cảm nhận sâu sắc rằng, thế giới này... Quả nhiên không phải là thế giới do đàn ông thống trị...
Hoặc là nói, đàn ông thống trị thế giới, đàn bà gián tiếp thống trị thế giới thông qua việc thống trị đàn ông!
Tả Tiểu Đa cơm nước xong, còn ở lại đỗ dành Tả Tiểu Niệm một hồi, lúc này mới yên tâm, cố gắng quan tâm chăm sóc dịu dàng hết mức.
Sau đó lại cầu xin Tả Tiểu Niệm cùng đi ra ngoài luyện công luyện ám khí với mình, sau khi Tả Tiểu Niệm đồng ý với vẻ mặt lạnh nhạt, lòng Tả Tiểu Đa lại nhảy nhót vui mừng....
Lần luyện tập này kéo dài đến một rưỡi sáng.
Vù vù vù...
Ba quả hồ lô nhỏ bay xa hai trăm mét rơi xuống một cái cây to hai người ôm, rơi vào giữa ba chấm trắng nhỏ được Tả Tiểu Niệm vẽ bằng phấn, không sai một li, trúng đích một cách hoàn hảo.

Tả Tiểu Niệm vòng ra đẳng sau cây nhìn nhìn, gật đầu hài lòng, xác nhận chưa đánh xuyên qua. Lại bắt đầu cắt cây, cắt tới một phần ba cái cây, mới tìm thấy ba quả hồ lô nhỏ kia.
“Lực khống chế vẫn chưa đủ!”
Tả Tiểu Niệm nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Yêu cầu của ta là ngươi phải phóng xuyên qua một nửa, sau đó quỹ đạo mới dịch chuyển để phá hủy kinh mạch của mục tiêu ở mức tối đa, lần phóng này của ngươi ước chừng xuyên qua hai phần ba độ sâu, nhưng quỹ đạo được dịch chuyển lại rất nhỏ, không thể đạt được sát thương như mong đợi, bất kể là sát thương được mục tiêu, hay là phán đoán của bản thân về mức độ sát thương mục tiêu, đều sẽ có độ lệch đáng kể, nếu ứng dụng trong thực chiến, mục tiêu nhìn như trúng chiêu, nhưng thật ra vẫn còn lực phản kích, ngược lại ngươi có thể rơi vào nguy hiểm vì phán đoán sai lầm!”
Tả Tiểu Đa cũng bước tới nhìn, gật đầu tiếp thu, cách nói của Tả Tiểu Niệm cũng không phải là soi mới, mà là sự nhìn nhận khách quan đúng đản.
“Phạt năm trăm!"
“Mười lần nữa!” Tả Tiểu Niệm nói.
“Được.”
Sau vài phút.
“Phóng xuyên qua một phần ba, phóng ba ám khí một lúc, cái bên trái xuyên thẳng, cái ở giữa lệch quỹ đạo mười em, cái bên phải lệch phải năm cm, sau đó lại đối về phía trước năm cm”
“Làm lại lần nữa, cái bên trái kia phóng xuyên qua hai phần ba, lệch phải mười cm. Cái ở giữa kia phóng xuyên qua một phần ba, lệch phải mười cm. Cái bên phải kia phóng xuyên qua bốn phần năm, lệch trái ba cm."
Tất cả các loại yêu cầu kỳ lạ đều được Tả Tiểu Niệm đưa ra, Tả Tiểu Đa đều nhất nhất nghe theo.
Hình phạt rất đơn giản.
Lần đầu tiên không làm được, chuyển khoản cho. Tả Tiểu Niệm một trăm, lần thứ hai chuyển cho Tả Niệm năm trăm, lần thứ ba một nghìn, lần thứ tư một nghìn rưỡi, lần thứ năm hai nghìn, lần thứ sáu ba nghìn, lần thứ bảy năm nghìn, lần thứ tám mười nghì lần thứ chín mười lăm nghìn, lăn thứ mười hai mươi nghìn.
Quy định trừng phạt này do Tả Tiểu Niệm đưa ra.
Tả Tiểu Đa - người vừa khiến Tả Tiểu Niệm khóc hoàn toàn không dám nói không, đưa ra quyết định ngay tại chỗ, xem như chuyện đã được định.
Huấn luyện như thế cả đêm, thẳng đến hai giờ sáng.
Tả Tiểu Niệm lấy điện thoại ra, nhập mật khẩu ngân hàng của Tả Tiểu Đa, kiểm tra số dư hiện tại.
“Số dư là bảy trăm ba mươi sáu”
“Đêm nay dừng ở đây!”
“Ngày mai lại tiếp tục!”
Tả Tiểu Niệm tỏ ra vô cùng vui vẻ: " Đi thôi, Cấu Đát, về nhà.”

Còn Tả Tiểu Đa thì như cha chết mẹ chết.
Từ đầu cho đến cuối hẳn vẫn không hiểu, sao nhịp điệu của sự việc lại đột nhiên thay đổi tới mức. này?
Từ khi tình thế trên bàn ăn có sự thay đổi lớn thì càng về sau tình hình của mình càng xấu, xấu tới vô cùng, chẳng thể cứu vãn!
Một đường binh bại như núi đổ, rồi tới nông nỗi như hiện tại!
“Trời ạ, sao ta lại đồng ý phương pháp huấn luyện này chứ?... Cho dù tìm một tên hoàng thái tử tới luyện
Tả Tiểu Đa cảm thấy đầu óc của mình là đầu óc bã đậu!
Một đêm tiêu hết một triệu rưỡi?!
Ôi trời ạ... Cha ta cũng không phải người giàu nhất, trong nhà cũng không có mỏ quặng, sao ta có thể tiêu hết một triệu rưỡi trong một đêm?
Điều này thật sự khiến cho Tả gia = kẻ luôn yêu tiền như mạng keo kiệt thành tính suýt nữa tức chết, khi huấn luyện, sao ta không cảm thấy gì, nhưng mà hiện tại nhìn từng khoản từng khoản ra đi, không khỏi kinh hãi, sao ra đi nhiều như vậy?!
“Hu hu hu..”
Tả Tiểu Đa chán nản suốt đường đi, hắn vô cùng đau lòng, đau lòng tới mức không từ nào có thể diễn tả hết được.
Tả Tiểu Đa ta, chiều nay về nhà, trong thẻ của ta, có một khoản tiền rất lớn là năm triệu rưỡi!
Vậy mà chỉ sau một bữa cơm, trong thẻ của ta chỉ còn lại một triệu rưỡi.
Sau một đêm huấn luyện, trong thẻ của ta còn có... Bảy trăm ba mươi sáu đồng!
Tiền này... Tiêu nhanh thật đấy.
Hơn nữa điều 'tuyệt vời nhất' là... Ta hoàn toàn chưa tiêu tới, thậm chí ngay cả một cái kẹo ta cũng chưa mua!

...
“Cẩu Đát."
Tâm trạng của Tả Tiểu Niệm đã hoàn toàn tốt lên rồi, nói: “Thật ra, ngươi không căn phải lộ vẻ đau lòng như vậy, ta cho ngươi cơ hội kiếm lại”
“Kiếm lại? Kiếm lại như thế nào?” Tả Tiểu Đa đang rất đau lòng.
“Sau này khi huấn luyện, ta sẽ đặt ra mục tiêu cho ngươi, nếu lần đầu tiên đạt được yêu cầu của ta, ta cho ngươi một trăm nghìn. Lần thứ hai lần thứ ba liên tiếp đạt tiêu chuẩn, cho ngươi năm trăm nghìn.”
“Hiện chúng ta có rất nhiều phương pháp huấn luyện, nếu như ngươi đạt tiêu chuẩn trong cả ba lần (mỗi phương pháp), ngươi có thể kiếm được hơn một tỷ!"
Tả Tiểu Niệm nói.
“Hơn một tỷ?!"
Tả Tiểu Đa hơi thở gấp gáp: “Thật sao?”
“Đương nhiên!”
“Nhưng mà hơn một tỷ, ngươi có nhiều tiền như vậy sao?” Tả Tiểu Đa đột nhiên nghĩ tới một điểm quan trọng khác, trên mặt tràn đầy sự nghỉ ngờ.
“Ngươi không cần quan tâm tới điều này”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.