Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 312: Kế hoạch của tiểu đa 2




“Theo như ta được biết thì vẫn còn một hồ Thiên Châu trên núi ở phía Đông, mà kết cấu cơ bản của cái hồ đấy giống với cái hồ trên núi ở phía Tây; Trên thực tế thì ý nghĩa tồn tại cơ bản của hai hồ thiên nhãn này chính là vì bồi dưỡng Phượng Mạch”
"Danh tiếng của hồ Thiên Châu bên phía Đông không lớn lắm, nguyên nhân chủ yếu chỉ vì địa thế ở phía Tây cao hơn nên dòng nước chảy về hướng Đông. Còn nước của hồ Thiên Châu ở phía Đông mặt khác theo đó chảy xuống dưới trở thành sông Thương Lan. Dòng nước của hai hồ tụ hợp nên sông Thương Lan không còn yên ả như vậy nữa”
“Nhưng mà nguồn gốc của hai hồ lại giống nhau, nếu chúng ta muốn thay đổi tình hình chung một chút thì chỉ có thể hành động từ con sông này. Chỉ cần đổi ngược xu thế lại, thay đổi phương hướng là có thể dẫn đến tác dụng tương xứng.”
Tả Tiểu Đa nhìn Tân Phương Dương cười tủm tỉm.
“Đối ngược xu thế của toàn bộ con sông? Thay đổi phương hướng?"
Đồng tử của Tân Phương Dương trong chốc lát như muốn treo bên ngoài vành mắt.
Sao ý kiến này nghe có vẻ còn không đáng tin bằng việc trực tiếp tấn công vào tổng bộ gia tộc Mộng Thị vậy, ít nhất thì phương án kia có thể dùng sức người, nhưng ngươi nói lại là đổi ngược xu thế của toàn bộ con sông, thay đổi phương hướng, vậy chẳng phải là bản lĩnh cao cường dời núi lấp biển hay sao!

Mặc dù là đổi ngược xu thế sông ngòi, thay đổi phương hướng nhưng không chỉ miễn cưỡng thay đối bởi sức người. Ngươi xem, hướng chảy cơ bản của đường sông này chính là giữa hai ngọn núi tử tây sang đông, về cơ bản thì đoạn đường sông này là bằng phẳng, không cần cố ý nhằm vào xử lý làm to chuyện”
“Việc chúng ta cần làm là chặn kín khe núi không để nước từ phía Đông chảy qua, chặn thêm một số mặt khác của hồ Thiên Châu, mở miệng từ bên này, dòng nước sẽ từ lỗ hỏng đó vỡ tung đổ xuống dưới”
“Còn hồ Linh Châu ở phía Đông thì không động vào cái gì hết, chỉ cần đục một đường xuyên qua chân núi, dưới núi bên đó chính là sông Hàn Thủy; Dẫn dòng nước đến sông Hàn Thủy, làm theo cách này thì cho dù đối với dân sinh hay là sinh thái đều sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào.”
Tân Phương Dương nghe đến ngây người, giống như đang nghe chuyện hoang đường.
“Tập đoàn Mộng Thị vì thuận tiện cho việc lấy nước nên đã xây dựng một cái hồ nhân tạo bên cạnh trụ sở chính của bọn họ. Nước ở đó là được dẫn đến từ sông Văn Thủy, vòng quanh một vòng lại trở vẽ dòng nước. Với dạng thay đổi hướng chảy dòng nước này của chúng ta thì đối với bọn họ sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào, giống như xoay chuyển một chút và vòng một vòng tròn lại đi ra ngoài, nhưng thực tế thì lại là đi vào theo lối ra ban đầu sau đó lại đi ra bằng một lối vào khác.”
“Còn có phần mộ tổ tiên của Ninh Thị bên kia cũng như vậy”
“Bọn họ muốn mượn âm khí trấn áp Phượng Mạch nên cũng không thể tránh khỏi con sông nuôi dưỡng Phượng Mạch này được, vậy nên bọn họ ở bên đấy cũng có một cái hồ nhân tạo như vậy. Sau khi thay đổi phương hướng, những ảnh hưởng có thể dẫn đến cơ bản sẽ giống với tập đoàn Mộng Thị”
“Trên bề mặt là vì sử dụng nhưng trên thực tế là dựa trên cấu tạo của dòng nước hình thành nên một kênh dẫn nước luân chuyển hấp thụ năng lượng Phượng Mạch; Mỗi một lăn dòng nước được luân chuyển ra ngoài từ đây là mỗi một lần năng lượng Phượng Mạch được lưu tại nơi này."
Tả Tiểu Đa nở nụ cười lạnh lẽo, nói: “Thủ đoạn ta nhầm vào lăn này chỉ căn điều động vài cao thú, khi hành động bí mật một chút, có thể đảm bảo tập đoàn Mộng Thị và gia tộc Ninh Thị hoàn toàn không thể phát hiện ra sự thay đổi này!”
“Một là khoảng cách quá xa, hai là ai lại chú ý đến một cái hồ nhân tạo bình thường chứ? Nên biết bọn họ đều là nhân vật lớn, he he, he he...”

Tả Tiểu Đa cười nhạt vài tiếng khiến cho của Tần Phương Dương cảm thấy sống lưng phát lạnh.
Không khỏi khiêm tốn hỏi: “Làm như vậy có tác dụng gì?”
“Nói một cách đơn giản giống như thay đổi càn khôn, đảo ngược ngũ hành; Kim sinh thủy, thủy sinh mộc; Nhưng nếu như trái ngược lại chính là thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim. Sau khi đảo ngược dòng nước... xu thế của dòng nước sẽ lưu chuyển đảo ngược... Chuyển thành Phượng Mạch hấp thu sức mạnh của bọn họ, sẽ không còn là bọn họ hấp thu sức mạnh của Phượng Mạch nữa”
Tả Tiểu Đa hời hợt nói: “Đương nhiên vẫn cần thêm một vài sắp xếp ngoài kế hoạch, chỉ có điều đó đã là tất cả nhiệm vụ của Vọng Khí Sĩ”
“Dĩ nhiên là bọn họ đã hấp thu sức mạnh nhiều năm như vậy, cho dù chúng ta có thay đổi hướng đi của dòng nước thì trong một khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào chiếm giữ ưu thế; Nhưng bắt đầu từ thời khắc thay đổi đó, sẽ luôn có nhiều thêm một chút cơ hội sống.”
“Vì sau khi xu thế của dòng nước đảo ngược sẽ trở thành nguồn gốc sinh mệnh của Phượng Mạch, không còn là kênh dẫn nước luân phiên luân chuyển nuốt chửng sức sống của Phượng Mạch nữa... Việc liên tục truyền năng lượng vào sẽ làm cho sức sống của Phượng Mạch từng chút tăng lên, đương nhiên sẽ có sinh mệnh kéo dài vô tận”
Tân Phương Dương vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng, vẫn luôn cảm thấy âm mưu của Tả Tiểu 'Đa tương đối lớn; Nhưng vốn dĩ hắn không hiểu chuyện này, chỉ có thể nghe chuyện hiểu chuyện không.
“Thầy Tần, lần này ngươi phải giúp ta. Lần này thật sự liên quan đến quá nhiều thứ. Đây là Phượng, Mạch đó... Chuyện này có thể liên quan đến an nguy của đại lục. Ta dám cam đoan rằng hai nhà này có thông đồng với Vu Minh!"

Tả Tiểu Đa tức giận nói: "Chỉ cần ta nghĩ đến hai nhà này lừa dối lợi dụng lão hiệu trưởng lâu như vậy thì ta lại xúc động muốn giết người! Hai nhà này thật sự giống như lão hiệu trưởng nói, có chết cũng không điền hết tội, mất trí!"
Thứ mà Tân Phương Dương không thể chịu nổi nhất chính là lời nói này, vừa nghe đến đây, đôi mắt gần như muốn bốc hỏa.
Mặc dù biết rõ Tả Tiểu Đa đang cố ý khơi dậy trái im có cùng chung mối thủ của mình, nhưng vốn là cùng chung mối thù, vốn là cùng chung chiến tuyến, Tả Tiểu Đa nói nhiều như vậy cũng chỉ muốn giúp đỡ mình, chỉ có như vậy mà thôi..
Nếu như là giúp đỡ thì còn có thể lên kế hoạch phá hoại Mộng gia cùng Ninh gia, thậm chí lên kế hoạch đánh bại Vu Minh, vậy thật sự là một chuyện cực kỳ tốt, có hay không, có tốt không?
Hơn nữa còn có thể lấy lại danh dự vì Hà Viên Nguyệt, vậy thì còn vì cớ gì lại không không làm chứ!
Tân Phương Dương hít sâu một hơi, nói: “Được, ta đồng ý!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.