Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 282: Là nàng 2




Vẻ mặt của Tả Tiểu Niệm vẫn bất động. “Hôm nay tâm trạng của Trâm Ngư biến động rất lớn.”
Mục Yên Yên nhìn những đám mây mù cuồn cuộn dưới chân, khẽ nói: “Đại khái là có một số ý nghĩ nào đó quá đột ngột đã để lộ ra, mà phản ứng của ngươi lại quá kịch liệt, trở mặt ngay tại chỗ, khiến nàng hoàn toàn không có thời gian chuẩn bị tâm lý... Đến mức để ta cảm thấy được một chút khác thường.”
Tả Tiểu Niệm suy tính một chút, nhưng lại hỏi một vấn đề khác: “Sư phụ, người cảm thấy, Mộng Trầm Thiên đó đối với ta là tình yêu thuần túy giữa nam và nữ không?”
Mục Yên Yên nhíu mày: “Hả?” “Mộng Trầm Thiên... e rằng còn có ý đồ khác.”
Tả Tiểu Niệm nói: “Cảm giác của ta có lẽ là đúng rồi. Chỉ là không biết, cả nhà bọn họ tại sao lại có lòng thù địch lớn như vậy với nhà chúng ta đã, nhưng bất luận như thế nào, trong chuyện này chắc chắn có nguyên nhân.”
Mục Yên Yên đang yên lặng suy nghĩ lại tất cả những việc xảy ra gần đây.
“Sư phụ, người cũng từng gặp Mộng Trầm Thiên, cảm thấy người này như thế nào?” Tả Tiểu Niệm hỏi.
“Rất trưởng thành, rất thận trọng, không có chỗ nào để chê, tất cả mọi thứ thể hiện ra đều rất hoàn mỹ” Mục Yên Yên nói.
“Thể hiện? Uhmm, ta cũng cảm thấy như vậy. Sư phụ người miêu tả rất chuẩn xác, loại hoàn mỹ này quá giả tạo, thật sự chỉ có thể dùng hai từ thể hiện để miêu tả.” Tả Tiểu Niệm nói.
“Giả tạo?”
“Đến mức ta cảm thấy cách nói năng, lễ nghỉ, bước chân, dáng vẻ, tất cả mọi thứ của hắn hoàn toàn đều rất có chừng mực.”

Tả Tiểu Niệm nói: “Còn cảm giác của ta, là giống như... giống như là... một diễn viên đang ở trên sân khấu, dùng một mặt tốt nhất của mình, dùng dáng vẻ đã luyện tập rất tốt để thể hiện ra cho người ngoài xeml”
“Không thiếu bất kỳ phương diện nào, cũng không có bất kỳ phương diện nào thái quá.”
“Ngay cả nụ cười của hắn, bất luận là lúc nào gặp phải chuyện gì, cũng đều là ở trong trạng thái bình thản."
“Loại trạng thái này, cho dù là lão tiền bối tu luyện lâu như vậy, nhìn thấy tất cả phồn hoa hồng trận, đã đọc hết đại ngàn phong sương, cũng không thể làm được đến trình độ này, bởi vì chỉ cần là con người, như thế nào cũng sẽ giữ lại một chút thất tình lục dục, tính cách cá nhân.”
“Mà Mộng Trầm Thiên, tất cả đều không có, tất cả đều phô bày ra một cách hoàn mỹ tột cùng.”
“Theo đánh giá của cá nhân ta, một người chỉ có một loại tình huống mới có thể có loại trạng thái này, chính là tất cả đều là diễn xuất, có thể giả vờ được."
Tả Tiểu Niệm nói: “Còn nữa, hắn nói mình ba mươi ba tuổi, nhưng ta cảm thấy không giống.”
Mục Yên Yên do dự không lên tiếng.
Tả Tiểu Niệm nói: “Sư phụ, người có thể xác nhận hô sơ khai sinh của Mộng Trầm Thiên không? Mẹ ruột của hản là ai? Là vợ đầu của Mộng Thiên Nguyệt sao? Thời niên thiếu hắn đã đi học ở đâu? Tu vi của hắn không tệ, giai đoạn rèn luyện ở trường Võ có lẽ cũng là một thời tuấn kiệt, điều tra những tư liệu này chắc là không khó chứ?!”
“Cho nên ta sở dĩ nghĩ ngờ và nói ra chuyện này, là bởi vì ta đã điều tra Mộng Trầm Thiên này rất lâu rồi, hoàn toàn không điều tra được bất kỳ tin tức nào. Điều này thật sự rất bất thường.”
“Cho dù là dùng hồ sơ giả mạo để che đậy, ta cũng đều không tìm thấy, một người dù có che giấu quá khứ như thế nào đi chăng nữa, dù cho tư liệu của hắn là bí mật cấp S, vẫn còn có một chút manh mối để theo dõi chứ.”
Mục Yên Yên cau mày: “Để ta kiểm tra một chút.”
“Ta hy vọng người thông qua cục Tỉnh Thuẫn để điều tra, những kênh thông thường khác e rằng điều tra không được.”
“Ừ”
Mục Yên Yên đột nhiên hỏi: “Lúc đó, ngươi nhìn ra ngươi sắp đột phá, là Tiểu Đa đúng không?”
Tả Tiểu Niệm im lăng một lúc,nghĩ đến bây giờ Tả Tiểu Đa đã tuyền †ruyền tướng thuật của mình trên toàn thế giới để mọi người cùng biết, cắn
môi gật đầu nói: “Đúng vậy.”
“Chính là hắn dựa theo tướng mạo của ngươi mà nhìn ra được là ngươi sắp đột phá, vì vậy mà làm cho ngươi nghi ngờ là có người tiết lộ tin tức rồi?”

“Đúng vậy.”
“Cho nên ta mới hỏi người.” “Còn bây giờ thì sao?” “Hăn không nói.”
“Bây giờ Tiểu Đa đang đi theo hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt học Vọng Khí Thuật?”
“Hình như là vậy, đây cũng không phải là bí mật gì, ngay cả Tiểu Đa ở trước công chúng phô trương lên tiếng nói rằng tướng thuật của chính hắn như thần, hoan nghênh mọi người đến tìm hắn để được chỉ điểm.
Mục Yên Yên suy nghĩ rất lâu, bỗng nhiên nở nụ cười: “Đi, về nhà ngươi, nói chuyện cùng Tiểu Đa, hoặc là chúng ta cũng có thể tìm hắn chỉ điểm một chút.”
“Dạ”
Nói đến Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm đột nhiên có chút mặt mày hớn hở, ngay cả thần sắc trên mặt cũng thêm vài phần dịu dàng.
Mục Yên Yên không nhịn được mà cười: “Niệm Nhi, ngươi đối với em trai của ngươi thật là tốt.”
Tả Tiểu Niệm kéo cánh tay của Mục Yên Yên bay về hướng của nhà mình, ngây thơ nói: “Đây là sư phụ người không biết thôi, Tiểu Đa còn tốt với ta hơn.”
Vừa bay vừa lấy điện thoại ra: “Ta phải gọi cho cha ta đã.”
Mục Yên Yên bày tỏ đã hiểu: “Phải hỏi cha ngươi một chút, có chịu tiếp vị khách này hay không chứ gì, ha ha.”
Tả Tiểu Niệm cười xấu hổ.
Dù sao đã nhiều năm như vậy rồi, hiếm khi có khách đến nhà, cha có bằng lòng để người khác vào nhà không, vẫn là nên nói một tiếng.

Sau một vài trao đổi qua điện thoại, Tả Trường Lộ rất sảng khoái đồng ý: “Đợi các ngươi về ăn cơm.”
Vào lúc này, Mục Yên Yên lại cảm thấy thật sự kinh ngạc.
Đây, thật sự là quỷ keo kiệt mà mọi người nói hay sao?
Người vắt cổ chày ra nước này, vậy mà muốn mời khách?!
Với tu vi Anh Biến đỉnh đại tông sư kinh người của Mục Yên Yên, đối với câu nói của một người bình thường như Tả Trường Lộ lại cảm thấy thụ sủng nhược kinh, cái cảm giác này thực sự là khiến bản thân Mục Yên Yên không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng mà nghĩ một chút thì cũng dễ hiểu.
Nhớ lại năm đó, lúc mình nhận Tả Tiểu Niệm làm đồ đệ, mà Tả Trường Lộ cũng không nói lời mời nào. Càng đừng nói đến việc mời đến nhà ăn cơm... Bây giờ câu mời khách này thật sự đã nể mặt hơn năm đó rất nhiều.
“Đợi các ngươi về ăn cơm!”
“Tiểu Niệm, tích cách của cha ngươi mấy năm nay có chút thay đổi rồi sao?” Mục Yên Yên không nhịn được mà nở nụ cười, lại còn cười rất là vui vẻ.
“Không có ạ.” Tả Tiểu Niệm ngẩn người.
“Với tính cách kiểu vắt cổ chày ra nước của cha ngươi, lại có thể mời người khác đến nhà ăn cơm, sao lại vẫn chưa tính là có thay đổi lớn vậy?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.