Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 259: Ngươi không sao chứ




Đáng tiếc, bọn họ nghĩ thật là quá đơn giản!
Cho dù hai người họ phối hợp với nhau, cho dù họ bảo vệ được đan điền nội tạng trước thời hạn, thì cũng sẽ vẫn như cũ là.... vô dụng thôi!
Lúc này Tả Tiểu Đa đã hình thành nên nhiệt độ cao, đã đạt đến cảnh ngộ mà nhận loại khó mà chịu đựng được, quần áo toàn thân trên người Đằng Hạo ở dưới mặt đất, thậm chí đều đã bắt đầu cháy hừng hực.
Lại là ầm một tiếng nổ vang, binh khí lại va chạm một lần nữa!
Tả Tiểu Đa lại là miệng đầy máu tươi, lại bị đánh bay một lần nữa, tình trạng bị đánh bay lần này càng thêm nghiêm trọng; cả người đều ngã xuống mặt đất, dường như là không đứng dậy được, gương mặt trở nên nhợt nhạt!
Nhưng hai thanh niên ở đối diện kia, tình hình chỉ có càng thêm không ổn, bọn họ đều cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình như bị lửa to thiêu đốt.
Lượng nước ở trong cơ thể của bọn họ, dường như chỉ trong khoảnh khắc đã bị hút cạn, tất cả tóc đều bị quăn tít lại, thậm chí còn có rất nhiều sợi đã biến thành trạng thái bột phấn rơi xuống dưới.
Quần áo toàn thân đều bị biến thành giống như những phiến lá khô héo. Những vết bỏng ở trên người, từng mảng từng mảng rộp lên.....
Mặc dù tu vi của bọn họ cao hơn hẳn không chỉ một bậc so với tu vi của Tả Tiểu Đa, nhưng đối với loại công pháp thần kì Viêm Dương Chân Kinh này, lại là không thể chịu đựng được một đòn.

Khác biệt của cảnh giới võ tu, là làm thực lực chân thực nổi bật lên, dường như là không thể nào vượt qua ranh giới rõ ràng, nhưng mà, Viêm Dương Chân Kinh hết lần này đến lần khác không nhìn nhận sự khác biệt lực lượng cảnh giới.
Dư Mạc Ngôn và Long Vũ Sinh chạy tới đầu tiên, đỡ Tả Tiểu Đa dậy, sẵn sàng chiến đấu, từng giây từng phút chuẩn bị ra tay.
“Lão đại! Ngươi không sao chứ?”
“Phù! Ta không sao.”
Tả Tiểu Đa liên tục nhổ ra vài ngụm máu, lúc này chỉ cảm thấy từng trận từng trận hoa mắt váng đầu, ngôi sao bay loạn trên đầu, nhưng lại vẫn là mạnh mẽ chống đỡ, hít vào một hơi thật sâu, nắm chặt lấy Long Huyết Phi Đao ở trong tay, giành giật từng giây từng phút hấp thụ linh khí khôi phục bên trong; lại thở hổn hển vài hơi mới nói: “Đỡ ta đi.”
Bên kia, ba người Phượng thành tam thiếu năm trên đất vô cùng thê thảm, ba tên này tất cả ngũ tạng đều nóng như lửa đốt, hơi thở thoi thóp, động cũng không dám động trên dưới toàn thân đâu đâu cũng là vết bỏng rộp, trong suốt giống như bọc nước vậy.
Thực ra vết thương trên người bọn họ không phải là rất nặng, chỉ đợi nghỉ ngơi một lúc, cảm giác bỏng cháy sẽ qua đi, là có thể chữa thương được rồi, mặc dù vết bỏng trên người không gây ảnh hưởng quá lớn, trước sau gì thì cũng đã đạt đến tu giả cấp Tiên Thiên, năng lực khôi phục cũng sẽ cao hơn người bình thường.
Nhưng mà, điều kiện tiên quyết là cần phải có thời gian. Bọn họ bây giờ, ngũ lao thất thương, lực chiến đấu gần như đã mất hết, sáu người Tả Tiểu Đa bên này, chỉ cần một người tùy tiện đến cũng có thể lấy đi cái mạng nhỏ của bọn họ.
Ba người này đều lộ ra vẻ mặt hối hận. Thu hoạch lần này của bọn họ cũng không phải ít, nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, chỉ nói là đến nhặt quả hồng mềm thôi, không ngờ lại đá phải tấm
thép.
Tên gia hỏa này rõ ràng chỉ mới đến cấp độ Võ Sư, vậy mà lại dũng mãnh đến như vậy.
Cấp Võ Sư, vậy mà lại có thể đánh bại 3 người cấp Tiên Thiên! Thật là không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn thấy Tả Tiểu Đa đang đi đến, cả ba người đều kinh hoàng: “Ngươi... Ngươi muốn làm gì?”
Bây giờ ba người bọn họ thật sự là quá sợ Tả Tiểu Đa rồi, càng sợ Tả Tiểu Đa ra sức giết chết bọn họ, chính ba người bọn họ lúc đầu tiên đã chọc ghẹo người khác thấp hèn, bị người phản sát, cũng có thể nói là thôi đi, nhưng mà ở đây lại toàn là người khác, nếu thật sự chết vậy thì cũng là chết một cách im hơi lặng tiếng!
Tả Tiểu Đa nhìn ba người bọn họ, cười hung ác một tiếng nói: “Phượng thành tam thiếu phải không? Ta chính thức tuyên bố, từ hôm nay trở đi ta đã nhắm các ngươi rồi!"

Đối mặt với Tả gia như vị thần độc ác này, vừa rồi ba người bọn họ còn kiêu ngạo đến tận trời, bây giờ như con chim cút run rẩy trong gió lạnh.
Hả... nhắm chúng ta rồi là có ý gì?
Chẳng lẽ là thích vẻ anh tuấn tiêu sái của ba người chúng ta à, có suy nghĩ bẩn thỉu không an phận với chúng ta ư?
Đừng nha, chúng ta đều là trai thẳng, trai thẳng đó nha!
Hừm.... Nhưng hắn nói đã nhắm chúng ta, vậy có phải là sẽ không ra tay giết chúng ta không?
Thời cơ quyết định sống chết, suy nghĩ thường dễ dàng bị chệch hướng... Tả Tiểu Đa tập tễnh bước tới, đầu tiên là nở một nụ cười lạnh.
“Ta không quan tâm tại sao cái ngươi lại xuất hiện ở đây... Đây cũng không phải phạm vi địa bàn vạch rõ ranh giới, các ngươi xuất hiện ở đây căn bản không hợp lý...”
ml thanh của Tả Tiểu Đa mang ý nghĩa khẳng định, cùng một loại tiết tấu nói không lên lời, lại nói đâu ra đấy.
Ánh mắt của ba người trên mặt đất càng kinh hoàng hơn.
“Ta không có hứng thú muốn biết ai là người xúi giục các ngươi; mặc dù các ngươi xuất hiện ở đây, chắc chắn là có ai đó sai khiến, nếu như không có người dẫn đường, các ngươi làm sao lại có thể may mắn như vậy đụng phải chúng ta.”

Sắc mặt của ba người càng ngày càng hoảng hốt lo sợ.
“Đồng thời điều ta không hứng thú muốn biết còn có, các ngươi thu hoạch được đồ tốt gì, các ngươi rốt cuộc là có ý đồ gì, mục đích thực sự cuối cùng là cái gì.”
Tả Tiểu Đa cương quyết dứt khoát nói: “Hứng thú của ta chỉ có một, ta, đã nhắm các ngươi rồi!”
Tả Tiểu Đa vừa vênh vênh váo váo nói chuyện, vừa tỉnh táo lắng nghe động tĩnh xung quanh, nhưng tư thế từ đầu đến cuối đều giữ nguyên không thay đổi, ánh mắt cũng tuyệt đối không nhìn đông ngó tây.
Vị trí đang đứng trước mặt hắn, chỉ có ba tên quỷ xui xẻo trước mặt này mà thôi.
Đồng tử Lý Thành Long chuyển động, trầm giọng nói: “Lão đại, ngươi nói ba người này không phải là vô tình gặp, bọn chúng là người có chuyên môn đến cướp của chúng ta sao?”
“Sai!"
Tả Tiểu Đa cười lạnh một tiếng nói: “Bọn họ không phải là chuyên môn đến cướp đồ vật của chúng ta, bọn họ là chuyên môn đến tìm chúng ta gây phiền phức, nếu như nói càng chính xác hơn... Bọn họ là chuyên môn đến tìm ta gây phiền phức!”
“Tại sao?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.