Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 178: Làm ám khí 2




“Nhưng yêu cầu ám khí phải tốt, không để ý đến bất cứ chất liệu nào, không câu nệ bất cứ loại hình kim loại sắt thép.”
Tả Tiểu Đa nói “Vất vả xem tới xem lui thôi, ta không thiếu tiền!”
Nói xong, vỗ vỗ một chồng tiền trên bàn, gương mặt đang tỏ vẽ giàu có, khí phách đủ kiểu.
Người đàn ông cao to khóe miệng giật giật, rõ ràng không có bao nhiêu sự tự tin để kiếm được tiền trên tay cái tên trước mắt này.
“Thật không có vật liệu khác... chất liệu vàng, bạc. quá tầm thường chăng?”
“Cứ lấy ra xem xem.”
Một đống ám khí có vật liệu đúc từ vàng và bạc là chủ yếu được cầm ra, những thứ này thuần túy chỉ là vật để thưởng thức, đối với thực tế chiến đấu có thể nói là hoàn toàn không có tác dụng.
Tả Tiểu Đa cầm trên tay thử nghiệm, phát hiện, so với Tử Ngọ Đinh, Tụ Tiễn trước đây vẫn không ăn thua, mềm nhữn.
“Còn có những thứ khác không?”
Người đàn ông cao to nhìn tay phải của Tả Tiểu Đa, lúc này mắt đã trợn hết lên.
Cánh tay phải ngươi có cấu tạo là gì... Là một con thú nuốt kim loại sao?
Tại sao bất cứ đi thứ gì đi vào thì không đi ra được nữa?!
“Không! Lần này thật sự không có!”
Người đàn ông cao to lắc đầu như trống bồi.

“Vậy mà hết rồi sao?” Tả Tiểu Đa rất bất mãn “Suy nghĩ thêm đi, tiệm vũ khí của ngươi thật sự là đệ nhất Thành Phượng Hoàng.”
Người đàn ông cao to nén giận “Vẫn còn có một loại ám khí làm bằng ngọc, nhưng cái này các công tử dùng để ra oai, có muốn xem không?”
“Thứ dùng để ra oai?”
Tả Tiểu Đa lập tức sáng mắt lên “Ngươi sao không nói sớm, mau đem ra đi!”
Người đàn ông cao to “??2”
Rầm một tiếng, một đống Tiểu Đao, Tiểu Hồ Lô, Tiểu Khấu Tử, Tiểu Nguyên Bảo, Tiểu Hoa, Tiểu Thảo làm bằng ngọc rất bình thường được lấy ra, những món đồ nhỏ này mỗi cái cũng chỉ to bằng móng tay, chỉ có nhỏ hơn, không có nhỏ nhất.
Nhìn những thứ nhỏ bé này ngược lại rất tỉnh xảo sắc, tỏa ra ánh sáng lung linh, rất đẹp đế, nhưng một đặc điểm khác của những món đồ này chính là giòn.
Gần như là chỉ cần rơi là nát.
Dù sao cũng chỉ là ngọc có chất lượng bình thường nhất, mà cũng không phải là Tinh Hồn ngọc, Tỉnh Hồn ngọc để trong tay Tả Tiểu Đa, vừa vận công thì linh khí bên trong đã hút ra... trở nên mờ mịt không dễ nhìn.
Mà loại ngọc bình thường này, bên trong chẳng thể cung cấp linh khí tu luyện lại đẹp đế đơn thuần!
Tả Tiểu Đa vừa nhìn đã thích, tiện tay cầm lấy một viên để trong lòng bàn tay, vận công...
Người đàn ông cao to đối diện nhìn trợn cả mắt lên.
Tại sao lại cầm một...
Ồ?
Tả Tiểu Đa lại kinh ngạc một lần nữa.
Bởi vì ngọc thạch trong tay hắn chấp nhận sự bao. bọc của Viêm Dương Chân Khí, cứ lành lạnh man mát, một sự thay đổi cũng không có!
“Đồ tốt!”
Tả Tiểu Đa đặt ở trong lòng bàn tay, không rời ra được, nhìn chung quanh.
“Đây mới là bảo bối thích hợp nhất với ta...”
Tả Tiểu Đa cười híp mắt “Dùng ngọc yếu ớt nhất, hình thành thương tổn cấp số mạnh nhất... Loại này cảm giác ra oai này... Quả thực quá bùng nổi”
“Tin rằng ngoại trừ ta ra, nhìn chung toàn bộ đại lục cũng sẽ không có người thứ hai dùng loại đồ chơi này làm ám khí... Thứ này thật sự rất tuyệt diệu, tuyệt diệu đến mức đỉnh cao, tuyệt diệu ý vị tự nhiên, quần anh tụ hội, duyên trời đinh!”
Người đàn ông cao to ngớ người luôn rồi.
Cái tên trước mắt này làm sao vậy?
Không phải điên rồi sao?
Sao mà chọn nửa ngày, cuối cùng lại chọn cái này!?!

“Cái này giá bao nhiêu?” Tả Tiểu Đa vê một viên Tiểu Hồ Lô.
“... Cái này rẻ” Người đàn ông cao to ỉu xìu “Một đồng hail”
“Mắc quá đi.”
Tả Tiểu Đa trừng mắt lên “Ngươi đang hét giá, Năm ngoái ta mua trên mạng, 50 đồng đã mua 400 cái, ngươi ra giá loạn như vậy là dự định tự mình đập vỡ bảng hiệu
Sao...
Người đàn ông cao to hết chỗ nói.
Rất lâu, sau khi trải qua một thời gian cò kè mặc cả gian nan cuối cùng Tả Tiểu Đa lấy giá mắc một đồng mười cái, đặt đơn hàng.
“Loại này, làm một nghìn cái, loại này, làm một nghìn cái, loại này cũng làm một nghìn cái, còn bảy, tám loại này, mỗi mẫu đều làm một nghìn cái. Nhất định phải bảo. đảm chất lượng, không được lừa gạt ta, lừa gạt ta là tự mình đập bảng hiệu!”
“Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám lừa gạt ta, ta trở về thuê hơn một trăm bà cụ hơn một trăm tuổi, mỗi ngày chắn trước cửa nhà ngươi!
Người đàn ông cao to bây giờ cũng chỉ có một cảm giác, uể oải.
Tổng cộng 10 nghìn cái, thật sự tính toán đâu ra đấy 1000 đồng, lãng phí thời gian của ông đây lâu như vậy!!!
Thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy loại không bình thường này!
Chuyện làm ăn còn chưa có làm, uy hiếp ngược lại dọa ông đây tè ra quần.
Hơn nữa, ngươi ra oại thì nói ra oai đi, còn cái gì mà thế giới độc nhất vô nhị... rắm!
Đây là mặt ngươi sao?
Dùng là mỹ phẩm gì mà bảo dưỡng được da mặt dầy như vậy?
Ông đây thấy công tử dạng như ngươi không có 000 cũng có 8001

“Để lại chút tiền đặt cọc đi.”
“Tiền đặt cọc?!” Tả Tiểu Đa giận dữ “Đồ chỉ có 1000 đồng mà cũng phải đặt cọc? Bao nhiêu?”
“B00.”
“Ha ha ha, mười cái.”
Qua một lúc lâu, người đàn ông cao to cầm được 50 đồng tiền đặt cọc, khóc không ra nước mắt.
“Ngươi phải nhanh lên một chút. Ta cần dùng gấp! Những ám khí này phải dùng để giết địch, bảo vệ tổ quốc bảo vệ nhân dân!”
“Ta đã nói với ngươi nhiều nhất là sáu ngày, nhất định phải làm xong.”
“Bốn mươi, năm mươi cái trên bàn này ngươi không có dùng làm gì, ta giữ nó trước. Để lại chỗ ngươi cũng vô dụng, ngoại trừ ta tinh mắt như vậy còn ai muốn có nữa?”
“Tiền? Người như ngươi cũng thú vị đấy, ta đúng là đã đặt đơn hàng 10 nghìn cái, cho ta thêm một vài cái này đã làm sao chứ?”
Tả Tiểu Đa thành thật chất phác nói: “Làm người đừng quá tính toán chỉ lil"
“Cần rộng lượng hơn!”
“Được rồi ngươi không cần tiễn, người tiễn xa như: vậy làm gì? Hai cái kia? Cái gì mà hai cái kia? Cho tiền? Không phải đã cho ngươi năm mươi rồi sao? Còn muốn? Ngươi người này kỳ ghê ha?”
Tả Tiểu Đa đắc ý vô cùng, rời đi trong hài lòng. Người đàn ông cao to ngồi xổm ở cửa.
Trên mặt tất cả đều là ánh mắt đờ đẫn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.