Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 161: Bà cụ chặn đường




“Mặc kệ đi, cứ trực tiếp vạch trần chuyện này, không †in cấp cao thật sự không để ý đến, hiện tại chỉ có thể nhân lúc loạn lạc mà làm, xem xem có thể tìm thấy cơ hội để xoay chuyển hay không... Về phía sư phụ của Niệm Niệm mèo đã không thể trông cậy được rồi, nàng đã bị Niệm Niệm mèo liên lụy đến cửa tử rồi...”
“Thầy Tân quá yếu, lại có thể suýt bị người khác chặn giết, rõ ràng ta rất xem trọng hắn, tại sao trình độ chỉ có như vậy, đến lúc đó làm sao dám hy vọng vào hắn đây... Vốn dĩ còn định tìm hắn giúp đỡ... Bây giờ xem ra, cho dù hắn thật sự bằng lòng giúp đỡ cũng không giúp. ích cho tình hình chung, tức chết ta rồi.”
“Ôi, thầy Tân thật sự quá yếu... Vừa rồi còn tin tưởng hắn có thể tin được nhưng lại chỉ là một con gà yếu ớt...”
“Thăm dò không xong mà, Tổng đốc... Cũng sẽ không tùy tiện tìm ta xem tướng cho hắn sao? Chỉ có điều, đối với chuyện ta bị cướp giữa đường hôm qua ngược lại đã nhắc nhở ta một chuyện, Những người bạn học này đều có gia tộc, chưa hẳn không có khả năng nghĩ ra biện pháp, bây giờ bất luận là phương diện nào. cũng không thể bỏ qua, mọi chuyện con người đều có thể làm thành...”
“Có thể có khả năng mà...”
Ghi chép của Tả Tiểu Đa rất lộn xộn, đông một câu, tây một câu hoàn toàn không có bố cục nào.
Nhưng rất rõ ràng, tả Tiểu Đa đang dùng hết tâm tư để nghĩ cách, tìm người giúp đỡ, trợ giúp Tả Tiểu Niệm phá bỏ dục diện này.
Chuyện quan trọng hơn là Tả Tiểu Niệm kinh ngạc. phát hiện ra, vòng xoáy nước lớn kia của Phá Quân vào Nhị Trung lại là do Tả Tiểu Đa sau khi phát hiện ra đã tự mình vạch trần, hơn nữa còn tính trước kế hoạch phá hỏng nó, chủ ý trong đó chính là muốn gây ra sự chú ý của cấp cao!
“Cái tên khốn kiếp này....

Tả Tiểu Niệm suýt chút khóc thành tiếng: “Lẽ nào hắn không biết làm như vậy nguy hiểm đến mức nào sao? m mưu lớn như vậy lại dùng loại cách thức đánh người ngang ngược không hợp lý để phá bỏ... Nhìn bề ngoài dường như không có quan hệ gì với ngươi, nhưng không có ngươi làm loạn như vậy thì làm sao có thể để lộ ra được? Thật sự còn nghĩ rằng bốn chữ đánh bậy đánh bạ là có thể che mắt tất cả mọi người, trên thế giới này... Làm gì có nhiều sự trùng hợp như vậy!”
“Cho dù đối phương đồng ý là đánh bậy đánh bạ, lẽ nào người ta sẽ không trút giận lên ngươi sao? Một khi gây ra sự chú ý, tên khốn kiếp như ngươi có bao nhiêu cái mạng mới có thể đền được? Hai bên thuộc phía đối nghịch nhau, muốn nhắm vào ngươi còn cần phải có lý do sao?I”
“Tức chết ta rồi tức chết ta rồi! Vừa mới học được tu luyện tổng cộng có mấy ngày đã không biết trời cao đất dày nữa rồi, ngươi như vậy... Ngươi như vậy giống như muốn ta lo chết sao?”
“Với sức mạnh của một con dế lại để lộ ra một kế hoạch kinh thiên như vậy, Cẩu Đát... Ngươi... Ngươi không muốn sống nữa rồi!”
Tả Tiểu Niệm giậm chân tức giận.
Nhưng thật khó hiểu, đáy lòng lại ngọt ngào giống như đột nhiên được đổ đầy mật ong.
“Hừm! Tiểu Cẩu Đát!”
Vừa rồi nguy cơ bỏ mạng vẫn quanh quẩn không tan tràn đầy trong lòng, giờ đối với sự sợ hãi mất mạng trong chớp mắt đã đi đâu mất.
Sợ gì chứ, sau lưng ta có người!
Cẩu Đát nhà ta mặc dù rất yếu, nhưng mà mọi thứ hắn đều đang cố gắng gánh vác thay cho ta
Tả Tiểu Niệm cầm quyển sổ nhỏ lên, bĩu môi đỏ mắt lầm bầm hai tiếng: “Tiểu Cẩu Đát, để ngươi làm bừa làm bậy lộn xà lộn xộn, xem ngươi về đây ta có đánh ngươi không!”
Miệng thì nói đánh nhưng giọng điệu thì mềm mại giống như đang hỏi: ngươi có mệt không?
Mặt mũi cong cong đều là ý cười.
Lúc này, Tả Tiểu Đa dang lôi kéo Lý Thành Long nói chuyện phiếm.

“Phù Phù, kể cho anh nghe một chút về Vu Minh đi, bất cứ cái gì cũng được hế
“Ngươi gọi ta là gì?” “Phù Phù đó."
Tả Tiểu Đa rất kỳ lạ: “Mỗi ngày ngươi đều bị đánh cho sưng lên, rõ ràng là không béo nhưng lại nhìn giống như một tên béo, không phải là mỗi ngày đều bị đánh cho sưng phù lên sao? Cái tên Phù Phù này thích hợp với ngươi như vậy, rất hay luôn!”
“Mời ngươi gọi lại đại danh của ta, Lý Thành Long, cảm ơn.”
“Được rồi Phù Phù, mau nói đi.”
Sắc mặt của Lý Thành Long vô cùng khó coi, một nửa là vì tức giận, còn một nửa là vì bị Tả Tiểu Đa quấn lấy cái cổ.
“Ngươi chậm một chút...”
Lý Thành Long ngược lại cũng không già mồm, bắt đầu chậm rãi giải thích, Tả Tiểu Đa lắng nghe kỹ càng, nghiêm túc tiếp thu ghi nhớ những thông tin có lợi cho.bản thân.
“Có thể tập trung nói về thông tin có liên quan đến Sát Phá Lang không? Không phải nói thành Phượng Hoàng của chúng ta xuất hiện Sát Phá Lang sao?”
“Ừm, thông tin có liên quan đến Sát Phá Lang thật sự rất nhiều...”
Lý Thành Long cứ luôn nói cho đến khi hết giờ học. †an trường.

Ngược lại vốn Lý Trường Giang đã nói muốn Tả Tiểu Đa sang đây nhưng từ đầu đến cuối lại không hề xuất hiện.
Cả ngày hôm nay, chỉ cần từ cửa nhìn ra cũng thấy có rất nhiều thầy cô bị mang đi, thậm chí đến cả phó hiệu trưởng cũng bị còng tay, đi ra từ cửa trước, vài cọng tóc lưa thưa trên đầu luôn luôn được chải vuốt ngay ngắn vào lúc này cũng đã rối xơ xác, gương mặt đầy vẻ mờ mịt.
Khi đến giờ nghỉ trưa, toàn bộ thành viên của một lớp có năm mươi học sinh đều bị mang lên xe không thiếu một người.
Chỉ có điều học sinh đương nhiên sẽ có được đãi ngộ tốt, không phải chịu bất cứ biện pháp giam giữ hình sự nào.
Buổi chiều, hai đâu bếp bên trong nhà ăn của trường học và ba thầy cô tại phòng Chính trị và Giáo dục cũng bị bắt đi.
Tiếp theo sau đó, vài chục học sinh của lớp Võ Sư, hơn bốn mươi học sinh của lớp Hậu Thiên, còn có bảy. mươi học sinh trong lớp Thiên Tiên lần lượt đều bị mang đi.
Với l: người nên được mang đi vẫn còn rất nhiều không chỉ có như thế, cần phải biết võ giả có tu vi từ Võ Sư trở lên đều cần phải làm nhiệm vụ...
Mãi cho đến một ngày kia khi gần đến giờ tan học, một thầy giáo của lớp Võ Đồ cùng toàn bộ lớp của hắn, hơn bốn mươi tên nhóc cũng cùng nhau lên xe, đám nhóc nhỏ đó khóc một trận sướt mướt, tương đối có chút khác thường...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.