Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 153: Một người tu luyện cả lớp ăn no 2




“Mấy thứ như khí đen vận rủi này, nói thì không rõ, thật ra chỉ cần có một cách phát tiết ra, vẫn là có thể hóa giải được, ít nhất theo ý ta, ta đánh bọn họ, bọn họ xui xẻo bị thương, thể xác và tinh thần đều bị thương, khí đen sẽ bị tiêu trừ một phần, mà bị đánh càng tàn nhẫn thì khí đen bị tiêu trừ sẽ càng nhiều, còn sau đó nữa, ta phát hiện sau khi bọn Cát Viễn Hàng bị đánh thì vận xui sẽ ít đi rất nhiều, còn nếu muốn đạt đến mức ta mong muốn... hahahaha..."
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa toàn là vẻ làm việc tốt không để lại tên, chậm rãi mà nói, hiên ngang lãm liệt.
Một phần nhỏ là thật, còn phần lớn toàn là bịa chuyện.
Lông mày Tần Phương Dương giật từng cơn, hơi có chút không biết nói gì: “Cho nên là, nếu chúng ta không can thiệp, ngươi dự định sẽ làm cho bọn họ bị đánh đến đổ máu à?”
Tả Tiểu Đa ngây thơ đáp lời: “Thầy, ta đây là đang giúp bọn họ, hiệu quả còn rất rõ rệt nha!”
Hiện tại Tân Phương Dương có chút vui mừng thay học sinh lớp một.
May mắn mình phát hiện sớm, chuyện này bùng nổ. xem như là đúng lúc, nếu không giúp những học sinh đáng thương này, thật đúng là không biết sẽ bị Tả Tiểu Đa này chỉnh đến khi nào.
Vốn tưởng rằng Hồ Nhược Vân hoàn toàn có thể kiềm chế Tả Tiểu Đa, nhưng bây giờ xem ra có manh mối này, chỉ sợ Hồ Nhược Vân cũng không làm gì được, nhiều nhất cũng chỉ là trị phần ngọn không trị phần gốc mà thôi!
“Thầy Tân, nếu không có chuyện gì nữa thì ta trở về lớp học được không?”
“Không có việc gì nữa, đúng rồi, nhớ rõ nói cho mọi người không cần hỗn loạn, tất cả đều ở trong phòng học tu luyện.”

Tỉnh thần Tân Phương Dương vần như cũ có vài phần hốt hoảng, ngừng lại một chút mới nói: “Bây giờ còn không có tin tức gì của hiệu trưởng, hẳn là còn chưa thảo luận thỏa đáng với mấy người cấp cao, từ từ ta sẽ lại nói cho ngươi chuyện sau đó phải làm.”
“Vâng” Tả Tiểu Đa đi rồi.
Toàn bộ học sinh lớp một đều bị tố cáo, năm mươi người không có ngoại lệ nào đều ngồi trong phòng học. chờ xử lý, đối với bọn họ mà nói ngay cả tu luyện nhập định cũng không thể, chỉ luôn ngồi đó buồn xo, trong phòng học ngoại trừ bọn họ chỉ còn vài người trông coi.
Tất cả phương tiện truyền tin đã bị tịch thu từ sớm.
Nói cách khác, những người này giống nhau đều hoàn toàn mất đi liên hệ với bên ngoài.
Tả Tiểu Đa đi qua trước cửa, nhìn vào cửa lớp đang mở rộng, chỉ thấy mọi người trong lớp một đều là vẻ mặt không biết phải làm sao.
Mặc kệ là thiên tài đến cỡ nào, nhưng dù sao cũng chỉ là thiếu niên hơn mười tuổi, gặp phải chuyện lớn như vậy khẳng định là bối rối không biết làm sao.
Lần này Tả Tiểu Đa cũng không có đi chặn cửa mà là cụp đuôi nhanh như chớp đã về tới lớp chín.
Sau khi vào cửa phát hiện lớp chín này còn náo nhiệt hơn cả hội chùa, tất cả mọi người còn đang sôi nổi thảo luận sự kiện lần này.
“Tả ca đã trở lại” Lý Thành Long hét lớn một tiếng.
Cả lớp cùng nhau la một tiếng: “Tả ca uy vũ! Một người lật cả một lớp cộng cả chủ nhiệm, lại còn tiện thể thêm một vị phó hiệu trưởng, rất khí phách!”
“Ha...” Mồ hôi trên đầu Tả Tiểu Đa rơi xuống: “Các anh em, nghìn vạn lần đừng nói như vậy, Tả ca của ngươi cũng chỉ là nhìn một cái, chuyện lớn như vậy bả vai ta thật sự gánh vác không nổi, các ngươi cũng đừng hại ta.
“Nếu các ngươi lại la mấy tiếng nữa, phỏng chừng ta đều phải đi vào.”
“Ha ha ha ha...”
Một đám người vây quanh Tả Tiểu Đa quay về chỗ ngồi: “Tiết lộ cho chúng ta một chút đi, thầy Tần tìm ngươi nói gì vậy?”
“Không có gì, lúc ta về, thầy Tần cố ý để ta chuyển lời đến các ngươi." Vẻ mặt Tả Tiểu Đa nặng nề chưa từng có.

Tất cả mọi người yên tĩnh lại.
“Rất kỳ quái!" Tả Tiểu Đa gầm lên một tiếng, dường như đang cố gắng bắt chước giọng điệu của Tân Phương Dương, lại thật có vài phần giống như đúc, mọi người nhắm mắt lại, gần như đều đang tưởng tượng ra Tần Phương Dương đứng ở trước mặt nói chuyện.
“Các ngươi đám học sinh này, là cái lớp kém cỏi nhất mà ta từng dạy từ trước đến giời Cả một lớp, bị tập. thể người ta treo lên đánh! Qủa thật chính là sỉ nhục!”
“Ngươi xem xem các ngươi, người nào mà không mặt mũi bầm dập hả? Người nào người nấy không phải bình thường đều cợt nhả hết bài này đến bài khác hả? Bây giờ các ngươi rối bời, đều bị đập nát! Ta khuyên nhủ các ngươi, lấy tim phổi ruột của mình ra phơi nắng hết đi"
“Nghĩ lại đi, lớp một có năm mươi học sinh, bị Tả đại ca ta đánh đến trời đất quay cuồng, lúc này mới mấy giờ chứ hả? Quên rồi à?! Tên bị Tả đại ca đạp đến ngã trái ngã phải,còn đứng ở phía sau lớp học, ngày ngày đêm đêm nhìn chằm chằm các ngươi đó!”
“Ta suy nghĩ rất lâu, đã tổng kết ra được bốn chữ tặng cho nhóm các ngươi!”
Tả Tiểu Đa đau thương nói: “Làm rất khá! Bắt đầu tu luyện!”
“Oa oa...”
“Tả đại ca, này là bảy chữ mà.”
“Chuyện này quan trọng sao? Đây là trọng điểm à?” “Hì hì... Tả ca uy phong sáng suốt!”
Vì thế mọi người đều cùng nhau bắt đầu tu luyện.
Nhưng vừa tu luyện, toàn bộ học sinh trong lớp đều cảm giác được không đúng!

Này... Sao lại nóng như vậy?
Nhất là Long Vũ Sinh còn có Vạn Lý Tú cách Tả Tiểu Đa gần nhất, càng cảm giác mình thật giống như ngồi bên trong lò luyện tu luyện, vừa mới vận công, chỉ mới một lát đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Chuyện này là sao? Đây là có chuyện gì vậy?!
Mà người khởi xướng là Tả Tiểu Đa lúc này cũng có chút khó chịu, nhưng khác với những người khác là hắn cảm thấy không phải nóng mà là khô nóng, Viêm Dương Thực Kinh vừa vận hành, nơi nào đó phía dưới tương ứng dị thường, hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng...
Tả Tiểu Đa ung dung thản nhiên giật giật đùi, đặt cái thứ kia ở phía dưới, nỗ lực áp chế.
Ta thật sự rất chịu khó rồi, đây chính là súng ống sẵn sàng danh xứng với thực đó!
Đám người Long Vũ Sinh tuy rằng nóng đến đổ mồ. hôi như thác nhưng vẫn không có người nào cam lòng rời đi.
Nguyên nhân không phải gì khác... bây giờ linh khí trong phòng học thật sự là quá nồng đậm rồi!
Theo lúc đầu Tả Tiểu Đa bắt đầu vận công, hắn vốn nên thu nạp thiên địa linh khí vào trong thân thể mình, thu về cho chính mình, nhưng ngược lại trong người hắn thả ra hàng loạt linh khí ra bên ngoài như suối phun. Tuy rằng mắt thường không nhìn thấy nhưng trong nháy mắt đã tràn ngập khắp phòng học!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.