Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 145: Nguyệt phách viêm dương




Người cũng cảm thấy nhức đầu còn có Tả Tiểu Đa, mặc dù việc chết bao nhiêu người đối với Tả Tiểu Đa mà nói, không có ảnh hưởng gì cả, dù sao chuyện không liên quan đến bản thân, nhưng hắn... thật sự cảm thấy đau đầu rồi!
Sáng sớm tỉnh mơ lúc vừa mở mắt, cảm giác đầu tiên chính là đầu óc căng ra.
Toàn bộ nội dung của quyển Viêm Dương chân kinh, sự việc lớn nhỏ, tất cả đều bị chú Nam Quán đỉnh một cái dội vào tận trong não.
Lần nhận Quán đỉnh này, Tả Tiểu Đa cảm thấy đầu óc của bản thân không bị bổ chẻ ra đã là vô cùng may mắn rồi.
Nhưng Tả Tiểu Đa nhịn đau nhảy xông ra: “Chú Nam đâu?”
“Đi rồi, đi ngay trong đêm rồi!” Ngô Vũ Đình nói qua loa.
Nam Tiểu Hùng đã hoàn thành nhiệm vụ, còn ở lại làm gì?
“Đi rồi?” Tả Tiểu Đa vô cùng thất vọng: “Sao đã đi rồi chứ?”
“Con có chuyện gì à?”
Không có gì.” Tả Tiểu Đa đột nhiên nảy ra suy nghĩ kỳ lạ, mon men qua:
“Mẹ, chú Nam là cao thủ tầm cỡ như vậy, vậy mẹ và cha nhất định cũng rất lợi hại nhỉ? Dù sao cũng ngưu tầm ngưu mã tầm mã mà: “Ngưu tầm ngưu mã tầm mã?”

Ngô Vũ Đình trực tiếp cầm cái thìa cơm gõ vào đầu Tả Tiểu Đa, cộc một tiếng, tức giận nói: “Nói chuyện kiểu gì vậy.”
Mới nói: “Mẹ và cha con lúc còn trẻ, đi ra ngoài ngao. du... lúc đó gặp được chú Nam, bởi vì cơ duyên trùng hợp, cứu hắn mấy lần... nhưng tu vi...”
Ngô Vũ Đình thở dài một cái: “Mẹ và cha con thật sự không có.”
Trong mắt bà ấy cũng thoáng nét bất đắc dĩ.
Nhìn thấy con trai con gái ngày ngày vất vả tu luyện như vậy, nếu như có thể giúp đỡ, há có thể không giúp sao? Nhưng hiện tại, quả thật là nửa chút cũng.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ở Ké Nhà Diêm Vương
2. Cánh Tay Phải Của Ông Trùm Ma Cao
3. Tình Anh Duyên Em
4. Thần Có Tội, Xin Quỳ Ván Gỗ
=====================================
không giúp được.
“Mẹ ơi mẹ đừng buồn, không có tu vi cũng không sao mà.” Tả Tiểu Đa nhìn thấy mẹ lại có chút thương cảm, vội vàng ôm lấy mẹ nói: “Có con và Niệm Niệm mèo. vẫn luôn hiếu thuận với mẹ, nhất định sẽ để cho cha mẹ sống thật vui vẻ thoải mái. Sống lâu trăm tuổi! Không, nghìn tuổi!” “Trăm tuổi nghìn tuổi?”
Ngô Vũ Đình vui vẻ: “Đi đánh răng đi! Cái miệng đầy mùi này!”
Tả Tiểu Đa vừa đánh răng, vừa xem Viêm Dương. chân kinh.
Vốn dĩ một quyển Viêm Dương chân kinh không đến nghìn chữ, nhưng chú Nam còn truyền thụ hết tất cả những cảm ngộ của rất nhiều những người đi trước vào đây. Muốn biết bộ công pháp này huyền bí phi thường, chia thành rất nhiều giai đoạn cấp độ, mà mỗi giai đoạn đều có cảm ngộ của rất nhiều người, những cái này cũng đều trích dẫn lại hết.
Thế cho nên bây giờ trong tai của Tả Tiểu Đa, không khác biệt gì với vài trăm. người vài nghìn người cãi nhau ầm ï bên trong. Chỉ cãi đến say sẩm mặt mày, đầu óc choáng váng.
Phần đầu tiên của Viêm Dương chân kinh: Đại Nhật Viêm Dương.
Bên dưới có lời chú giải.
Thứ nhất: Đây là công pháp nát gì, luyện đến nỗi con gà còn lớn hơn cái đầu, cũng không cảm thấy cái thân nhập đại nhật, chiếu rọi tứ phương” như bên trên nói là cái cảm giác gì, càng không cảm thấy cái cảm giác nhập môn được gọi là “đan điền như mặt trời đỏ, máu như nham thạch nóng chảy đó, mẹ nó ngày ngày cảm thấy mỗi loại cảm xúc đều tăng vọt, cứng đến nỗi sắp bùng nổ rồi, lão phu đắm mình ở trong thanh lâu đã ba tháng rồi, ta cương một ngày, bây giờ chị em ở thanh lâu ai ai cũng không cần tiền đều muốn tiếp đón ta... công phu này không phải là bí pháp chuyên luyện thằng em đấy chứ?

Thứ hai: Lão tử cảm thấy lão tử bị chơi rồi, con mẹ nó đã tu luyện một năm rồi, mẹ nó hiện giờ ta đang làm việc ở lầu xanh, còn thành người đứng đầu, còn là người đứng đầu được yêu thích nhất, haiza khách ở trong này thật giàu có...
Thứ ba: Thật không dễ dàng gì, cuối cùng cũng nhập. môn rồi, chính vào ngày hôm qua, cái chảo sắt dùng xào rau trong nhà bị ngọn lửa mặt trời của ta làm cho tan chảy rồi, một bữa ăn sáng, không có gì khó khăn...
Thứ tư: Ngưỡng mộ-ing...
Thứ năm: Ngưỡng mộ +1
Nhìn xuống liên tiếp: Ngưỡng mộ +1
Ngưỡng mộ +2
Ngưỡng mộ +...
Ngưỡng mộ +10086
Một người nào đó: Tiền bối thứ hai xin giới thiệu kinh
nghiệm, bây giờ ta cũng
đang dấn thân vào sự nghiệp phục vụ...
Tả Tiểu Đa nhìn vẻ mặt ngây ra.
“Đây chính là Viêm Dương chân kinh? Đây không phải là chân tướng của quyển chân kinh này đấy chứ?”

Tả Tiểu Đa có chút nghỉ ngờ cuộc đời phải là bị chú Nam chơi rồi đấy chứ?”
Tả Tiểu Đa cuống cưồng kiểm tra con đường vận hành linh khí trong cơ thể của bản thân, phát hiện quả nhiên đúng như dự đoán, quả nhiên con đường đã bị thay đổi hoàn toàn, con đường vận chuyển công thể ban đầu, đã hoàn toàn trở thành một con đường khác, lúc này, mặc dù bản thân không cố ý vận công chạy khắp cơ thể, nhưng linh khí trong con đường này đã dâng trào chảy thành dòng, tự động vận chuyển.
Như vậy chỉ trong chốc lát, Tả Tiểu Đa lại kinh ngạc phát hiện, cùng với sự vận hành liên tục của linh khí, hỏa Tỉnh Hồn trong đan điền của bản thân, tỏa ra một loại trạng thái sinh lực tỏa ra bốn phía, đang hừng hực bùng lên thiêu đốt.
Thế cho nên trong cơ thể, năng lượng xa xỉ tồn đọng ở trong kinh mạch, máu, thịt và xương cốt của mình bởi vì uống quá nhiều Linh dịch, cùng với con đường vận hành linh khí mới như hiện tại, đang bị hút ra từng chút một, luyện hóa tràn đây hỏa Tinh hồn.
Tả Tiểu Đa cảm thấy vô cùng hoảng sợ, lặng lẽ vận công, vận hành linh lực rong cơ thể đến lòng bàn tay, lập tức có một luồng hơi nóng dâng trào. nóng cháy bức người.
Mơ hồ cảm thấy, khí nóng ở đan điền bốc lên, máu ở toàn thân cũng giống như nham thạch nóng chảy trào ra.
Hiên tại cái trạng thái này chính là cái gọi là đan điền như mặt trời, máu như nham thạch nóng chảy rồi sao?” Tả Tiểu Đa có chút dương dương tự đắc.
Mình quả nhiên là thiên tài, nhiều người tu luyện một năm hai năm như vậy cũng không có bao nhiêu tiến triển, mà mình chỉ dùng có thời gian một đêm, đã đạt đến giai đoạn nhập môn, hơn nữa còn là bản thân mình cũng không biết đã có thể tự tu luyện nhập môn rồi!
Đây không phải là thiên tài tu hành thì là cái gì, cái gọi là kẻ đứng ở nơi cao thì luôn cô đơn, tóm lại cũng chỉ có thế thôi! Một cao thủ như vậy cảm thấy sinh ra tự do tự tại.
Tả Tiểu Đa không hề biết, tối qua chú Nam để hoàn thành truyền thụ cho hắn, đã mệt muốn chết!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.