Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược

Chương 1:




(Một)
Edit: Công Tử Tuyết
Lâm Di vốn là một gã sinh viên đại học bình thường, nhưng anh đang dựa vào sự kiên trì, bền bỉ, nỗ lực tìm đường chết cũng tự chuốc họa vào thân thành công, cuối cùng trải qua cuộc sống không bình thường...
(Hai)
"Anh trai anh trai có rảnh chứ, xin dẫn đi~"
Lâm Di vừa mới hỏi một câu trên kênh bang hội, ngay lập tức khung chat bị một loạt tin nhắn quét qua.
"Đi, đi vào phó bản(1) với anh!"
"Em rảnh!"
"Anh dẫn em đi!"
Lâm Di nhếch miệng, nhìn những thằng đàn ông ngu ngốc, e sợ đi sau giành lên trước nịnh hót "Nữ thần" anh đang sở hữu này, vui vẻ mở cờ trong bụng vì báo được thù.
Chuyện là như thế này, có thể nói khi Lâm Di vừa mới lên đại học là người cực kì đơn giản, không hút thuốc lá không uống rượu, không chơi game cũng không tự an ủi. Bạn thân ở kí túc xá cảm thấy Lâm Di không có khí phách của một thằng đàn ông, quyết định huấn luyện anh thật tốt một lần.
Nhưng... Rót rượu cho anh, anh uống một hớp thì lông mày căng chặt, cho anh điếu thuốc, anh hút một hơi ho khan sặc sụa, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là kéo anh đến chơi game online.
Lâm Di lại cảm thấy rất thích thú với võng du, chơi một khoảng thời gian còn có vợ trong game. Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn, sau khi chủ động tấn công cao phú soái rồi thì vợ của Lâm Di trong game bỏ anh.
Lúc đó Lâm Di ngốc nghếch còn không biết tại sao mình bị đá, ngóng trông chạy đi truy hỏi tại sao cô ta bỏ anh. Nhưng em gái lại thẳng thắn mà trả lời anh: "Chúng ta đều là người mới, anh lại không có tiền mua trang bị cho tôi, tôi không thể làm gì khác hơn là theo đuổi cao phú soái(2) rồi."
Ngay sau đó, Lâm Di tổn thương châm ngòi ngọn lửa giận với cái đám cao phú soái ngu si đó.
Chú thích:
(1) Phó bản: (Trò chơi trực tuyến) Địa điểm, hay địa phương, trong thế giới ảo của một số trò chơi điện tử trực tuyến 
(2) Cao phú soái: cao ráo, giàu có, đẹp trai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.