Không Phải Đóa Hồng Trắng

Chương 63: KarlHeinz




Edit: Quanh
Beta: Nhược Vy
Thế gian này, thứ khiến mọi người điên cuồng là gì?
Tiền bạc, quyền thế, danh dự, địa vị.
Otou-sama của KarlHeinz có 26 người con trai, anh ta là người con thứ 13.
13, quả là một con số xấu.
Trong thế giới của Vampire, 13 tượng trưng cho cái chết và sự phản bội, lúc trước từng có một nhà tiên tri tiên đoán rằng, người con thứ 13 sẽ giết chết đức vua.
Otou-sama chán ghét, okaa-sama ghẻ lạnh, anh em khinh thường, tất cả hằn sâu trong trí nhớ của KarlHeinz.
Nếu chướng mắt, vậy thì hãy tiêu diệt.
Nhìn okaa-sama ôm Richter, KarlHeinz thầm nghĩ.
Vì thế vừa mới qua kỳ trưởng thành, anh ta giết chết otou-sama tự cao tự đại, okaa-sama lạnh lùng tàn nhẫn, cùng 24 người anh khác.
Đáng lẽ ra Richter cũng chết, nhưng okaa-sama quỳ xuống cầu xin anh, chủ động nuốt bạc, mong anh bỏ qua cho nó.
Đương nhiên, cũng bởi vì Richter là kẻ vô năng yếu đuối, nên KarlHeinz mới buông tha cho cậu ta.
"Ác ma! Đáng lẽ ta nên giết chết ngươi! Ngươi sẽ không bao giờ được chết tử tế!" Trước khi chết, otou-sama gào thét.
KarlHeinz mỉm cười, thản nhiên cướp đoạt nguồn ma lực cấm kỵ của ông ta.
Đạp lên xác người thân, KarlHeinz trở thành vua của Vampire.
Đáng tiếc anh ta còn quá trẻ, rất nhiều người không phục.
Sử dụng ma lực trấn áp bọn chúng, bọn chúng lại quay ra bằng mặt không bằng lòng, anh ta phải dụ dỗ đủ thứ lợi ích mới có thể khiến bọn chúng ngoan ngoãn ngậm miệng.
Một đức vua vẫn còn độc thân, cách dễ dàng nhất để đoạt được quyền lực là liên hôn.
KarlHeinz cân nhắc một hồi, quyết định chọn một đại gia tộc lâu đời.
Cô ta tên là Beatrix, ngưỡng mộ anh ta đã nhiều năm, tạm thời là người phụ nữ đầu tiên trong hậu cung của anh ta.
Đương nhiên, anh ta không để vị trí Đại phu nhân cho cô ta, vị trí đó thuộc về người quan trọng hơn, nhưng gia tộc của cô ta rất xảo quyệt, yêu cầu phải mau chóng thành hôn, vậy nên để trì hoãn thời gian, anh ta cho phép Beatrix sinh con trai trưởng.
"Đức vua, nhìn xem, hôm nay thằng bé cũng thật hoạt bát."
Beatrix kéo tay anh chạm vào bụng cô ta, ánh mắt dịu dàng say mê.
"Ngoan, hôm nay ta còn có việc, trở về sẽ bù cho em." KarlHeinz cúi đầu hôn môi cô ta.
"Em chờ ngài về." Beatrix có hơi buồn, nhưng cô ta nhanh chóng nở nụ cười che giấu, làm như không có chuyện gì xảy ra.
"Honey, ta rất thích em như vậy." KarlHeinz bình thản nói, trong đầu lại đang nghĩ về buổi tiệc tối nay.
Để ổn định ngai vàng, anh ta cần phải làm rất nhiều việc, chỉ khi trả giá càng nhiều, mới thu về lợi ích lớn, đây mới là quan niệm sống của KarlHeinz.
Tình yêu? Gia đình? Trong mắt anh ta, hôn nhân chỉ là một bản giao dịch, đứa con là kết quả của bản giao dịch đó, Beatrix ngoan ngoãn, anh ta rất hài lòng, về phần những chuyện khác, không đáng để anh ta quan tâm.
Chính trị xấu xa mà dơ bẩn, KarlHeinz lại như cá gặp nước.
Ổn định thế cục, trấn áp nội loạn, cầm tù Thủy Tổ...
Mỗi một chuyện, anh ta đều làm rất tốt.
Tiền bạc, quyền thế, danh dự, hiện tại anh ta không thiếu.
Đối thủ đều đã ngã xuống, KarlHeinz vẫn luôn vững vàng trước sau như một.
Nhưng không đợi anh ta tìm được niềm vui mới, trong lúc vô tình anh ta phát hiện phòng Thời Không tiên tri cho anh ta một bí mật.
Ba trăm năm sau, Vampire sẽ giống như Thủy Tổ, mắc phải đại dịch Endzeit, cuối cùng tuyệt chủng.
Biết được chuyện này, KarlHeinz vô cùng vui sướng.
Đúng vậy! Đây mới là điều đáng để khiêu chiến! Căn bệnh Endzeit gần như tiêu diệt cả tộc Thủy Tổ, không lâu sau sẽ tiêu diệt cả Ma Giới.
Đây là đối thủ mạnh nhất anh ta từng gặp.
KarlHeinz bắt đầu lập kế hoạch.
Đầu tiên, anh ta cần gen của người nhiễm bệnh Endzeit.
Vậy thì biến công chúa Quỷ Giới trở thành Đại phu nhân của anh ta, một công đôi việc. [*]
[*] Mẹ của Cordelia – Mene, là em gái của Krone – mẹ của Carla và Shin. Theo vai vế thì Cordelia là em họ của Shin và Carla.
Nhưng Cordelia rất không an phận, anh ta không hề thích cô ta. Nhưng không sao, chỉ cần cô ta sinh con, anh ta sẽ không bao giờ... chạm vào cô ta nữa.
Tiếp theo, anh ta cần thử nghiệm xem liệu kết hôn cận huyết có dễ bị mắc bệnh Endzeit không.
Vì để phòng ngừa lại gặp phải loại phụ nữ đáng ghét, lần này KarlHeinz cẩn thận lựa chọn, cuối cùng nhìn trúng cô em họ Christa.
Thuần khiết, kính cẩn, dịu dàng hiểu chuyện, thỉnh thoảng cũng sẽ phản nghịch, rất hợp khẩu vị của anh ta.
Về phần cô có tình nguyện gả cho anh ta hay không, KarlHeinz hoàn toàn không quan tâm, chỉ cần kế hoạch thuận lợi, anh ta có thể chiều theo ý cô.
Giống như nhốt hoàng yến vào trong lồng sắt vậy, nó vui hay không đâu liên quan gì tới chủ nhân, chẳng qua chỉ cần giọng hát dễ nghe của nó mà thôi.
Cuối cùng, kiên nhẫn chờ đời.
"Bạn thân mến, vì sao không chọn cách khác, nghiên cứu này của ngài rất phiến diện."
Câu nói của Socrates khiến KarlHeinz tỉnh táo lại.
Đúng vậy, anh ta cần chuẩn bị, nhưng nên bắt tay từ đâu.
Đúng lúc này, Cordelia ngoại tình.... KarlHeinz chợt nảy ra ý hay.
Người thừa kế gen của Thủy Tổ chưa chắc đã vượt qua được đại dịch Endzeit, nhưng nếu như bị hút máu thì sao, giống như con người tiêm chủng đậu để ngăn ngừa bệnh đậu mùa, vậy thì tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.
Anh ta cần vật dẫn, một vật dẫn có thể chịu được trái tim của Cordelia.
Đây không phải chuyện dễ dàng, phải biết rằng không phải ai cũng chịu được trái tim của công chúa Quỷ Giới, vì thế KarlHeinz mất ba trăm năm mới tìm được một cô gái loài người thích hợp.
Mấy trăm năm qua xảy ra không ít chuyện... Ví dụ như gia tộc của Beatrix tạo phản, thế lực của Quỷ Vương suy yếu... Mấy việc này tựa như gia vị trong cuộc đời nhàm chán của KarlHeinz, vậy nên nhìn Beatrix chết, anh ta vô cùng bình thản.
Đối với Beatrix, KarlHeinz vẫn luôn bài xích. Sự tồn tại của cô ta là minh chứng cho việc thời còn trẻ anh từng bất lực như thế nào, cho nên anh ta cũng không quá thích Shu và Reiji.
Đương nhiên, bởi vì cô ta là người trung thành, anh ta cũng không định giết chết cô ta, mà cho gia tộc của cô ta một vị trí khác thích hợp hơn, cô ta có thể an nhàn làm Nhị phu nhân cho tới lúc chết.
Phụ nữ sao, KarlHeinz chưa từng thiếu.
Từ khi còn chưa trưởng thành, đã có rất nhiều phụ nữ quỳ gối dưới chân anh ta, người sau đạp lên người trước, đủ mọi loại người.
Khi anh ta đạt được vương vị, càng có không ít mỹ nhân nháy mắt đưa tình với anh ta.
Không có anh hùng nào không qua ải mỹ nhân, KarlHeinz cũng không bạc đãi chính mình.
Cho nên anh ta có rất nhiều tình nhân, chẳng qua chỉ là tình một đêm, có chăng là thời gian anh ta ở bên bọn họ dài hay ngắn.
Đương nhiên, nhiều phụ nữ, gu thẩm mỹ của anh ta càng lúc càng cao, không chỉ xinh đẹp, mà còn phải có khí chất mê người.
Mà KarlHeinz vừa lòng nhất với Christa – Tam phu nhân của anh ta.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô ở buổi tiệc, anh ta vô cùng bất ngờ. Lúc ấy đang tỉ mỉ lựa chọn đối tượng cho thử nghiệm "hôn nhân cận huyết", nghe mỹ danh của cô nên thử tới đây, nào ngờ đối phương lại khơi gợi hứng thú của anh ta.
Dáng vẻ hoàn toàn không thích hợp với bầu không khí ở đây.
Yếu ớt, mảnh mai, thuần khiết, nhưng cũng có chút phản nghịch khó thấy, cô giống như người ngoài cuộc trong thế giới nhục dục này, ánh mắt luôn lạnh lùng pha lẫn khinh thường.
Hah, chỉ muốn đè cô lên trên giường, chọc cho cô khóc, nhìn đôi mắt lạnh lùng kia đỏ ửng, mê mang sung sướng, cần cổ tinh tế tựa như thiên nga, đẹp tới mức người ta chỉ muốn bóp chặt.
Lần đầu tiên người đàn ông gặp người phụ nữ, phần lớn chỉ nghĩ tới chuyện "lên giường" hay "không lên giường" mà thôi.
Hiển nhiên, Christa hoàn toàn phù hợp với khẩu vị của KarlHeinz.
Nhưng theo đuổi cô không quá thuận lợi. Mỗi lần tặng lễ vật, cô đều chỉ lễ phép "Cảm ơn", mời đi ăn tối, cô luôn lấy cớ cự tuyệt.
KarlHeinz không gấp, anh ta luôn hưởng thụ quá trình chinh phục. Nhưng có vẻ bố của cô lại nóng nảy, vụng về đánh thuốc con gái, trực tiếp ném cô lên giường của anh.
Mỹ vị tới miệng, đương nhiên KarlHeinz sẽ không cự tuyệt, cái gọi là anh tình tôi nguyện chỉ là phù du. Vẫn nên thúc đẩy tiến độ thử nghiệm càng nhanh càng tốt, đặc biệt là khi "lễ vật" đang ở trước mặt mình.
Đó là một đêm tuyệt diệu. Không thể tin được đây lại là lần đầu tiên của cô, vừa ngây ngô lại mời gọi, KarlHeinz chưa bao giờ được thưởng thức thứ cảm giác này. Phải biết rằng, Vampire nữ không bao giờ trao trinh tiết cho chồng mình, trong kỳ trưởng thành bọn họ giao du với rất nhiều bạn trai, cùng nhau chìm trong dục vọng, mà đây chỉ là lạc thú của con trẻ, không ai thèm quan tâm.
Làm Vua, đương nhiên KarlHeinz cũng từng được trinh nữ mời gọi, nhưng tất cả mới chỉ mười hai, mười ba tuổi, anh ta không thích loại hình này.
Cho nên đây là lần đầu tiên anh ta được làm tình với trinh nữ. Nói thật, anh ta rất thích. Vì thế anh ta quyết định cho cô một đặc quyền, từ "tình nhân" nâng cấp thành "Tam phu nhân".
Đây là vinh quang vô cùng tôn quý, chỉ tiếc đối phương không cảm kích, bỏ đi không lời từ biệt.
KarlHeinz rất thích chơi trốn tìm. Đương nhiên, cái gì cũng phải có sự trả giá của nó, sau khi chơi xong, anh ta nhốt cô trên tháp cao.
Thú cưng nghịch ngợm thì cũng vui đấy, nhưng tuyệt đối không được chạy trốn. Huống hồ anh ta cũng không mong người khác nhúng chàm vẻ đẹp thuần khiết của cô, KarlHeinz quyết định, mãi mãi nhốt cô ở đây.
Cứ như vậy, Christa trở thành kho báu chỉ mình KarlHeinz biết.
Cũng là thứ bảo bối trân quý anh ta ngoài ý muốn có được.
Anh ta mê muội cô. Phải biết rằng trước kia mấy tháng anh ta mới về lâu đài một lần, nhưng từ khi cô tới, nhất định một tháng anh ta sẽ trở về một lần.
Thời điểm tộc Wolf xảy ra nội loạn, thậm chí anh ta còn không có thời gian qua chỗ tình nhân. Cho dù lúc sau có người mới, vị trí của cô mãi mãi không thay đổi.
Sau đó hai người mâu thuẫn vì cái chết của Beatrix, anh ta nhận ra.... mình có hơi chút thích cô.
Mà hiển nhiên cô không thích anh ta.
Nhưng vậy thì có sao? Từ đầu đến chân cô đã là người của anh, KarlHeinz chỉ chú trọng kết quả, không quan tâm quá trình.
So với việc bồi đắp tình cảm với cô, anh vẫn coi trọng thử nghiệm hơn cả.
Giám thị từng đường đi nước bước của Richter, móc nối với nhà thờ, sắp xếp các cô dâu tới cho các con làm quen trước.
Kế hoạch diễn ra rất thuận lợi, KarlHeinz nhàm chán đối đầu với hai đứa trẻ còn sót lại của tộc Thủy Tổ, mà ở buổi tiệc tối nhìn thấy cô, anh ta phát hiện, thật ra anh ta rất nhớ cô, vậy nên anh ta quyết định để cô mang thai con gái của anh ta.
Tuy rằng cô hạ thuốc khiến anh ta có hơi bất ngờ, nhưng đó chỉ là chuyện nhỏ, anh ta quyết định tha thứ cho cô.
Nhưng KarlHeinz không ngờ tới, đóa hồng trắng của anh ta sẽ bị vua Thủy Tổ nhúng chàm.
Anh ta biết, cô không dám.
Cô là người thông minh, biết rõ điều gì nên làm điều gì không nên làm, nếu không anh ta cũng không cho phép cô ở bên vua Thủy Tổ lâu như vậy.
KarlHeinz tức giận ném cô vào biển lửa, hay có thể nói, chính là đứa bé chưa chào đời kia.
Khiến anh ta không vui, vậy tốt nhất hãy chết đi.
KarlHeinz đứng trước Subaru đang tức giận, thầm nghĩ, kế hoạch vẫn thuận lợi như cũ, nhưng tâm tình của anh ta không tốt cho lắm.
Rõ ràng anh ta đã giết chết cô, tại sao vẫn cảm thấy không vui?
Cho tới khi nghe tin cô vẫn còn sống, KarlHeinz mới nhận ra, anh ta không muốn cô chết, anh ta thích cô.
Đáng tiếc anh ta đã trao hơn nửa sức mạnh cho Subaru, cô có chỗ dựa, tuyệt đối sẽ không về bên anh.
Nhưng không sao, Vampire sống cuộc sống vĩnh cửu, chưa tới bước đường cùng, đâu ai biết kẻ nào sẽ là người chiến thắng cuối cùng?
A, trước đó, để đề phòng con mèo nhỏ không có lương tâm quên mất anh ta, anh ta thường xuyên tặng lễ vật cho cô.
Về phần vua Thủy Tổ, chờ anh ta giết chết tên đàn ông đáng ghét đó, anh ta sẽ rộng lượng tha thứ cho cô.
Hah, sau khi chinh phục thế giới, cuộc sống lại trở nên thật nhàm chán, không biết nên làm gì bây giờ.
KarlHeinz nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.