Không Làm Nữ Phụ Bạch Liên Hoa

Chương 12:





 

Biên đạo nghe tiếng, đầu tiên là giật nảy mình.

 

Sau đó anh ta khó tin mà nhìn Hề Thời trước mặt.

 


Hề Thời không nói chuyện, gật đầu với Tề Chu đang có vẻ mặt phức tạp, sau đó cô trực tiếp đi về phía trước.

 

Da đầu cô hơi tê dại, không biết sau khi ném vỡ tách trà thì sẽ còn có cái gì nữa.

 

Giang Hành Triệt sẽ tạo áp lực cho tổ chương trình để ép cô bỏ thi? Sẽ phong sát cô trong các ngành nghề? Sau đó ép cô đến bước đường cùng sống không nổi?

 

Chuyện này đối với anh mà nói đều là chuyện đơn giản đến mức chỉ cần một câu nói.

 

Hề Thời cắn răng, không biết trước kia sao mình lại mù mắt như vậy, yêu một người đàn ông như thế.

 

Chỉ có điều là không ngờ, mấy ngày tiếp theo cũng đều được tính là yên bình.

 

Dường như Giang Hành Triệt không tạo áp lực cho tổ chương trình để ép cô bỏ thi, thậm chí là ngoại trừ mấy người trong tổ đạo diễn thì đều không có ai biết Giang Hành Triệt đã từng tới tìm cô.

 

Có điều từ sau đêm đó bị Giang Hành Triệt đến tìm, Hề Thời rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của mấy biên đạo nhìn cô đã thay đổi rồi.


 

Cũng may ánh mắt sẽ không ảnh hưởng đến người ta luyện tập.

 

Hai ngày này Hề Thời dùng tư thế chuẩn bị kiểm tra của học sinh lớp mười hai để học rap trong phòng luyện tập, sự cố gắng của cô kéo được không ít hảo cảm, một làn sóng fan nhan sắc vốn dĩ chỉ liếm nhan sắc cũng bắt đầu bị dáng vẻ cố gắng này làm cho cảm động, bắt đầu chuyển sang thành fan chính thức.

 

Vì vào lần phát sóng đầu tiên của đã có ngàn vạn fans nhan sắc tìm nhầm người mà dẫn tới một làn sóng lưu lượng lớn, sau khi mọi người xem thì giật mình, chương trình này hình như cũng không tệ, cuộc sống bình thản chính là phải nhìn một đám cáp nhân lôi kéo anh đến tôi đi, thế là lượt xem gần đây của càng ngày càng cao cũng càng ngày càng hot, ngược lại bên cạnh lúc phát sóng thì khí thế ào ạt, bởi vì một vài thay đổi quy tắc cuộc thi, không có thí sinh đặc biệt nên thành tích không như mong muốn cho lắm.

 

Tập quay hình chia đội đã phát sóng, trong , Hề Thời đảm đương vị trí read + nhóm Lưu Quang toàn người hung dữ sẽ thành một nhóm, rõ ràng đã thành công có một đội ngũ làm điểm nhấn trước buổi công chiếu thứ hai.

 

Trong phần phát sóng trực tiếp ở phòng luyện tập của nhóm Lưu Quang mỗi ngày đều đầy ắp người.

 

Có vài người lúc vừa vào xem vốn cho rằng phát sóng trực tiếp như thế này sẽ nhàm chán, không nghĩ tới sự phối hợp của tiểu bạch hoa read + toàn người hung dữ lại hấp dẫn ngoài ý muốn.

 

Đội khác cũng có con gái, các thành viên trong đội đối với con gái đều rất săn sóc cũng đều rất lịch sự, hỗ trợ đánh tiết tấu, mang cơm, viết lời, chỉ có trong phòng luyện tập của nhóm Lưu Quang là không được hưởng một chút phúc lợi giới tính nào, thảm nhất chính là Hề Thời đảm đương read.

 

Mấy ngày đầu tiên Hề Thời vẫn luôn nằm sấp trên bàn nhỏ đọc vần chân, nghe thấy bọn Icy đang rap Freestyle, lần đầu tiên trong đời nghe thấy người ta rap Freestyle tại hiện trường, Hề Thời nhịn không được mà quay đầu len lén nhìn.

 

Sau đó, cô vừa quay đầu đã bị Bát Lục bắt được, anh ta rống lên: “Nhìn cái gì mà nhìn! Người hát read có tư cách để nhìn!”

 

Hề Thời sợ bắn cả người, yên lặng quay lại tiếp tục đọc.


 

Dáng vẻ yếu đuối đáng thương khiến phần bình luận trên màn hình toàn là: [Đau lòng ha ha ha ha ha ha ha]

 

Hề Thời đọc vần chân một hồi, lại bắt đầu xem video rap cần phải xem khi vào nhóm Lưu Quang.

 

Những video này vừa xem thì rất sôi nổi, nhưng không nén được sự buồn tẻ vì cứ không ngừng lặp lại, thế là sau khi đã xem nhiều, bạn học nữ ngồi trước bàn học không nhịn được, nhìn màn hình mà mí mắt đánh nhau.

 

Đầu gật gà gật gù, giống như gà con mổ thóc, dáng vẻ vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu.

 

Hề Thời vỗ vào miệng, ý thức mơ hồi, chỉ có điều buồn ngủ rồi buồn ngủ, đột nhiên cô cảm nhận được tia sáng trước mắt trở nên tối đi.

 

Ánh mắt của cô híp lại thành một cái khe nhỏ.

 

Trước mắt là một cái dây nịt.

 

Cô hơi tỉnh táo lại, ngẩng đầu.

 

Sau đó cô nhìn thấy sáu người của nhóm Lưu Quang vây xung quanh cái bàn học nhỏ của cô, mỗi người đều nhìn từ trên cao xuống, xoay quanh ba trăm sáu mươi độ không góc chết, cúi đầu nhìn chằm chằm cô ngủ gà ngủ gật.

 

!!!

 

Hề Thời lập tức bị dọa sợ đến mức không ngồi vững, phịch một cái té xuống.

 

Phần bình luận trên màn hình đã bị tình cảnh này làm cho cười nghiêng ngả, có người làm cái này thành hình động, trong siêu thoại của tưng bừng nhộn nhịp, thậm chí còn bị mấy cái tài khoản marketing chia sẻ.

 

[Ôi má ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]

 

[Có thể xem rap đến ngủ gà ngủ gật, cũng là nữ thần tiên, thả like.jpg.]

 

[Cho nên hôm nay Hề Thời lại chịu đòn hiểm của rap rồi đúng không?!]

 

[Weibo của Hề Thời là gì vậy! Muốn theo dõi mà vẫn không tìm thấy!]

 

[Đáng yêu quá đi! Thật là toàn người hung dữ ha ha ha ha ha ha ha.]

 

[Hu hu hu hu mặc dù nói toàn là người hung dữ nhưng mà mọi người nhìn phía trước xem, Bát Lục kịp thời chống cái bàn Hề Thời mới không kéo ngã cái bàn, Đại Dược dời cái ghế ra ngoài, Icy kéo lấy cánh tay cô xốc lên đó! Những cái này con mẹ nó đều là chi tiết nhỏ đó!]

 

[Không dối gạt mọi người, cái nhóm này, tôi thật sự đổ rồi!]

 

[Đổ rồi +1]

 



 

Hề Thời biết bây giờ chương trình hình như đã hơi hot rồi, nhưng cô không biết người bên ngoài nhìn cô như thế nào.

 

Ngày đầu tiên cô lên hot search đã bị mắng rất nhiều, cho nên cô tận lực né tránh, không vào xem, tất cả tinh thần sức lực đều vùi vào trong học tập.

 

Đặt nền tảng là quan trọng nhất, sau khi Hề Thời trải qua bốn ngày đọc vần chân và xem tư liệu, mấy lần xin xỏ, hôm nay cuối cùng cô cũng có tư cách chính thức gia nhập vào buổi huấn luyện thường ngày của nhóm Lưu Quang.

 

Bởi vì Hề Thời đảm đương read chính thức bắt đầu huấn luyện, hôm nay trong phát sóng của người xem đặc biệt nhiều hơn.

 

Trong buổi phát sóng đều là bầu không khí xem giải trí, vui vẻ rộn rã.

 

Nội dung đầu tiên trong buổi huấn luyện chính thức của Hề Thời chính là mô phỏng theo và hát theo.

 

Thật ra cô đã tự mình bí mật lặng lẽ luyện tập rồi, Hà Đậu và Mia đều nói cô có tiến bộ.

 

Trong phòng luyện tập mở beat nhạc đệm vô cùng nhịp nhàng.

 

Năm người còn lại của nhóm Lưu Quang đều ngồi dưới sàn nhà, lần này người dạy Hề Thời chính là Đại Dược, hai người cùng đứng ở giữa phòng luyện tập.

Đại Dược lay động thân thể theo tiết tấu, trong khoảnh khắc đến tiết tấu, anh ta giơ micro lên: “Freestyle của tôi có rất nhiều lời nói không hết, bạn nhìn thấy chưa, đây gọi là làm HEIPAR*.”

 

*Heipar / HEIPAR là một thương hiệu theo xu hướng bắt nguồn từ các yếu tố hip-hop và rock đường phố của châu Âu và Mỹ. Ý tưởng thiết kế là sự tự do cổ điển và các mẫu văn học thú vị, thể hiện một phong cách sống động và tinh tế hơn.

 

Hề Thời cũng gật đầu theo tiết tấu, đi vào ở một điểm tiết tấu khác: “Yo, Freestyle của tôi có rất nhiều lời nói không hết, bạn nhìn thấy chưa, đây gọi là làm HEIPAR.”

 

Câu đầu tiên kết thúc, dường như có chút ngoài ý muốn, Hề Thời theo được rồi.

 

Ngoại trừ giọng có chút non nớt có chút đáng yêu nhưng tiết tấu đều không sai.

 

Sau khi nghe thấy Hề Thời rap, Đại Dược dường như hơi sửng sốt, mặc dù anh ta đã cố ý chọn một bài đơn giản nhất nhưng không ngờ rằng câu đầu tiên của cô lại không tệ.

 

Thế là ngay sau đó anh ta tiếp tục, thậm chí còn tăng nhanh tốc độ một chút: “Đây là sự tự do HEIPAR thuộc về ông đây, tựa như khinh khí cầu bay lượn trên trời mây.”

 

Bởi vì đã theo được câu đầu tiên rồi, lúc này Hề Thời tự cảm thấy cũng không tệ lắm, cô hướng về phía tấm gương làm ra động tác tay swag: “Đây là sự tự do HEIPAR thuộc về ông đây, tựa như khinh khí cầu bay lượn trên trời mây.”

 

Câu này vậy mà cũng theo kịp.

 

Trong phòng phát sóng đột nhiên bắt đầu high lên:

 

[Ôi má 666666.]

 


[Chẳng lẽ đây chính là ma lực của rap?]

 

[Không chịu đòn hiểm uổng công, nhiều video như vậy không xem phí công!]

 

[Hề Thời cố lên!!! Xông lên!!!]

 


 

Hề Thời theo hai câu trước đó xong, nhìn thấy vẻ mặt của năm người ngồi dưới đất dường như cũng không tệ lắm.

 

Cô biết bọn họ hài lòng.

 

Đại Dược cũng cười một cái, sau đó liếc nhìn Bát Lục, Bát Lục lập tức hiểu rõ, đột nhiên tăng nhanh tiết tấu beat.

 

Lời ca đột nhiên giống như hạt đậu lớn nhảy ra từ trong miệng Đại Dược: “Tôi vì HEIPAR chết, tôi vì HEIPAR mất, chính là muốn để cho bạn biết tôi điên cuồng thế nào, HEIPAR trên đường một đi không trở lại, tôi chính là yo chúa tể lớn nhất của bản thân tôi, đây không phải là trò chơi, không phải là bí mật, ông đấy chính là King lợi hại nhất thế giới!”

 

Quần chúng trong phòng phát sóng cũng đều bị tốc độ nói của Đại Dược làm cho kinh ngạc, tất cả đều ngớ người.

 

Chẳng trách rap trong tiếng Trung lại gọi là lắm mồm, sự quanh co của lưỡi này thật sự là vượt qua trình độ hiện tại rồi.

 

Sau đó tiêu điểm một lần nữa tập trung lên trên người Hề Thời.

 

Bởi vì vừa rồi đã thành công theo được hai câu, hiện tại lòng tự tin của cô một lần nữa tăng lên, nghe được một đoạn tốc độ thật nhanh của Đại Dược, cô vậy mà cũng không sợ hãi lắm.

 

Kèm theo nhịp trống, cô mang theo lòng tự tin, tốc độ nói cực nhanh tiến vào tiết tấu: “Tôi vì HEIPAR chết, tôi vì HEIPAR mất, chính là muốn để cho bạn biết tôi… aw!”

 

Hề Thời đột nhiên ngồi xổm trên mặt đất.

 

Mọi người: [Làm sao vậy???]

 

Sáu người của nhóm Lưu Quang cũng đều chạy lên, có người cúi xuống, có người trực tiếp ngồi xổm trước mặt Hề Thời.

 

“Làm sao vậy?” Bọn họ hỏi.

 

Hề Thời chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nói không rõ ràng: “Tôi ắn úng ầu ưỡi ồi. (Tôi cắn trúng đầu lưỡi rồi)”

 

Nói xong, bất kể là ở hiện trường hay là ở phòng phát sóng, toàn bộ bầu không khí tựa như đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.

 

Mọi người phản ứng lại.

 

Hề Thời cắn trúng đầu lưỡi rồi.

 

Vì sao Hề Thời lại cắn trúng đầu lưỡi?

 

Bởi vì vừa rồi cô đang nói lắm mồm.

 

Sau đó không lắm mồm được, tốc độ nói quá nhanh, từ lắm mồm biến thành cắn lưỡi.

 


Sau khi phản ứng được với sự thật này, giống như thần giao cách cảm, đầy phần bình luận màn hình tất cả đều là:

 

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha]

 

[Tôi con mẹ nó cười đến mức đất lở núi sập tráng sĩ chết, rồi mới có thang trời đường đá móc nối liền nhau*]

 

*Câu thơ trong bài thơ Thục Đạo Nan của Lý Bạch.

 

[Cắn trúng đầu lưỡi, cười điên con mẹ nó rồi ha ha ha ha ha ha ha.]

 

[Người ta là rapper lắm mồm, Hề Thời là rapper cắn lưỡi mịa nó ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]

 

[Sao lại đáng yêu như thế!]

 

[Hu hu hu hu mặt của tiểu khả ái đau đến đỏ lên rồi, tôi rõ ràng là nên đau lòng, thế nhưng vì sao bây giờ tôi lại cười ra tiếng.]

 

[Tôi đã nói Hề Thời làm sao có thể tiến bộ nhanh như vậy! Theo kịp được tiết tấu hai câu liền bắt đầu đắc ý khiêu chiến độ khó cao như vậy ha ha ha ha]

 


 

Trên mặt Đại Dược có chút áy náy.

 

Dù sao thì cũng là anh ta tăng tốc độ quá nhiều, dẫn đến Hề Thời cho rằng bản thân cô cũng làm được, bắt chước theo, sau đó cắn trúng đầu lưỡi.

 

“Có cần đến phòng y tế xem một chút không?” Đại Dược hỏi.

 

Hề Thời không trả lời, chỉ cảm thấy đầu lưỡi của mình hiện tại đã đau đến mức sắp không phải là của mình nữa rồi.

 

Đau đến mức hiện tại cô đất lở núi sập tráng sĩ chết, quả thật muốn khóc.

 

Hốc mắt cô xót rồi.

 

Sau đó đang chuẩn bị khóc, vẻ mặt đưa đám, lại đối diện với sau người của nhóm Lưu Quang, toàn người hung dữ.

 

Lúc này, cô đột nhiên nhớ tới ngày đầu tiên bọn họ tập quy tắc cho cô đã nói lời hung ác ---

 

Ghét nhất là con gái khóc, rơi một giọt nước mắt, chạy một vòng, mười giọt, mười vòng.

 

Hề Thời giật mình một cái.

 

Sau đó cô đột nhiên ngẩng đầu lên, hít vào một hơi.

 

“Làm sao vậy?” Icy thấy hành động khác thường của Hề Thời thì nhíu mày lại hỏi.

 

Hề Thời chống đỡ đầu lưỡi đau đến chết, vừa nhẫn nhịn vừa cảm thấy cuộc đời mình từ đây cũng bắt đầu thăng hoa.

 

Cô lớn miệng nói: “Ông hể hóc, ừng hạt ôi, ôi hông hóc. (Không thể khóc, đừng phạt tôi, tôi không khóc)”

 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.