Không Gian Nơi Tay

Chương 28: La Đồng




Edit: NguyetNhi
‘Phanh’ lại là một tiếng nổ mạnh nữa truyền đến.
Đây là thanh âm vật nặng rơi xuống đất, ngay sau đó, vách tường bên cạnh bị đốt cháy. Mà lúc này, mùi máu tươi trong không khí càng ngày càng đậm, trên đường truyền đến tiếng bước chân chầm chậm, cước bộ mỗi người không đồng nhất, thậm chí còn có cả thanh âm vật nặng bị kéo đi, đây là tiếng bước chân của tang thi.
Ngoài cửa sổ, một mảnh bóng người đen ngòm đang di chuyển, đang từ từ, chậm rãi, cùng hướng về một chỗ, đó là nơi mùi máu tươi phát ra nồng đậm nhất.
Lâm Băng đem thân thể của mình lui vào sâu bên trong, thời điểm những con tang thi đi qua, thậm chí hô hấp của cô còn ngừng lại. Những con tang thi đó ngửi được mùi máu đã muốn điên lên rồi, cũng không để ý đến sự thương tổn mà ánh nắng mặt trời gây nên, cố tình lại cứ đi về phía trước, không biết ở nơi đó, đến tột cùng có cái gì mà có thể hấp dẫn tang thi đến vậy.
Trong lòng Lâm Băng trầm xuống, trong đầu cũng nghĩ đến một nguyên nhân, ở giai đoạn sau của mạt thế, tang thi cấp bốn đã bắt đầu giết hại nhân loại, chúng nó biết trong đầu nhân loại có thứ năng lượng mà chúng cần, những con có chỉ số thông minh cao một chút thì biết dùng móng vuốt của mình để lấy năng lượng hạch bên trong, còn ngược lại nếu mà chỉ số thông minh thấp một chút sẽ trực tiếp ăn toàn bộ đầu của nhân loại.
Tình trạng giống như bây giờ, có thể khiến cho đàn tang thi xảy ra bạo động, trừ bỏ máu thịt tươi mới ở bên ngoài, còn có năng lượng.
Lâm Băng mơ hồ cảm thấy bản thân giống như vừa nghe thấy tiếng gầm gừ của động vật. Động vật, chỗ này ngay cả con người còn không có thì lấy đâu ra động vật? Lâm Băng đem lỗ tai của mình dán lên cửa sổ thủy tinh bên cạnh, tập trung tinh thần, liền nghe thấy thanh âm dã thú gầm rú từ xa truyền lại.
Dã thú?
Là biến dị thú cấp một sao, biến dị thú cấp một thường là những con động vật bị biến dị như rắn, mèo, chó, gà...... Mặc kệ là động vật thông thường hay nhưng loài thú quý hiếm, chúng thường sẽ sống trên núi hoặc trong rừng rậm nguyên sinh, mạt thế xảy ra là lúc sẽ có một bộ phận sinh ra biến dị, những con thú này được gọi chung là biến dị thú.
Biến dị thú có thân hình to lớn, các cơ quan trên cơ thể cũng trở nên cực kì kiên cường dẻo dai, biến dị thú rất hung dữ khát máu, thái độ đối với nhân loại lại không giống nhau, so với các loài chó mèo, ban đầu đều có chủ nhân thuần hóa, sau khi mạt thế đến nếu chủ nhân không có chết, thì những con chó mèo bị biến dị đó sẽ vẫn còn nghe lời chủ nhân như trước kia, nhưng mà, những con thú biến dị này chỉ biết nghe lời chủ nhân của mình, nếu như chủ nhân bất ngờ chết đi hoặc mất tích, thì những con thú biến dị này sẽ hành động theo bản năng của chúng, chậm rãi biến thành một con dã thú thật sự, thậm chí chúng bắt đầu ăn thịt người.
Mà các loài rắn, hổ, cá sấu biến dị, hoàn toàn trở thành kẻ thù của nhân loại.
Nếu bạn nghĩ tới việc ở trong hoàn cảnh mạt thế này mà vượt qua cả đời trên núi, thì không cần nói đến rắn biến dị, heo biến dị, khỉ biến dị các loại, chính là trên núi vẫn tồn tại những đàn muỗi và ong biến dị, từng phút đồng hồ cũng có thể làm bạn đi chầu Diêm vương.
Giai đoạn trước của mạt thế, biến dị thú không có khả năng xuất hiện ở trong thành phố a~.
Trong lòng Lâm Băng cảm thấy rất kỳ quái.
Mặc kệ, cũng không quản nó là biến dị thú hay không, một mảnh đen ngòm bên ngoài tất cả đều là tang thi, dị năng của cô cũng chưa khôi phục lại được, mà cô lại không thể tiến vào không gian để trốn, cô vẫn nên thành thật đứng ở đây thôi. Chỉ cần không liên lụy đến cô, tất cả đều có thể dễ nói chuyện.
Hiện tại cô cần phải cẩn thận suy nghĩ xem tiếp theo nên làm như thế nào.
*
Hai chân của La Đồng đang run rẩy, một bàn tay bám chặt trên vách tường, trên đầu đổ đầy mồ hôi, thân thể có chút mềm nhũn. Chiếc rèm cửa sổ cũ kỹ đã được kéo lên che khuất tầm nhìn với bên ngoài, hắn dựa lưng vào tường, đầu cúi xuống, những giọt mồ hôi lớn nhỏ từ trên trán rơi xuống nền nhà, một giọt lại một giọt rơi xuống. Một bàn tay gắt gao che lại miệng của mình, nhớ tới một màn vừa mới nhìn thấy được, tay của hắn càng ngày càng siết chặt lại, nếu không phải chính mình nhanh tay, kịp thời bịt miệng lại, khẳng định vừa rồi hắn sẽ phát ra một tiếng hét chói tai.
Tuy rằng giới tính của hắn là nam, nhưng hắn cũng là người, cũng sẽ biết sợ.
Nhưng mà mới vừa rồi hắn nhìn thấy cái gì, là một con báo lớn bằng một ngọn núi nhỏ, ít nhất cao khoảng mười mét, một đôi mắt báo to bằng đầu người, ánh mắt đó lạnh như băng, hàm răng cứng rắn giống như thép vậy, bốn chân thon dài mạnh mẽ, ngay cả cái đuôi cũng tràn đầy sức mạnh, chỉ cần cái đuôi đó nhẹ nhàng hất lên,thì ngay lập tức nửa tòa nhà hai tầng liền sụp đổ, trên mặt đất tràn đầy gạch vỡ.
Con quái vật này mới vừa đi săn thức ăn, con mồi của nó là một con gà. Con gà kia cũng không phải gà bình thường, đó là một con gà trống cao năm mét! Màu sắc xinh đẹp, đôi mắt của nó tràn đầy sự hung ác, nhưng mà chỉ trong nháy mắt, con gà cao năm mét đó đã bị con báo kia cắn đứt cổ, máu gà chảy đầy trên đất, mùi máu tươi khiến cho những con tang thi xung quanh trở nên bạo động.
La Đồng tận mắt chứng kiến con gà kia bị con báo lớn cắn đứt yết hầu ngay trước mặt mình, cũng tận mắt nhìn thấy máu gà bắn tứ tung, chỗ cổ gà và mạch máu bị cắt đứt còn đập loạn thêm hai lần nữa mới dừng lại, bịch, bịch.
Hắn dám thề con báo đáng sợ kia đã nhìn thấy hắn! Còn hướng hắn lộ ra ánh mắt khinh thường, khi đó, trên răng nanh của con báo này vẫn còn một ít máu thịt, nếu không phải con gà trống kia đủ lớn, đủ để lấp đầy bụng của nó, chứ không chỉ sợ con báo này nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn!
Cuối cùng thì cái thế giới này đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại xuất hiện nhiều sinh vật đáng sợ như vậy!
Con báo kia ngậm lấy con gà thoải mái nhảy lên nóc nhà, giống như muốn rống một tiếng, nhưng mà miệng còn đang ngậm đồ ăn, cũng không tiện nhả ra, vì thế nó đành phải từ bỏ ý nghĩ đó, bốn chân mạnh mẽ bắt đầu chạy nhảy trên nóc nhà, từ tòa nhà này nhảy đến nóc nhà kia, sau đó chạy về phía rừng cây tươi tốt, chỉ có con gà kia bị nó ngậm trong miệng vẫn đang không ngừng chảy máu, hoặc là bởi vì biến dị, thân thể to lớn, máu cũng đặc biệt nhiều, mãi cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng của nó thì mùi màu tươi vẫn còn vương vẩn trong không khí.
Tất cả những con tang thi quanh ngã tư đường đó đều chạy ra ngoài, hương vị máu thịt trên mặt đất rất là hấp dẫn chúng, từ xa đã phát ra hương vị mê người, những con tang thi không có chỉ số thông minh khi đứng trước hai lựa chọn lấy và bỏ, tự nhiên chúng sẽ lựa chọn cái thứ nhất, chính vì thế nên những con tang thi này đều không thèm quan tâm tới việc ánh nắng mặt trời có thể tổn thương chúng, tất cả đều hướng đến nơi phát ra mỹ vị chúng thích.
Nhóm tang thi đó hành động cực kì chậm chạp, lúc này chúng toàn bộ đều tập trung hướng về một nơi, ngoài hai bên ngã tư đường, hai bên cửa hàng cùng ở giữa là căn hộ, ngoại trừ một ít tang thi hành động bất tiện, thì cả con đường đều trống không.
La Đồng cực kì rõ ràng, đây là một cơ hội tốt cho hắn, cũng là cơ hội duy nhất để rời khỏi nơi này!
......
La Đồng, giới tính nam, hai mươi mốt tuổi, là sinh viên năm ba khoa sinh học.
Hắn ở bên ngoài trường học, hiện tại trường học cho nghỉ hè, hắn muốn thi nghiên cứu sinh, vừa vặn về nhà chuẩn bị ôn tập, hiện tại đang là tháng bảy, tháng hai sang năm sẽ bước vào kỳ thi, thời gian rất gấp. Nhưng không nghĩ tới, mới về nhà có mấy ngày, thành phố H liền xảy ra chuyện, đầu tiên là trận mưa to xảy ra trong hai ngày, cha hắn bị kẹt ở nhà bà ngoại, nhà bà ngoại ở vùng nông thôn, cách thành phố H bà giờ đi xe, đường đã được đổ xi-măng, nhưng mà quá nhỏ hẹp, bởi vì trời mưa to, ba mẹ hắn cảm thấy đi ra bên ngoài không an toàn, liền ở lại nhà bà ngoại hai ngày.
Hắn một mực ở trong nhà, nhưng bởi vì mẹ không có ở nhà, đồ ăn trong tủ lạnh đã sớm bị hắn ăn hết, hắn cũng không muốn nấu cơm, thời điểm ngày thứ hai, chín giờ sáng hắn vẫn còn chạy ra ngoài mua một ít đồ ăn nóng cùng với mấy gói mì ăn liền, thời điểm trở về nhà cả người đều ướt đẫm, hắn sợ bị cảm lạnh. Vừa trở về liền tắm rửa thay quần áo luôn, không nghĩ tới tối hôm đó vẫn bị sốt ......
Hơn nữa cả người đều nóng khủng khiếp, thần trí cũng trở nên mơ hồ không rõ.
Hắn chỉ nhớ rõ, giống như có người gõ cửa nhà mình, liên tục không ngừng,...... Thời điểm hắn tỉnh lại đã là nửa đêm ngày hôm sau, ba cùng mẹ vẫn không có trở về, chính hắn lần mò dậy đun một ấm nước, pha một gói mì ăn liền, trong lúc ăn cảm thấy nó giống như là mỹ vị vậy, đoán chừng là do quá đói.
Hắn ăn xong liền phát hiện có người gõ cửa nhà mình, ngoài cửa sổ tối đen một mảnh, ngay cả một ngôi sao cũng không có, hắn nhìn xuống đồng hồ trên tay mình, ngày 30 tháng 7, rạng sáng 2 giờ 15 phút. Giờ này ba mẹ hắn không có khả năng trở về, vậy thì là ai đang gõ cửa nhà mình?
La Đồng là sinh viên khoa sinh học, khi thí nghiệm cũng đã giải phẫu qua thi thể của động vật, cũng không cảm thấy có gì đáng sợ, lá gan không tính là nhỏ. Nên hắn trực tiếp đi đến bên cạnh cánh cửa, thông qua mắt mèo trên cửa nhìn ra ngoài. Năm nay nhà hắn tính đổi cửa chống trộm, thời điểm tết năm ngoái, trong nhà bị kẻ trộm ghé thăm, thịt cá chuẩn bị cho năm mới đều bị trộm đi, lúc đó mẹ hắn cực kỳ tức giận, trực tiếp thay đổi cửa sổ, còn kéo lưới bảo vệ, trong nhà đề phòng cực kỳ chặt chẽ, quả nhiên sau đó liền không bị mất trộm nữa.
Người bên ngoài mắt mèo hắn có biết, là chú Lưu bán điểm tâm sáng dưới lầu, việc làm ăn cũng rất thuận lợi, là một người hiền lành. Mà lúc này chú Lưu đứng ngoài cửa toàn thân quần áo đều là máu, giờ phút này nửa điểm hiền lành cũng không thấy, ngược lại là một bộ dáng dữ tợn, trên trán thiếu mất một miếng thịt, một con mắt màu đen bây giờ lại chuyển thành màu xám tro, một con mắt khác đã rớt ra bên ngoài, chỉ thấy bên trong đó tối đen như mực, nhìn thấy rất dọa người. Nửa bả vai cũng không thấy, một cánh tay mất một nửa, tay còn lại đều là máu, ở bên trong móng tay đều là máu màu đen, trong tay là vết máu đã đông lại, không chỉ có dùng móng tay cào cửa, mà ngẫu nhiên còn dùng đầu đập vào cửa.
Trái tim nhỏ bé của La Đồng đập thình thịch, thiếu chút nữa liền rớt ra bên ngoài, tay hắn run rẩy khóa trái cửa lại, lại chạy đến ban công, đem toàn bộ cửa sổ đóng kín, cho dù có lưới chống trộm bên ngoài hắn cũng không cảm thấy an toàn.
Làm xong mọi chuyện hắn liền nhanh chóng chạy tới phòng khách cầm điện thoại lên, lo lắng gọi điện thoại cho bà ngoại, hắn cũng mặc kệ bây giờ là nửa đêm, chuyện này thật sự rất dọa người. Bà ngoại không có nhận điện thoại, hắn khẩn cấp gọi điện cho ba mẹ, còn có di động của cậu mợ...... Nhưng tất cả đều không có ai nhận máy.
Gọi vô số lần, kết quả vẫn không có ai trả lời điện thoại.
Ngày đó, La Đồng ngồi ở trên ghế sofa một đêm. Cả một đêm, hắn không ngừng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ bên ngoài, hắn cũng không biết mình đang nghĩ cái gì nữa.
Buổi sáng ngày thứ hai, lúc mặt trời lên cả người hắn đều rất bình tĩnh, giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh. Tám giờ sáng, hắn còn pha mỳ ăn, xong khi ăn xong, hắn liền mở điện thoại ra xem tin tức, xem xong tin tức liền lên mạng, trời tối thì đi ngủ.
Bắt đầu từ buổi chiều ngày thứ ba, trên mọi con đường liền không còn những tiếng kêu thảm thiết nữa, nơi này ngay cả một tiếng động cũng không có, giống như biến thành một con phố chết, ban đêm chỉ còn lại những thanh âm hoạt động của quái vật.
Sau này hắn phát hiện những con quái vật đó buổi tối sẽ tự động tụ tập lại với nhau, buổi tối hắn sẽ không bật đèn, hơn nữa thời điểm ban ngày cũng sẽ kéo toàn bộ rèm cửa sổ lên, trốn ở trong bóng đêm, như vậy mới có thể làm cho hắn cảm thấy an toàn.
Hắn chỉ có một mình, cũng không dám rời khỏi đây, hắn gọi điện thoại cầu cứu 110,119,112 đều không có người trả lời.
Cứ như vậy lại qua tiếp hai ngày, hắn ở dưới lầu gặp được một cô gái xa lạ trẻ tuổi, cô gái kia rất mạnh, có thể chủ động giết chết tang thi, khi đối phó với những cái xác chết này mặt không hề đổi sắc, giống như đây chỉ là một trò chơi, ra tay không chần chờ, mỗi gậy đều đánh trúng đầu tang thi.
Lúc đó, La Đồng động tâm tư, theo quan sát của hắn thì cô gái này rất mạnh, nếu đi theo cô ấy...... Nhưng mà, người lợi hại như vậy sẽ đồng ý mang theo một phế vật như hắn hay sao?
......
Hiện tại La Đồng cũng không kịp nghĩ xem có được hay không, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khởi địa phương quái quỷ này thôi, hôm nay gặp phải một con báo lớn cắn chết một con gà trống, nhưng mà ngày mai thì sao, nói không chừng nó sẽ nhắm vào hắn, mang hắn ra làm đồ ăn, thời điểm nó rời đi đã nhìn hắn với ánh mắt như vậy!
La Đồng thay đổi một bộ quần áo khác, bao bọc cả thân thể của mình lại, quần áo là đồ thể thao mùa thu, có chút dày, mặc vào liền rất nóng, nhưng mà La Đồng cũng không dám cởi ra, hắn biết rõ, một khi bị những con tang thi này cắn trúng, hoặc là hắn không cẩn thận dính phải một ít máu trong đầu tang thi (Nguyệt: màu đỏ đen đó các bạn), hắn sẽ biến thành những con quái vật chỉ biết ăn thịt người!
Hắn đem chiếc cặp hồi còn học cao trung* lấy ra (*: QT dịch là trường trung học bậc cao, mình cũng không rõ ý này lắm), bên trong đã sớm chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết, quần áo để tắm rửa, mì ăn liền, bánh bích quy, còn có nước khoáng, và một ít thuốc cảm cúm có trong nhà,...... Mỗi loại đều mang theo một ít, tất cả những gì hắn có thể nghĩ đến đều đã mang theo rồi. Những thứ còn có thể sử dụng được nhưng nếu nặng quá thì hắn không dám mang theo, hắn chỉ có thể mang bấy nhiêu thôi, nếu mang nhiều hơn chỉ sợ trong quá trình chạy trốn sẽ làm bản thân bị liên lụy.
Chuẩn bị tốt mọi thứ, La Đồng từ trong phòng bếp cầm lấy một con dao thái, đó là con dao lớn nhất trong nhà hắn, chuyên dùng để chặt. Hắn còn tìm thêm một cái khẩu trang màu trắng, là mua lúc hắn bị bệnh, hiện tại vừa vặn có thể dùng tới nó.
Từ chỗ mắt mèo nhìn ra bên ngoài, hàng lang đã sớm trở nên vắng vẻ, trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra, vừa rồi toàn bộ tang thi chắc hẳn là đã đuổi theo con báo lớn kia rồi, hiện tại chính là một cơ hội tốt nhất của hắn.
La Đồng mở cửa, cẩn thận thò đầu ra ngoài xem xét tình huống xung quanh, nhà hắn ở lầu hai, cực kỳ may mắn. Trong tay hắn cầm con dao, nhanh chóng chạy ra ngoài, chạy tới chỗ vừa rồi Lâm Băng giết tang thi, cô gái đó nhất định là chưa đi xa, hiện tại tang thi không có ở đây, hắn có thể yên tâm lớn mật mà tìm!
*
“Này --! Vị tiểu thư vừa mới giết những con quái vật kia, cô ở đâu vậy, tôi biết cô vẫn còn ở đây, hiện tại bên ngoài rất là an toàn, cô có thể đi ra ngoài này không?”
Thanh âm của hắn vang vọng khắp con đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.