Không Để Ta Chết Nữa Ta Vô Địch Thật Đấy

Chương 108: Diệp Đại Nhân Có Ngươi Nhất Định Rất Hạnh Phúc Đi 2






Thơ từ, đại khái mấy người vũ phu là không muốn thảo luận.
Bọn họ nghe một chút là được rồi, bàn luận chuyên sâu vậy thì không cần.
Vì thế Ngưu Tiến Hỉ cắt ngang bọn họ, nhìn về phía Thái Hướng Cao, hỏi.
“Thái đại nhân là Trạng Nguyên, đầu óc linh hoạt hơn so với chúng ta, ngươi cảm thấy tiếp theo đây chúng ta nên làm cái gì?”Không ít người nhìn về phía Thái Hướng Cao, đợi đáp án của hắn.
Bọn họ cảm thấy con người Thái Hướng Cao không tệ, tuy không có sức chiến đấu gì, nhưng mà đầu óc rất linh hoạt, thường có thể nói ra kiến nghị khiến cho người khá sáng mắt.
Thái Hướng Cao gãi gãi chỗ sau gáy vừa bị Diệp Ninh đập mạnh, trong lòng nghĩ: “Có lẽ Diệp huynh không thiết ta nói bừa đi?”Đến bây giờ hắn cũng không hiểu vì sao đột nhiên Diệp Ninh lại đánh hắn một cái.
“Không đúng, tự do ngôn luận, từ xưa đến nay chưa thấy có chuyện vì lời nói mà bị phạt.

”“Ừm, nhất định là mình nghĩ nhiều rồi.
”“Ta cũng là vì tốt cho Viện giám sát, Diệp huynh biết nhất định sẽ không trách ta.
”Rất nhanh Thái Hướng Cao đã thuyết phục bản thân.
Sau đó đĩnh đạc nói.
“Theo lý mà nói, tiếp theo đây việc chúng ta nên làm, đều nên do Diệp đại nhân quyết định.
”“Nhưng mà ta nghĩ, Đại Chu là của mọi người, Viện giám sát cũng là của mọi người, chúng ta không thể nào đều đổ dồn hết gánh nặng lên người Diệp đại nhân.
”“Chúng ta nhất định phải chia sẻ áp lực với huynh ấy!”Thái Hướng Cao chỉ vào mọi người nói.
“Các vị lúc trước đều là tinh anh, đều là bởi vì bị chèn ép, bị hãm hại, nên mới bị điều đến Viện giám sát.
”“Chính vì cáo cái gì người được chia theo nhóm, nếu như các vị là những người trọng nghĩa, nhất định sẽ không ở cùng với đám gian tặc và tiểu nhân!”“Bạn bè của mọi người, cũng nhất định đều là người chính trực đúng không?Nghe thế, Ngụy Văn Thông thở dài một hơi, dường như nhớ đến những năm tháng trong quá khứ.
“Đúng thế, khi ta còn làm tổng bộ đầu Giang Nam, kết bạn được với rất nhiều người có lý tưởng cao cả, bọn họ đều rất có năng lực, rất có trách nhiệm.
”“Chỉ đáng tiếc, quan trường đen tối, không dung được bọn họ, cuộc sống rất không được như ý.
”“Có vài người thảm hơn, còn là bởi vì đắc tội với người khác mà bị nhốt vào ngục.
”Đây là một chủ đề nặng nề.
Mọi người nghe xong, cũng đều nhớ về quá khứ.

Bây giờ bọn họ được cứu rỗi rồi, có một khởi đầu thuận lợi.
Nhưng mà bạn bè của mình thì sao?Bọn họ vẫn còn đang sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng!Có lẽ đã bị hiện thực đánh ngã, thừa nhận thất bại rồi; có lẽ vẫn còn đang chống đỡ, chỉ là rất cô độc; có lẽ cũng giống như bọn họ lúc trước, cũng lấy rượu giải sầu, làm bản thân tê liệt.
“Ta ở trong quân, cũng có bạn bè như thế, tình hình của bọn họ cũng tương tự.
”Ngưu Tiến Hỉ nói.
Những người khác đều đồng cảm.
Lần lượt nói ra câu chuyện của mình.
Thật ra đều gần như nhau, đại khái thế giới này là không dung được người tốt.
Những người thật sự có lý tưởng, có phẩm đức, có năng lực, ngược lại cuộc sống đều không như thế.
Đây là một loại mỉa mai đau đớn.
“Ta đã biết là sẽ như thế, thế giới trở nên như thế này, gian thần tiểu nhân ở địa vị cao, ngược lại kẻ sĩ trọng nghĩa lại sống như con chuột qua đường!”“Nhưng đó là quá khứ!”“Bây giờ có Viện giám sát, có Diệp đại nhân!”Đột nhiên Thái Hướng Cao cảm thấy kế hoạch của hắn rất hoàn hảo, nhất định có thể có được sự tán thưởng của Diệp Ninh.
Vì thế hắn kích động nói.
“Tại sao các vị không viết thư, mời bạn bè của mình đến Viện giám sát làm việc chứ?”Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người kinh ngạc.
Bọn họ cũng là phản ứng chậm, không nghĩ đến chuyện này.
Bây giờ được Thái Hướng Cao nhắc nhở, trong lòng bừng tỉnh.
“Đúng thế, thay vì lãng phí thời gian, còn không bằng cùng nhau sát cánh với đại nhân!”“Viện giám sát tái xuất giang hồ, tuyệt đối được xem như là sự sỉ nhục lớn đối với bọn họ!”“Quan trọng nhất là, bây giờ Viện giám sát cũng rất thiếu người!”Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy đây là một chủ ý hay.

Viện giám sát chỉ dựa vào mấy người bọn họ, là không đủ.
Đừng nói là khôi phục lại vinh quang của tổ tiên, bao phủ cả đất nươcs.
Cho dù là cả kinh thành, một chút người bọn họ cũng không xử lý hết được.
Mở rộng chiêu mộ, đó là điều nhất định phải làm.
Mà những người bạn kia của bọn họ, bất luận là năng lực, phẩm đức, đều là đã trải qua kiểm nghiệm.
Hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Viện giám sát.
Đây là chuyện tốt vẹn toàn cả hai đường!Nhưng mà vẫn còn một vấn đề.
“Chúng ta có quyền chiêu mộ người không?”Ngụy Văn Thông nghi hoặc hỏi.
Điều động quan lịch, đó là chuyện triều đình quyết định.
Không phải là điều Viện giám sát có thể nhúng tay vào việc bổ nhiệm nhân sự.
Thiên Tử không hạ chỉ, ai có thể chủ trì chuyện đi điều nhậm nhân sự lớn như thế đây?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.