Chỉ trong thoáng chốc tu sĩ của Hàn Nguyệt Đại Lục và Thiên Huyền Đại Lục đã chiếm thế thượng phong, hoàn toàn áp đảo tu sĩ của các tinh cầu khác.
Đám tu sĩ đến đây tranh đoạt nhanh chóng tháo chạy, bọn họ vốn nhân, yêu, ma ba chủng tộc không ai giúp ai, chưa kể đấu đá lẫn nhau, lâm vào hiểm cảnh càng trở nên hỗn loạn.
Qua hai canh giờ, chiến đấu cũng đã đến hồi kết, Tần Vũ và Nạp Lan Ngạo Thiên hoàn toàn kiểm soát khu vực ở đây, lúc này chỉ còn lại tu sĩ của hai phe, bọn họ liền dừng tay, chờ chỉ thị từ bên trên.
Khương Duy Ninh lúc nãy cũng đã đuổi tới, từ đầu buổi đến giờ hắn vẫn im lặng, chờ cơ hội lật ngược thế cờ, nâng cao uy danh của mình.
Tần Vũ định mở miệng nói chuyện, thì Khương Duy Ninh đã cất bước đi lên, hắn vừa đi vừa nói:
-Tại hạ Khương Duy Ninh, nhị Thánh tử của thượng cổ Thanh Vân tông, đệ nhất tông môn ở Thiên Huyền Đại Lục, hạnh ngộ chư vị đạo hữu!
Nạp Lan Ngạo Thiên ấy vậy mà không thèm đáp lời của Khương Duy Ninh, trực tiếp hướng sang phía Tần Vũ chắp tay nói:
-Muội phu, lần đầu gặp mặt! Ta gọi là Nạp Lan Ngạo Thiên.
Tần Vũ chợt cảm nhận mấy luồng sát khí nồng đậm sau lưng mình, mấy nàng nghe xong lời của Ngạo Thiên liền tức giận không thôi, hắn vẫn chứng nào tật nấy, vào trong này làm chuyện đại sự cũng không quên thu gom thêm lão bà.
Hoa Hướng Tâm bên này trợn mắt nhìn tên Tần Vũ, cái tên này vậy mà thật sự đem Nạp Lan Tuyết cưỡng gian rồi, Nạp Lan gia tộc ở Hàn Nguyệt Đại Lục cũng là nhất đại thế gia, ngay cả đệ nhất tông môn cũng phải kiêng kỵ.
Tần Vũ chắp tay đáp lễ, hắn nói:
-Tại hạ Tần Vũ.
Hắn không nói nhiều lời như Khương Duy Ninh, nhưng trải qua một hồi chiến đấu nãy giờ, ai ở đây cũng hiểu ra một điều, ở chỗ này, lời của hắn chính là mệnh lệnh, hắn là người đứng đầu ở đây.
Khương Duy Ninh nhìn tình hình hiện tại, trong lòng có chút xấu hổ pha lẫn tức tối, hắn quyết không chịu thua, vẫn lên tiếng chen ngang:
-Ngạo Thiên đạo hữu, ta là sư huynh của Tần sư đệ, có chuyện gì hãy bàn với ta, đặc biệt là chuyện tiên khí, không phải là chuyện đệ ấy có thể quyết định.
Tần Vũ ngay cả nhìn Khương Duy Ninh cũng không thèm nhìn một cái, hắn nói:
-Ta dẫn mọi người đến đây là trợ giúp Nạp Lan gia tộc bảo vệ tiên khí, không có ý định tranh đoạt!
Lời hắn vừa nói ra làm cho tu sĩ hai bên xôn xao một hồi không thôi, bọn họ cũng không hiểu tại sao hắn lại đưa ra quyết định như vậy.
Nạp Lan Ngạo Thiên nghe thấy vậy vui vẻ nói:
-Đa tạ Tần đệ, vậy đệ muốn …
Khương Duy Ninh vội chen ngang:
-Xin lỗi đạo hữu, chuyện tiên khí, ta đã có nói, không phải là chuyện Tần đệ có thể quyết định được!
Lúc này, Nạp Lan Ngạo Thiên đã có chút tức giận, cái tên họ Khương này không biết từ đâu chui ra, liên tục chen ngang cuộc nói chuyện của hắn và Tần Vũ, hắn lên tiếng nói:
-Ta thấy lời nói của đạo hữu ở chỗ này cũng không có trọng lượng đi!
Tu sĩ hai bên phá lên cười thành tiếng, nhất là tu sĩ Hàn Nguyệt Đại Lục, bọn họ cười lớn một tràng, làm cho tên họ Khương vô cùng xấu hổ, hắn bực tức vận khí công nói:
-Hừ, đạo hữu ăn nói cho cẩn thận, ở đây người của Thiên Huyền Đại Lục vô cùng hùng mạnh, cái mạng của các ngươi chưa chắc đã giữ được, lại còn lớn lối.
Một lời của ta cũng có thể giết chết các ngươi.
Nạp Lan Ngạo Thiên tức giận đáp lời:
-Ngươi dám?
Khương Duy Ninh cười lớn một tràng rồi nói:
-Ta nói có đúng không chư vị đạo hữu?
Hắn nói thì rõ to, âm thanh vang vọng khắp chiến địa, ấy vậy mà không có ai lên tiếng đáp lời hắn, tràng cảnh tự nhiên trở nên khác thường, qua hơn chục giây, đột nhiên tu sĩ Hàn Nguyệt Đại Lục phá lên cười thành tiếng một lần nữa, cái tên này quả thật là một tên hề.
-Haha…
-Hahaha…
Những vị thánh tử, thánh nữ của các thượng cổ tông môn, cũng như đệ tử của các lão cự đầu ở nơi này đều hiểu rõ một điều, xét về lực lượng thế lực dưới trướng, Tần Vũ và Nạp Lan Ngạo Thiên là hai người đứng đầu, ban nãy bọn họ còn ẩn ý trong lời nói hai nhà đã là thông gia với nhau.
Bây giờ đột nhiên khiêu chiến với đối phương, khác nào đưa dê vào miệng cọp, nhất là tên Tần Vũ này, tính khí điên cuồng không phải dễ chọc, nên bọn họ mới im lặng không lên tiếng, bọn họ tin rằng với cái tính hám tài của tên họ Tần này chắc chắn sẽ không dễ dàng đưa tiên khí cho đối phương.
Ngược lại tên Khương Duy Ninh này, không hiểu sao cứ thích ra uy, tranh lời của Tần Vũ, thật là mất mặt.
Tần Vũ lúc này mới lên tiếng:
-Khương huynh, phiền huynh có thể im lặng một chút được không?
Hắn nói rất rõ ràng, “Khương huynh” không phải “Khương sư huynh”, chỉ khác biệt một chữ, nhưng lúc này hắn đã có ý không đối phương là đồng môn, càng không kiêng kỵ chức vị sư huynh của tên họ Khương.
Tên họ Khương xấu hổ, tức giận lùi xuống, hắn nói:
-Đợi về tông môn, ta sẽ bẩm báo chuyện này lên trên.
Tần Vũ cười cười, hắn nói tiếp với Nạp Lan Ngạo Thiên:
-Tiên khí Nạp Lan gia tộc có thể cầm, nhưng đổi lại, phải bỏ ra một cái giá tương xứng.
Vân Đình nghe xong lời của Tần Vũ khẽ gật đầu, tiên khí chỉ có một thanh, phân chia rất khó nhưng đổi lại nếu quy ra bảo vật để đối lấy, bọn họ cũng có chút lợi ích.
Vân Đình lúc này mới lên tiếng:
-Tần đệ, ta có lời này muốn nói.
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn từ tốn nói:
-Mời Vân huynh cứ nói.
Vân Đình lúc này chậm rãi lên tiếng:
-Mọi người ở đây không có công cũng có lao trong việc trợ giúp Nạp Lan gia tộc, vì vậy ta đề nghị người đứng đầu mỗi thế lực, đề ra một danh sách vật phẩm, sau đó chọn lọc ra một cái giá tương xứng trao đổi với Tiên Khí, đệ thấy như thế nào?
Tần Vũ làm sao mà không hiểu được ý của Vân Đình, lời này của hắn mặc dù mặt chữ là thay mọi người nói lên tiếng lòng, nhưng sâu xa bên trong, chính là muốn tranh thủ cơ hội này đổi đến bảo vật mà Vân Đình hắn cần.
Tần Vũ cười cười rồi nói:
-Lời của Vân huynh cũng chính là ý của đệ lúc này, không biết Ngạo Thiên huynh thấy thế nào?
Một số tên thế tử, thánh tử của Hàn Nguyệt Đại Lục tiến lên to nhỏ gì đó với Nạp Lan Ngạo Thiên, sau đó Ngạo Thiên hắn nói:
-Ta đồng ý với Tần đệ, vật là chết, người là sống, chuyện này cứ thế mà làm, bọn ta sẽ lui vào trong đại trận, chờ đệ mang danh sách lên trao đổi.
Khương Duy Ninh vội nói:
-Hừ các ngươi lui vào trong đại trận, rồi lật lọng thì chúng ta phải làm như thế nào?
Tu sĩ Hàn Nguyệt Đại Lục bỗng nhiên bừng bừng sát khí, Ngạo Thiên lớn tiếng nói:
-Xin Khương đạo hữu ăn nói cẩn thận, người Hàn Nguyệt Đại Lục chúng ta không phải loại ăn cháo đá bát, bây giờ lui vào trong đại trận là bởi vì có nhiều tu sĩ bị thương cần phải chữa trị.
Mọi người nhìn Tần Vũ, hắn khẽ gật đầu, lúc này Vân Đình tiến lên rồi nói:
-Tại hạ Vân Đình, nhị thánh tử của thượng cổ Vân Lam tông, tại hạ tin tưởng Ngạo Thiên huynh!
Vân Đình lên tiếng nói như vậy, mấy vị thánh tử khác cũng nhanh chóng lên tiếng ủng hộ theo, bọn họ cũng muốn kết xuống một cái giao hảo, nhỡ sau này có cơ hội phi thăng gặp lại đối phương, thì cũng có chút qua lại dễ dàng hơn.
Mặt khác, bọn họ cũng tin tưởng Tần Vũ, tên này tính tình cẩn thận, hẳn là cũng đã tính đến chuyện đám người đối diện lật lọng, với hoả lực vừa này, đủ để phá trận trước mặt, nên bọn họ cũng không có quá nhiều lo lắng.
Nạp Lan Tuyết ánh mắt phức tạp nhìn Tần Vũ, nàng định mở lời nói cái gì đó rồi lại thôi, bỗng dưng Tần Vũ nhìn nàng, hắn khẽ mỉm cười, không hiểu sao Nạp Lan Tuyết lại thấy xấu hổ, nàng cúi mặt xuống, hai má hây hây không nói nên lời.
Nói đoạn hai bên lùi lại, bắt đầu dựng trại hồi phục thương thế.
Ở bên trong đại trận, một tên dáng vẻ công tử, đạo bào tinh tế, mỹ quan như ngọc nói với Ngạo Thiên.
-Nạp Lan huynh, chúng ta thật sự phải giao dịch với bọn họ hay sao?
Nạp Lan Ngạo Thiên thở dài, hắn nói lại lời vừa nãy:
-Vật là chết, người là sống, ngươi vừa nãy chắc cũng đã thấy ba cỗ hoả xa của đối phương, không nói đến pháp bảo của hắn, chỉ cần ba cổ hoả xa này cũng đã đủ để phá trận, lúc đó chúng ta cầm cự được bao lâu?
Mọi người ở xung quanh Nạp Lan Ngạo Thiên bỗng dưng trầm mặc, sức công phá của ba cỗ hoả xa vô cùng lớn, khả năng là pháp bảo phá thành, đối phương phải tuyệt đối nắm chắc có thể phá trận mới đồng ý cho bọn họ lui vào trong dễ dàng như vậy.
Hơn nữa, dựa theo ý của Nạp Lan Ngạo Thiên, bọn họ bây giờ, cũng chẳng khác gì cá trong hang, chờ người tới bắt, nhưng dựa trên tình thế vừa nãy, ngoài cách rút vào trong đại trận mưu tính kỹ lưỡng cũng không còn cách nào khác.
Nạp Lan Ngạo Thiên trong lòng có chút thán phục tên họ Tần này, quả nhiên tính toán thâm sâu, trước giết hết những thế lực khác có ý dòm ngó tiên khí, sau lại dồn chân tu sĩ Hàn Nguyệt Đại Lục vào một chỗ vây lại, như vậy chân chính hắn đã nắm được thế trận.
Hơn nữa, lại được cái tiếng hỗ trợ đồng minh, quả nhiên không phải hạng tầm thường, nhưng hắn không rõ, tại sao tên họ Tần đó lại không muốn lấy tiên khí.