33: Filter
Editor: Trà Sữa Thêm Cheese.
Kinh Tây Plaza ở quảng trường, ánh nắng vàng ruộm hắt xuống từ mái vòm thủy tinh khổng lồ khiến nội thất bên trong của trung tâm trở nên xa hoa và trang nhã.
Một bên có các cửa hàng tên tuổi hàng đầu thế giới, một bên là các thương hiệu được Quý Lâm Xuyên hoàn toàn chiếm giữ.
Bên trong một cửa hàng sang trọng, cao cấp, hai nhân viên bán hàng lễ phép, dịu dàng cười, hai tay ngay ngắn đặt trước người, hoàn hảo thể hiện những phẩm chất người bán hàng cần có.
Tịch Ngôn Vãn thấy A Tửu chọn một hai cái tui xong cũng không chọn nữa thì một tay đỡ kính, một tay chỉ vào từng hàng túi, âm thanh lười biếng, lúc nói chuyện không nhanh không chậm: "Túi hình trụ màu vàng ở hàng thứ nhất, cái màu cánh sen hàng thứ ba, túi hình kim cương hàng sáu! "
Nghe vậy một nhân viên tiến lên, chuẩn bị đưa tay lấy xuống cái túi hình trụ màu vàng cho khách xem, song không đợi ngón tay cô ấy chạm vào thì nghe hai khách hàng duy nhất trong tiệm nói tiếp.
"Trừ bảy món tôi vừa chọn, lấy hết mấy cái còn lại hiện có trong cửa hàng mấy người, chút nữa tôi sẽ để địa chỉ lại.
" Tịch Ngôn Vãn nói xong bèn đưa tay xoa mái tóc xù xù của A Tửu, lúc mở miệng tiếp thì giọng nói lười biếng xen lẫn chút cưng chiều rất rõ ràng: "Có vài cái túi không trưng bày trong cửa hàng bọn họ, cần vài ngày để ra nước ngoài lấy hàng, em xài đỡ mấy cái vừa chọn nhé.
"
Haizzz.
Quần áo trang sức ở thực tế kém skin trên game khá lớn, cũng không biết A Tửu có quen không.
Hai nhân viên bán hàng: "! "
Sáu mươi bốn cái túi! Tổng cộng gần bảy con số! Cô lại hời hợt nói là xài đỡ?!
Thoáng chốc hai người lại nhìn hai khách hàng đang đeo khẩu trang trong tiệm, con ngươi không tự chủ được mà mang theo vài phần kính nể và nóng bỏng, cứ như nhìn thấy vàng thấy bạc vậy.
A Tửu gãi đầu, cô quơ quơ cái túi trong tay, do dự nhỏ giọng hỏi: "Sư tỷ, em cũng chỉ có một người, không, không cần mua tiếp chứ ạ?" Nếu mua tiếp thì em cũng không đeo hết.
"Quà gặp mặt.
" Tịch Ngôn Vãn nói ra ba chữ không cho từ chối.
Sức nặng quà gặp mặt nhà cô tới trăm triệu đấy.
Tịch Ngôn Vãn cảm thấy không sao cả, hai năm qua chị đã tốn cả mấy triệu NDT trên người A Tửu trong game mobile rồi.
Bay giờ tiểu sư muội xinh xắn đứng trước mặt, thân thiết ôm hôn, tình cảm gọi chị là sư tỷ, để không uổng con bé mềm nhũn cho chị ôm, sao chị lại không thể bỏ ra trăm vạn mua quà gặp mặt cho tiểu sư muội?
A Tửu hoàn toàn không biết suy nghĩ của Tịch Ngôn Vãn, lúc nhân viên đi kiểm hàng, cô đung đưa tay chị ấy, mềm mại nũng nịu nói: "Đúng rồi, sao dáng vẻ sư tỷ lại giống lúc trước vậy ạ, ban đầu em không nhận ra Đại sư huynh, anh ấy thay đổi rất lớn luôn.
"
"À——" Tịch Ngôn Vãn khẽ à một tiếng, sau đó mặt không đổi sắc nói bậy nói bạ: "Chắc Đại sư huynh của em bị đột biến gien, nghe đâu người xấu xí đổi sang một thế giới sẽ bị đột biến gien.
"
Còn nguyên nhân cụ thể!
Tịch Ngôn Vãn giơ tay sờ mặt mình, âm thầm trợn trắng mắt, chắc kèo trước đây cái tên Quý Lâm Xuyên kia lười nặn mặt lúc tạo hình nhân vật, tùy tiện chọn một gương mặt hệ thống đưa, không giống chị, nghiêm túc nặn mặt nên có bảy tám phần giống mặt người thật.
Lại nói, chị và A Tửu có thể nhanh chóng nhận ra nhau cũng là may mắn.
Bề ngoài A Tửu và Tang Tửu vốn giống nhau, qua một thời gian, vì được linh hồn của A Tửu nuôi dưỡng nên càng lúc càng có xu hướng giống với A Tửu trong game mobile, tinh xảo hệt trong game, nếu không Tịch Ngôn Vãn cũng chẳng vừa nhìn đã nhận ra người trước mặt mình là tiểu sư muội.
Hai nhân viên vừa kiểm hàng vừa len lén quan sát Tịch Ngôn Vãn và A Tửu, nhân viên cao gầy nhỏ giọng nói: "Em thấy chị tổng tài! À không người phụ nữ mặc đầm mua một hơi chục cái túi kia sao giống Ngôn Tịch Vãn nhỉ? Nói chuyện cũng giống nữa.
"
Nhân viên bán hàng có vóc dáng thấp bé cười khẽ, động tác trên tay cũng không chậm, cũng nhỏ giọng đáp: "Người kia giống Tịch Ngôn Vãn hay không thì chị không biết, trái lại cái người nhõng nhẽo kia, chị thấy khá giống Tang Tửu.
"
"Không thể nào.
" Nhân viên cao gầy quả quyết bác bỏ: "Sao Tang Tửu và Tịch Ngôn Vãn lại chung đường được? Trừ khi mặt trời mọc đằng tây, người ta là tam kim ảnh hậu, cớ gì vừa ý một tiểu hoa không tác phẩm, lại scandal đầy mạng? Hơn nữa người nọ kêu đối phương là đàn chị, chị nghe hết rồi, Tịch Ngôn Vãn với Tang Tửu đâu cùng công ty.
"
Nhân viên kia nhanh nhẹn gói túi: "Thật ra người kia cũng không thể là Tịch Ngôn Vãn, chị nhìn cái dáng vẻ mua túi vừa rồi của cô ấy kìa, y như cưng chìu con gái ruột, cũng chả nghe công ty Tịch Ngôn Vãn có đàn em gì.
"
Cho tới khi Tịch Ngôn Vãn để lại địa chỉ nhà của A Tửu rồi hẹn giao, sau đó mang A Tửu rời khỏi cửa hàng, hai nhân viên vẫn không đoán được thân phân bọn họ.
Trên đường, Tịch Ngôn Vãn như vô tình hỏi A Tửu: "Đúng rồi A Tửu, người đập tiền mua mưa sao băng cho em có liên lạc với em sao?"
Ở trong xe lúc tới Kinh Tây Plaza, Tịch Ngôn Vãn đã tra các tin tức và các video cut liên quan tới Tang Tửu trên mạng.
Chị ấy đang tập trung xem các hashtag về Dear Holiday thì bất thình lình thấy tin tức #Tang Tửu mưa sao băng#, thoáng chốc người chị vang lên hồi chuông cảnh giác.
Trong giới livestream, một số người rất thích đập tiền để dụ dỗ streamer.
Tịch Ngôn Vãn phải lo lắng A Tửu mới tới một thế giới xa lạ, không cẩn thận sẽ bị một triệu tệ đập vỡ đầu, bị gạt rồi sao? Bé con thì cần phải nuôi dưỡng một cách giàu sang!
"Có ạ!" A Tửu ôm cái túi cô đã chọn đầu tiên, cong mắt cười, nhanh nhẹn nói: "Là anh Kỳ Tây mua mưa sao băng, anh ấy nói coi như là quà gặp mặt đầu tiên của quản lý.
"
Thất tịch*?
*Kỳ Tây (Qi Xi) - Thất tịch (Qi Xi): Đồng âm nên Tịch Ngôn Vãn nghe nhầm.
Thằng cha đó lấy chuyện cổ tích Ngưu Lang Chức Nữ tới dụ dụ tiểu sư muội? Vậy sao anh không trực tiếp tên Ngưu Lang đi?
A Tửu nghiêng đầu, mềm mại bảo, giải thích từng chữ một: "Quý Kỳ Tây, là chú ba của Đại sư huynh ạ.
" A Tửu nói xong đột nhiên cảm thấy cô gọi như vậy thì thân phận ba người có hơi lạ, nhưng lạ ở đâu thì thoáng chốc không nghĩ ra.
"Anh ta! " Tịch Ngôn Vãn vốn đến Điện ảnh và Truyền hình Thước Kiều tìm Quý Lâm Xuyên tính sổ, nhưng sau khi nghe được ba chữ Quý Kỳ Tây từ trong miệng A Tửu, chị chuyển bước chân, dắt A Tửu đến một cửa hàng cao cấp khác: "Đi, sư tỷ dẫn em đi xem quần áo đẹp và trang sức, không dạo xong mấy cái tiệm này là không ngừng.
"
Năm đó ở hội đấu gia kim cương hồng, chị đã bại dưới tay Quý Kỳ Tây, bây giờ đối với chuyện quà gặp mặt cho tiểu sư muội, chị tuyệt đối không thể thua!
Huống chi, không chừng cái thằng ranh kia có tâm tư gì đó với A Tửu ngây thơ.
A Tửu mờ mịt há miệng, muốn nói không cần nhưng nhớ lại những năm trước Nhị sư tỷ mua được trang phục tiên nữ, trang sức và trâm cài thì cô yên lặng nuốt lời xuống, dù sao Nhị sư tỷ vui là được, bỏ tiền để mua niềm vui mà.
Vì vậy, lúc Quý Lâm Xuyên ở phòng thu âm đợi được A Tửu và Tịch Ngôn Vãn trở về cũng muộn, hoàng hôn đã tắt, người trong công ty chẳng còn bao nhiêu.
Tịch Ngôn Vãn nhìn Quý Lâm Xuyên đứng đối diện mình, quả thực tâm trạng rất phức tạp.
Trước đây, ở trường hợp công khai, bọn họ chưa từng xuất hiện cùng lúc, yến hội của người nổi tiếng cũng sẽ có vòng riêng, kết quả ai mà ngờ được, bọn họ lại chung tay nuôi A Tửu ở trong game.
Tịch Ngôn Vãn nghiêng đầu nhìn A Tửu, gương mặt xinh đẹp vẫn luôn lạnh lùng lộ ra nụ cười dịu dàng: "A Tửu, chị với sư huynh em cần nói vài chuyện quan trọng, em sang cách vách đợi bọn chị được không? Nói chuyện xong ba người chúng ta đi ăn tối nhé?"
Liên quan tới chuyện game mobile, chị và Quý Lâm Xuyên không cần nói rõ cũng đều cảm thấy tạm thời không nên nói cho A Tửu, nếu A Tửu biết những năm trước mình đều sống trong game thì chẳng biết tâm trạng cô sẽ ra sao.
"Dạ!" A Tửu gật đầu, vẫy tay với hai người: "Em ở cách vách chờ hai người ạ! Hai người từ từ trò chuyện, không cần gấp đâu.
"
Tịch Ngôn Vãn tận mắt thấy A Tửu vào phòng bên cạnh mới hất cằm về phía buồng thu âm, sau đó như cười như không nhìn Quý Lâm Xuyên: "Đại sư huynh, trò chuyện chút đi?"
Quý Lâm Xuyên vốn rất thấp thỏm, sợ là vừa gặp mặt sẽ bị Tịch Ngôn Vãn đánh, anh thật không ngờ Nhị sư muội ra tay là có thể nghiền nát người khác ở trong game lại là Tịch Ngôn Vãn, song sau một buổi chiều chờ đợi, tâm trạng anh đã vững vàng lại đôi chút.
Vì vậy lúc anh đối diện với Tịch Ngôn Vãn như cười như không thì cân nhắc mở miệng trước: "Nhị, nhị sư muội, trước khi nói chuyện thì tôi có chuyện muốn nói với em.
"
Tịch Ngôn Vãn nghịch mắt kính trong tay: "Trùng hợp quá, tôi cũng có chuyện muốn hỏi anh trước.
"
Hai đạo ánh mắt giao nhau trên không trung, một kiêu ngạo, một đẹp đẽ, duy chỉ có ánh lửa đùng đùng trong mắt bọn họ là giống nhau.
Một lúc sau, hai người gần như đồng thanh mở miệng.
"Ai dạy A Tửu cái từ muốn ngủ đấy?"
"Em nhớ đăng ký lớp học thêm.
"
Quý Lâm Xuyên:?
Tịch Ngôn Vãn:??
Tịch Ngôn Vãn thoáng chốc không để ý tới việc chất vấn "muốn ngủ", vẻ mặt chị ngơ ngác, nhìn thẳng Quý Lâm Xuyên, chị không hiểu hỏi: "Học thêm cái gì?"
Từ nhỏ đến lớn chị đã học một đống lớp học thêm, tại sao bây giờ gần 30 tuổi còn phải học thêm?
Chuyện gì zãy, sao không học thêm thì không được nhận nhau với tiểu sư muội?
"Xem ra em nói xem show chỉ là xem một số cut liên quan tới A Tửu.
"
Tịch Ngôn Vãn thầm nói không phải nói nhảm à, mấy người trong show cũng đâu đáng yêu bằng A Tửu, chị rãnh quá hay gì mà phải tốn thời gian coi bọn họ.
Quý Lâm Xuyên không nghe được chị đang sỉ vã, anh lại nhìn chị, đột nhiên cảm thấy có chút thân thiết, là cái loại thân thiết có thêm đồng minh, vì vậy nói tiếp thì âm thanh bớt đi sự lạnh nhạt, nhiều hơn một phần đau thương của người cùng lưu lạc: "A Tửu có một chiếc filter vô cùng dày với mấy sư huynh sư tỷ chúng ta.
"
Nghe vậy, trong lòng Tịch Ngôn Vãn nhảy ra một suy đoán hoang đường, tuy nhiên chị vẫn chưa từ bỏ ý định: "Filter?"
Quý Lâm Xuyên gật đầu, nhả ra từng chữ: "Filter, toàn, năng.
"
"A Tửu 1200 phần tin rằng chúng ta có thể bay lên trời, độn xuống đất y như sư huynh sư tỷ toàn năng ở tông môn trong game.
"
!
Bốn phía là một mảnh vắng lặng đìu hiu.
Tịch Ngôn Vãn nhìn gương mặt chân thành của Quý Lâm Xuyên, chị cũng chẳng duy trì nổi vẻ mặt xinh đẹp lạnh lùng nữa, thoáng chốc chị có loại xúc động muốn đăng nhập vào game ngay lập tức rồi bán luôn tài khoản!!!
Năm đó các kỹ năng mà Tịch Ngôn Vãn nạp tiền vào, các kỹ năng mà có thể để chị diễn võ giương oai, cuối cùng đã trở thành cục tạ trên người chị.
Quá nặng.
Là cái nặng chị méo thể chịu đựng.
!
Tác giả có lời muốn nói:
Lớp học thêm: +1 Học viên.
Chờ sau khi A Tửu ôm cái túi nhỏ vừa mua sang phòng bên cạnh thì phát hiện ba người Miêu miêu, Tam Thủy, Quất Tử đều ở đây.
Quất Tử giơ tay, hiếm khi người luôn ít nói như chị ấy có vài lời muốn nói: "A Tửu, chuyện báo cảnh sát đã giải quyết xong, thằng khứa kia cố tình tới mắng em với ném chai vào em đấy, về phía người trả thù lao cho anh ta thì vẫn đang điều tra, quản lý Quý bảo ổng sẽ tới xử lý mọi việc, kêu em đừng lo, nhưng mà công việc ngày thường sẽ cho em vài vệ sĩ."
"Dạ dạ." A Tửu gật đầu, tỏ ý đã biết, sau đó cô tiến lên ôm Quất Tử: "Quất Tử, vất vả cho chọ ngồi ở đồn cảnh sát lâu như vậy, mai em mời chị ăn cơm nha ạ!"
Quất Tử rề rà trong ngực A Tửu một hồi: "Sao tối nay không mời?"
A Tửu nghe thì cười xin lỗi, mi mắt cong cong lộ ra chút ít khoe khoang: "Bởi vì sư tỷ và sư huynh nói là lát nữa dắt em đi ăn, em cảm thấy thế giới ba người ổn lắm ạ."
Quất Tử: "..."
Em tưởng là một nhà ba người à.
Miêu Miêu nheo mắt, nhỏ giọng nói: "A Tửu, quan hệ giữa em và chị Vãn là như thế nào vậy?"
Là một fan lâu năm, lần đầu tiên Miêu Miêu nhìn thấy Tịch Ngôn Vãn kiên nhẫn dỗ một người thế kia, thậm chí không ngại A Tửu nói muốn ngủ với chị trước mặt mọi người, từ đầu tới cuối đối xử y như con gái ruột.
"Em quen biết sư tỷ qua game." Lúc A Tửu trả lời, gương mặt mang chút kiêu ngạo: "Chị ấy là sư tỷ em cực kỳ cực kỳ thích ạ!"
Ba người Miêu Miêu trố mắt nhìn nhau, đáy mắt toát ra sự kinh ngạc: "Nhưng, mọi người chơi game gì mới được?"
Một tiểu hoa lưu lượng, một Thiên vương ca hát, một tam kim ảnh hậu, tất cả đều cùng một thầy? Hơn nữa đàn anh đàn em mấy người yêu thương nhau quá rồi á???
A Tửu chống má, khuỷu tay đặt trên bàn, thoạt trông rất ngoan, song lúc trả lời lại vô cùng hùng hồn: "Bí mật!"
Ba người khác: "..."
Ngay cả một cơ hội được chui vào cũng không cho sao?
Lúc Quý Kỳ Tây mang hợp đồng đến phòng họp, anh đứng ngoài cửa kính thấy dáng vẻ ba trợ lý cứ như bị phụ lòng, đồng loạt nhìn A Tửu.
Còn A Tửu ngoan ngoãn nằm trên bàn, vẫn luôn chăm chú nhìn phòng bên cạnh, trong mắt chứa ánh sáng lấp lánh, tất cả đều là sự mong đợi.
"Hoàn hồn đi." Anh cong tay gõ cái bàn trước mặt A Tửu, thấy cô ngước mắt nhìn tới mới đẩy hai phần tài liệu trong tay về phía trước, giọng nói có chút hời hợt, cứ như nói chuyện nhỏ không quan trọng: "Một hợp đồng quảng cáo trong nước, một khách mời trong show ca hát, em xem có thích không."
Chưa đợi A Tửu thấy rõ hợp đồng, ba người Quất Tử đã lao tới.
Sau khi thấy rõ logo trên hợp đồng, từng người đều trợn to mắt không tin nổi.
Buổi sáng A Tửu vừa bị vuột mất quảng cáo bên công ty con của XK, buổi chiều đã có hợp đồng người phát ngôn của công ty mẹ trong nước?
Cái đù má!
Tiêu đề đã có luôn rồi! Bao năm qua, XK chưa từng ký hợp đồng người phát ngôn trong nước với ai cả!! Đây là lần đầu tiên trong showbiz!!!
Trong thoáng chốc, ánh mắt ba người nhìn Quý Kỳ Tây mang theo kính nể, bọn họ không biết thân phận của anh nhưng nhìn sự tương tác giữa Quý Lâm Xuyên và Quý Kỳ Tây ngày thường cũng có thể đoán Quý Kỳ Tây có quan hệ với nhà họ Quý.
Phương pháp của nhà họ Quý đều đơn giản và thô bạo như vậy sao?!
Miêu Miêu giơ tay: "Em nghe nói bên XK đang quan sát tìm người phát ngôn, mà người họ đang quan sát là chị Vãn ạ?"
"Tìm?" Quý Kỳ Tây cau mày, giải thích một cách không để ý: "Công ty nhà họ Tịch phải quan sát người nhà bọn họ à? Hợp đồng mấy cô thấy là Tịch Ngôn Vãn chuẩn bị cho A Tửu."
Ba người kia:!!!
Cuối cùng A Tửu cầm cái kịch bản được tất cả mọi người cưng chiều đẳng cấp gì vậy?!
Thậm chí ba người đã tự bổ não cốt truyện tiếp theo, ví như đợi sau khi Chương Kiều ở bên kia hào hứng thông báo hợp đồng quảng cáo ván trượt trên Weibo và đạp A Tửu xuống lại bị tiêu đề A Tửu bắt được người phát ngôn khu vực Đại Trung Quốc, hung hăng đè đẹp!!
Là một người cướp hợp đồng, cô ta phải bị tiêu đề đè cho ra con người!
Quý Kỳ Tây giải thích xong thì giơ tay chạm vào hợp đồng của chương trình trên bàn, nói với A Tửu bằng giọng nói dịu dàng: "Một show giải trí livestream về ca hát, ekip đã sắp xếp 3 khách mời ở tuần đầu tiên, khách mời tuần sau cũng sẽ có Chương Kiều."
Thấy A Tửu không hiểu, anh cong môi cười một tiếng, dường như đang dạy A Tửu, dường như nói chuyện tầm thường: "Trong trường hợp có sự giúp đỡ của người ngoài, vài người sẽ không nhận rõ sự chênh lệch, dù sao rác rưởi đều thích tìm cớ."
"Nhưng nếu em có thể khiến đối phương thua cuộc trong chính lĩnh vực mà họ kiêu ngạo, chênh lệch giữa hai người sẽ càng rõ ràng hơn, khiến họ không thừa nhận cũng không được."
Trong những ngày qua, khi A Tửu luyện hát, Quý Kỳ Tây đều đến xem, không thể không nói, kiến thức cơ bản và tốc độ nắm bắt của A Tửu đối với âm điệu đều cực kỳ nhanh, làm anh kinh ngạc không thôi.
Buổi chiều, anh thử nghe hai bài hát Chương Kiều hát, trong lòng gần như tin chắc một khi A Tửu phát huy như bình thường thì chắc chắn sẽ thắng Chương Kiều.
A Tửu không ngốc, cẩn thận suy nghĩ một chút là hiểu lời Quý Kỳ Tây nói, song sự tự ti từ trước đến giờ lại vọt ra khiến hai bàn tay buông thỏng của A Tửu siết lại, cô không thể nói trái lương tâm: "Em cảm thấy sự chênh lệch giữa hai người có rõ hay không cũng chẳng quan trọng, không thích thì sau này mặc kệ là được."
Dù có nền tảng của nguyên chủ nhưng A Tửu chỉ mới học mấy âm điệu của thế giới này vài ngày.
Đệ tử của Thất Âm môn, đàn đánh sẽ làm người khác tổn thương, ca hát có thể mê hoặc, A Tửu đã sớm nhận rõ sự chênh lệch của cô với bọn họ rồi, cần gì phải bày rõ sự chênh lệch trước mặt mọi người chứ!
Nhưng mà——
A Tửu rũ mắt nhìn hợp đồng show, trong lòng xoắn xuýt không thôi, cô kém hơn người trong Thất Âm môn, cũng sẽ kém hơn Chương Kiều sao? Cô không muốn giống lúc bé, đối mặt với người cướp đồ của mình lại không thể phản kháng.
Quý Kỳ Tây không muốn lấy suy nghĩ của bản thân mạnh mẽ nhồi nhét cho A Tửu, thấy cô do dự cũng không khuyên tiếp: "Buổi tối có việc nên tôi rời công ty trước, em đọc hai bản hợp đồng đi, chiều mai quyết định là được, đừng áp lực."
Nói xong anh đưa kẹo sao cho A Tửu, cách một lớp túi nilon vẫn thấy những đường tinh vân: "Kẹo sao*, nhìn đẹp nhưng khá dở, em cầm chơi đi."
Tam Thủy cũng thích ngôi sao, chị nhỏ giọng hỏi: "Tụi em có phần không ạ?"
Quý Kỳ Tây liếc chị một cái, hỏi một cách không hề nể mặt: "Cô cũng bị cướp quảng cáo?"
Tam Thủy: "..."
Trái lại chị cũng muốn bị cướp.
Sau khi Quý Kỳ Tây đi, A Tửu cẩn thận tháo vỏ kẹo ra, ba người Quất Tử đang vây xem hợp đồng, đọc một nửa thì Miêu Miêu xúc động: "A Tửu nhà chúng ta cũng xem như đi bằng cửa sau nhỉ? Có chìa khóa cửa của thương hiệu cao cấp, đỉnh quá đi!"
Tam Thủy lại tỉnh táo, lướt mạng hàng năm khiến chị thích phân tích mọi việc: "Đoán chừng sau khi thông báo xong, đám anti sẽ có dịp bận rộn, chỉ trích A Tửu dựa vào tư bản mà cướp tài nguyên của các nghệ sĩ khác, nói như kiểu không có A Tửu thì idol nhà tụi nó sẽ giành được vậy."
A Tửu tháo vỏ kẹo xong, cô không nỡ ngậm kẹo, làm thế sẽ không nhìn thấy đường tinh vân, cô dứt khoát cầm trong tay, nghiêng đầu nhìn Tam Thủy rồi tò mò hỏi: "Anti rất thích lấy được tin tức nội bộ nghệ sĩ đi cửa sau sao?"
"Đương nhiên." Tam Thủy gật đầu: "Cái kiểu tin mà nghệ sĩ cướp tài nguyên người khác á, tụi nó thích lắm." Nếu không lúc bôi đen thì sao có đồ để tẩy não người qua đường? Không tẩy não người qua đường được, làm sao giúp idol nhà mình tỏ ra đáng thương?
Tam Thủy vỗ vai A Tửu: "Đến chừng đó chúng ta không đọc bình luận của anti-fan là được, đừng lo."
A Tửu không lo, cô không chỉ không lo, thậm chí còn xung phong tiết lộ bí mật đầu tiên, một tay cô cầm kẹo sao, một tay gõ phím.
【77777!!! Tui vừa mới tìm được một scandal của Tang Tửu nè!】
【77777:?】
A Tửu thấy có câu trả lời liền cúi đầu gõ chữ tiếp:【 Tang Tửu đi cửa sau để lấy hợp đồng người phát ngôn khu vực Đại Trung Quốc của XK, bà thấy mẻ ký là hãm hay không ký mới hãm?】
Tuy lần trước việc kén ăn thất bại nhưng mấy đề nghị sau đó 77777 cho, A Tửu đều dùng từng cái trên Weibo, kết quả đều được thêm điểm.
Vì vậy A Tửu cực kỳ tin tưởng 77777, đồng thời âm thầm thề, lỡ như có ngày nào đó 77777 cũng tới ném nước suối vào người cô, cô tuyệt đối sẽ không để Quất Tử báo cảnh sát bắt cậu ta!
【Đang nhập câu trả lời】
Hồi lâu A Tửu không thấy hồi đáp, cô nghe được tiếng gõ cửa bèn dời tầm mắt từ Wechat sang, sau khi nhìn thấy Quý Lâm Xuyên và Tịch Ngôn Vãn ở cửa, mắt hạnh thoáng chốc sáng lên, trên mặt cũng nở một nụ cười thật rực rỡ.
Lúc A Tửu hoàn hồn đã nhào vào ngực Tịch Ngôn Vãn: "Sư tỷ! Muốn ngủ ạ!"
Tịch Ngôn Vãn: "..."
Quý Lâm Xuyên:???
Đúng rồi, lúc mới gặp, quả thật Tịch Ngôn Vãn có hỏi anh ai dạy A Tửu "muốn ngủ", là cái từ "muốn ngủ" anh nghĩ tới sao?
Hai người đang rơi vào sự tĩnh lặng kỳ lạ đã thấy A Tửu ngẩng đầu lên từ ngực Tịch Ngôn Vãn, sáng mắt nhìn Quý Lâm Xuyên: "Sư huynh, muốn... Ưm!"
A Tửu không hiểu làm sao nhìn Tịch Ngôn Vãn che miệng mình, lát sau mới bừng tỉnh hiểu, Nhị sư tỷ ghen, không muốn cô cũng thích sư huynh!
Tịch Ngôn Vãn thả phần tóc xoăn vén bên tai xuống, giấu A Tửu rồi hung ác trợn mắt nhìn Quý Lâm Xuyên dạy toàn ba cái thứ không tốt đẹp.
"..."
Quý Lâm Xuyên cảm thấy mình oan.
Trong phòng nghỉ, ba người Quất Tử nhìn trời nhìn đất, sợ bị đổ thừa.
Bọn họ hối hận, biết vậy đã nói cho A Tửu từ trước.
Quan trọng là——
Ba người lén lút quan sát Tịch Ngôn Vãn, sự hâm mộ lại rụt rịch.
Tịch Ngôn Vãn cũng mặc kệ Quý Lâm Xuyên oan hay không, chị chìa tay, không nặng không nhẹ cào vào mũi A Tửu, cố làm ra vẻ đau lòng: "Sư tỷ chỉ có mấy ngày nghỉ thôi, sau đó phải ra nước ngoài quay phim tiếp, buổi tối A Tửu có muốn ngủ chung với sư tỷ không?"
"Dạ muốn!" Đôi mắt A Tửu chứa sự mong đợi, vừa trong trẻo vừa ngọt ngào, hệt như kẹo bông gòn: "Em muốn ôm sư tỷ ngủ ạ!"
Trong lòng Tịch Ngôn Vãn mềm nhũn, hận không thể bỏ A Tửu vào túi mang ra nước ngoài: "Được, sư tỷ cũng ôm em ngủ."
Trước lúc đi, Tịch Ngôn Vãn trừng mắt với Quý Lâm Xuyên, thấp giọng uy hiếp: "Mấy ngày tới không cho anh tới quấy rầy thế giới hai người của em với A Tửu."
Quý Lâm Xuyên: "."
Anh cũng giấu A Tửu, dùng khẩu ngữ, không tiếng động đáp lại: "Nhớ, đăng, ký, học, thêm."
Quý Lâm Xuyên nhớ tới việc Tịch Ngôn Vãn đã song tu kiếm và âm trong game, kỹ năng sống gần như full, có thể nói là càng toàn năng hơn anh?
Game thì nạp tiền được, còn cuộc sống... Haizzz.
Chỉ có thể nói một câu: Biển học không bờ bến.
Tịch Ngôn Vãn: "..."
Mọi người đều chung tông môn, cần gì phải tổn thương lẫn nhau?
Mấy phút sau Quý Lâm Xuyên nhìn Tịch Ngôn Vãn ôm chặt người rời đi, thậm chí A Tửu - Người không nhớ sẽ dẫn anh đi ăn tối, vô cùng lo lắng.
Tuy lớp học thêm càng ngày càng đông, anh rất vui, song lỡ như tương lai mấy sư đệ sư muội của anh cũng nhận ra A Tửu, bên cạnh A Tửu còn có chỗ ngồi cho anh sao?
...
Tác giả có lời muốn nói:
Đại sư huynh: Vị trí Center của tôi khó giữ nổi rồi.