Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 254: Tam Tông Lục Giáo Cửu Gia




Đi ra bên ngoài thấy ở chủ phong sảnh đường tụ tập một đám người đang chỉ chỏ bàn tán, Trần Quốc Hưng hài lòng gật gù về việc tốt hắn đã làm được, giúp người ta bắt gian tại trận công đức của hắn lại tăng thêm một phần rồi.
Mang theo Cơ Như Uyên cùng Tiểu Yêu rời đi, Trần Quốc Hưng trầm ngâm, hiện tại nên đi đâu hắn cũng chẳng biết nữa vừa bay vừa quay sang Cơ Như Uyên hỏi.
" Cơ Như Uyên nói về các thế lực lớn của Nam Châu mà ngươi biết đi."
Cơ Như Uyên gật đầu nói.
" Chỗ này chỉ thuộc ngoại vi của Nam Châu, giáp với Đông Hải, càng đi vào sâu bên trong các thế lực càng lớn mạnh, Nam Châu hiện tại có Tam Tông, Lục Giáo, Cửu Gia, Hợp Hoan Tông chỉ là tông môn nhị lưu, thuộc quản lý của Cửu Đầu Giáo thế lực nhất lưu."
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm, không phải nói Nam Châu rộng lớn không biết bao nhiêu cơ mà, sao lại phân chia thế lực rõ ràng như vậy, tính tất cả có tới mười tám thế lực nhất lưu, đem nghi hoặc hắn liền hỏi.
" Không phải Nam Châu rộng lớn lắm sao? Sao lại có mười tám thế lực lớn phân chia rõ như vậy?"
Tiểu Yêu lúc này nhanh nhảu lên tiếng.
" Đại Ca, cái này ta biết, đúng là Nam Châu rộng lớn nhưng lãnh địa của nhân tộc chỉ có một phần được gọi là Nam Châu Thổ, còn phần lớn còn lại được phân chia làm hai thế lực lớn khác, một là Man Hoang là thánh địa của Yêu Thú chúng ta, còn một nơi gọi là Ma Vực là thánh địa của Ma Yêu Nhân."
Trần Quốc Hưng ồ lên một tiếng nghi hoặc hỏi.
" Ma Yêu Nhân là thứ gì?"
Tiểu Yêu bĩu dài môi nói.
" Gọi như vậy vì Ma Vực tồn tại hai loại một là Ma Yêu một là Ma Nhân, trên cơ bản là Yêu Thú cùng Nhân Loại bị Ma Khí xâm nhập mà biến thành, gọi chung là Ma Yêu Nhân."
Trần Quốc Hưng vẻ mặt hiện rõ vẻ hứng thú, đúng là càng lên cao thì ngươi quan sát được càng nhiều thứ, nhìn Cơ Như Uyên hắn nói.
" Vậy thế lực nhất lưu hẳn là rất mạnh mẽ?"
Cơ Như Uyên gật đầu.
" Nhất lưu thế lực có ít nhất phải trên trăm Hoá Thần Kỳ, Lão Tổ Luyện Hư cũng phải có hơn mười người."
Trần Quốc Hưng hít hà một hơi, không ngờ tới thế lực nhất lưu lại trâu bò như vậy, lúc này Tiểu Yêu vẻ mặt hiện rõ vẻ nịnh bợ.
" Đại Ca, ngươi không cần lo lắng, có tiền bối này ở đây không ai có thể làm gì đại ca."
Trần Quốc Hưng nghi hoặc nhìn Tiểu Yêu.
" Những Luyện Hư đó không thể hoạt động tự do mà phải chịu hạn chế."


Tiểu Yêu nói tiếp, Cơ Như Uyên gật đầu xác định.
" Đúng vậy, có lẽ do ngươi đỡ cho ta một đạo Diệt Kiếp cuối cùng nên ta mới không cần phong ẩn bản thân, mà Diệt Kiếp cũng không có tới tìm ta."
Trần Quốc Hưng xoa xoa cằm gật gù, còn Tiểu Yêu lúc này cả người run lên bần bật, há hốc cả mồm ra nhìn Trần Quốc Hưng.
" Đại Ca, người người chống đỡ lại được cả Diệt Kiếp?"
Trần Quốc Hưng lắc đầu phất tay nói.
" May mắn mà thôi, đi tới Cửu Đầu Giáo lượn một vòng thôi."
Tiểu Yêu hai mắt sáng rực nhìn Trần Quốc Hưng, trong mắt lộ rõ vẻ nóng bóng, nó là một con Yêu Thú đã sống hơn ba nghìn năm, gặp qua vô số kẻ từ thiên kiêu Nhân Tộc hay Yêu Thú huyết mạch cường đại nhưng chưa từng gặp được kẻ nào có thể chống đỡ được Diệt Kiếp một cách toàn vẹn, đây là còn chưa nói tới là chống đỡ hộ người khác.
" Đại Ca, tu vi của người không phải chỉ là một Trúc Cơ Đỉnh Phong đó chứ?"
Trần Quốc Hưng gật đầu, hắn cũng không có che dấu tu vi thực sự của bản thân, nơi này toàn người nhà cả rồi che đậy làm gì cho mệt.
Tiểu Yêu hai con mắt xít chút nữa thì rơi ra cả bên ngoài, Trần Quốc Hưng lấy ra Vô Diện đeo lên mặt, cả người biến đổi, gương mặt biến thành một lão già, cả người không hề có lấy một tia khí tức, Tiểừ Yêu khẽ thở phù một cái mới nói.
" Thì ra đây là chân diện mục của đại ca."
Trần Quốc Hưng vẻ mặt già nua hiện lên nét quái dị hỏi.
" Tiểu Yêu ngươi tu vi là gì?"
" Nửa bước Yêu Hoàng."
Tiểu Yêu thành thật trả lời, Trần Quốc Hưng đưa tay gãi gãi cằm nghĩ hoặc hỏi.
" Ngươi không nhìn ra ta có điểm gì khác thường sao?"
Tiểu Yêu lắc đầu, Trần Quốc Hưng nhìn qua Cơ Như Uyên, thấy nàng cũng lắc đầu, Trần Quốc Hưng trong lòng cười lớn, không ngờ tới Vô Diện lại trâu bò như vậy, không biết là đồ vật mà hắn cướp của ai nữa, ngay cả một Luyện Hư Kỳ cũng không nhìn ra nửa điểm bất thường thì Vô Diện thuộc top đầu sever rồi, cái này thì tha hồ đi lừa gạt thiên hạ. ( Truyện được đăng chính thức tại Vtruyen.com mong độc giả ủng hộ wep chính thức, ủng hộ gạch đá)
Gương mặt Trần Quốc Hưng biến đổi trở thành một gương mặt cực kì anh tuấn, mày kiếm mũi cao, răng trắng môi hồng, đôi mắt đen láy.
" Từ bây giờ gọi ta là Trần Thiên Nam, chúng ta quậy bung nóc nhà tu chân giới Nam Châu nào, hahaha...."
Trần Quốc Hưng ngửa cổ cười điên cuồng, Tiểu Yêu vẻ mặt trẻ con cũng mang theo vui vẻ gật đầu như bổ củi, còn Cơ Như Uyên chỉ cười nhẹ.
" Tốc độ như vậy rất chậm, đại ca cưỡi lên ta đi."


Tiểu Yêu nói xong liền hoá trở về bản thể, một con Yêu Thú thân chim đầu rồng nhìn rất quái dị, đôi cánh rang rộng che phủ cả một khu vực, thân thể to lớn khí tức cường đại làm cả một vùng tất cả Yêu Thú khác nằm rạp xuống không cả dám động nhẹ.
" Tiểu Yêu ngươi là cái giống gì vậy?"
Trần Quốc Hưng liền nhảy lên ngồi trên lưng Tiểu Yêu bấy giờ mới hỏi.
" Ta là Phượng Long."
Tiểu Yêu mang theo giọng nói tự hào về chủng tộc của mình, Trần Quốc Hưng trong đầu hiện lên một màn quái dị, một con rồng đang cưỡi trên người một con chim rồi sinh ra một cái giống gọi là Phượng Long, nghĩ tới thôi mà hắn cũng phải cảm thán vì độ chịu chơi của lão Long rồi, rồng ở Địa Cầu cũng có rất nhiều truyền thuyết về cái vụ gặp con nào là xào con đấy, vì thế mới sinh ra không biết bao nhiêu loại nào là Long Quy, Long Xà,Long Mã...
Trần Quốc Hưng cũng phải cảm thán vì độ chịu chơi của lão Long già.
" Vậy ngươi phản tổ sẽ hoá Long hay hoá Phượng?"
Trần Quốc Hưng nghi hoặc hỏi, Tiểu Yêu vỗ cánh một cái thân ảnh đã hoá thành một vệt sáng bay đi.
" Ta là giống đực nếu có đủ cơ duyên sẽ hoá Long, còn con cái sẽ hoá Phượng."
Trần Quốc Hưng ồ lên một tiếng gật gù, quả nhiên thế giới rộng lớn những chuyện không tưởng ở một chỗ này không hẳn là chuyện gì to tát ở một chỗ khác, ở Địa Cầu nhiều người không cho rằng có những sức mạnh siêu nhiên tồn tại, họ chỉ tin vào Khoa Học nhưng trong mắt hắn Khoa Học chỉ đang tìm lại căn nguyên của siêu nhiên mà thôi.
Nằm dài ra lưng Tiểu Yêu cảm giác bộ lông mềm mại, đột nhiên Trần Quốc Hưng lên tiếng.
" Tiểu Yêu bao nhiêu lâu rồi bản thể của ngươi chưa tắm rửa?"
" Khoảng hơn hai nghìn năm ta chưa tắm rửa rồi."
Nghe Tiểu Yêu trả lời Trần Quốc Hưng thở dài lẩm bẩm.
" Hơn hai nghìn năm không tắm chắc cũng không sao!"
Rồi lại đổ phịch xuống nằm lăn ra, Cơ Như Uyên vẫn đứng im lặng ở một bên, hắn thấy vậy liền lên tiếng.
" Ta mượn đùi gối tí coi, lông tên này không tắm rửa nên ta sợ có nhiều vi khuẩn."
Cơ Như Uyên mặc dù chẳng biết hắn đang nói cái vẹo gì những vẫn đi lại ngồi xuống cho Trần Quốc Hưng nằm gác lên đùi mình.
" Bao giờ đến nơi thì gọi ta dậy"
Cơ Như Uyên gật đầu Trần Quốc Hưng liền nhắm mắt lại đi ngủ, ăn được ngủ được thì chuyện thành tiên chỉ là vẫn đề thời gian, đây là châm ngôn tu luyện của hắn.
Cầu Đánh Giá, Nhân Xét Ủng Hộ Gạch Đá!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.