Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 184: Lên Mặt Trăng




Lúc này một con thuyền lênh đênh giữa biển, Trần Quốc Hưng đứng ở mũi thuyền tay kết kiếm chỉ một trên một dưới đọc khẩu quyết ở phía trước có một lỗ hổng con thuyền đi qua, sau đó lỗ hổng liền đóng lại.
“ Oa đẹp quá.”
Con bé Thuỳ Linh nhảy nhót nhìn về phía trước, thuyền dừng lại ở gần bờ tất cả đều kinh dị nhìn về thác nước lớn đổ từ trên trời xuống.
“ Anh Hai, thác nước kia thần kì quá.”
Trần Quốc Hưng cười cười gật đầu nói.
“ Từ giờ mọi người sẽ sống ở đâu, tên của hòn đảo là Tiên Đảo.”
Ông bà ngoại cùng các cậu mợ đều hiện lên vẻ kinh dị nhìn về khắp nơi, thằng Huy không khép được miệng nói.
“ Anh Hưng chuyện này quá vô lý, tại sao nước kia lại chảy ra từ trên không trung vậy?”
Hắn cười cười đến hắn cũng chỉ biết là có một viên thuỷ châu được vị cường giả Hoá Thần trước kia sắp xếp mà thôi. Dẫn đoàn người đi vào trong đảo tất cả đều há hốc cả mồm khi nhìn thấy những loài động mất đang ăn cỏ rồi thấy hổ rắn ăn trái cây.
Sau đó hắn đưa hai bản công pháp cho tất cả tu luyện,để mọi người tự sắp xếp hắn chuẩn bị qua Mĩ, Naccy cũng lo lắng cho ông nội và bố liền đòi đi theo hắn lắc đầu.
“ Em yên tâm anh sẽ mang cả ông và bố tới đây, em cứ yên tâm.”
Naccy một hồi lâu mới gật đầu, Trần Quốc Hưng liền rời đi. Một ngày sau hắn đã xuất hiện ở nhà, nhưng làm hắn khó coi nơi này giống như bị người khác đánh bom vậy tan nát đổ vỡ khắp nơi, cảnh sát cùng quân đội đang phong toả cả con một khu, hắn đi lại một góc lấy điện thoại bấm số gọi đi.
“ Alo ở bên con không sao chứ?”
Giọng nói lo lắng của Ro vang lên, hắn cũng thở phào một cái may mắn là lão bố vợ không sao.
“ Không sao đâu bố, mấy con rơi nhỏ con xử lý hết rồi, còn bố?”


“ Khụ Khụ, bố không sao nhưng ông thì bị thương rất nặng, chúng ta chết không ít người mới có thể bỏ chạy.”
Trần Quốc Hưng thở phào cất điện thoại rồi hướng về địa chỉ mà Ro nói bay đi. Nửa ngày sau hắn cũng đã đến nơi Ro đã đợi hắn ở bên ngoài, ở nơi này có không ít các khí tức cường đại, đi vào bên trong một ngôi nhà cũ kĩ thấy ông già Norl đang nằm trên giường khuôn mặt tái nhợt, hắn liền kiểm tra thương thế, một lúc sau thì buông tay nói với Ro.
“ Từ bỏ tất cả đi bố, con dẫn bố với ông đi đến một nơi khác sinh sống.”
Lúc đầu hắn còn tưởng sẽ tốn không ít công sức mới có thể khuyên nhủ ông bố vợ, nhưng cũng không ngờ tới ông bố vợ lại dứt khoát đồng ý.
“ Ta cũng mệt rồi, suốt ngày lo lắng tới tính mạng rồi vắt óc tranh đấu trên thương trường cuối cùng cũng chỉ vì tiền bạc, quá nhiều cũng chẳng để làm gì, đến ngay cả tình thân cũng vì tiền mà bán đứng nhau, hazzz.”
Trần Quốc Hưng liền đoán được một ít gì đó liền hỏi.
“ Có người phản bội sao bố?”
Ro gật đầu nhưng cũng không nói gì, hắn thì cũng chẳng hỏi thêm, một lúc sau khi giã vài loại dược liệu đắp lên những vết thương của ông già Norl, còn vết thương ở bên trong phải chờ lên Tiên Đảo để ông già Norl tu luyện từ từ chữa thương.
“ Bên con không ai bị thương chứ?”
Hắn lắc lắc đầu nói.
“ Một Thân Vương cùng hai tên Đại Công Tước với mấy con rơi nhỏ khác, con xử hết rồi.”
Ro thở dài buồn bã nói.
“ Chúng ta thì đa số đám Huyết Nô tấn công, có vài tên Đại Công Tước, Công Tước cũng có mấy kẻ, Bowm cũng hi sinh mà mở đường máu cho chúng ta.”
Trần Quốc Hưng gật đầu, Hội Đồng Tối Cao theo những gì tra hỏi Thân Vương Will thì cũng chỉ có 3 Huyết Tộc Thân Vương, Việt Nam là một nơi đặc thù nên mới đích thân có một Thân Vương xuất chiến, nếu là Trần Quốc Hưng ở chỗ khác cũng chỉ là mấy Đại Công Tước mà thôi, Hội Đồng Tối Cao cũng không biết được sức mạnh thật sự của hắn.


Đợi Ro sắp xếp hết cho những kẻ vẫn chung thành đi theo mình xong hắn liền tế ra Ngân Lang Kiếm mang cả hai người rời đi, còn chuyện thăm hỏi đến Hội Đồng Tối Cao đợi khi nào hắn nắm chắc thì mới động thủ, thực lực hiện tại mà lao đầu vào hang ổ của người ta thì không khéo chẳng còn mạng mà về…
Trần Quốc Hưng đứng lặng im ở đỉnh núi mặc kệ những cơn gió làm tung bay quần áo tóc tai, hắn đưa mắt lên nhìn phía chân trời màu đỏ, hắn nhìn thẳng vào ánh hoàng hôn đỏ rực thẫn thờ, hắn cảm giác có lẽ bản thân sắp phải rời khỏi thế giới này rồi.
“ Thủ Hộ Giả, một năm thời gian nữa ngươi phải rời đi.”
Một giọng nói từ hư vô mờ mịt vang vọng ở bên tai hắn, thanh âm kia liên miên không dừng cho đến khi có hai người ôm chầm lấy hắn từ hai bên, Hằng và Naccy ôm tay ngắm nhìn cảnh hoàng hôn đỏ nơi cuối chân trời cả hai như cảm nhận được gì đó Hằng liền nói nhỏ.
“ Anh sắp rời khỏi rồi nơi này rồi sao?”
Naccy cũng ôm chặt lấy cánh tay hắn hơn, Trần Quốc Hưng mỉm cười ôm chặt lấy hai người con gái vào trong lòng, rồi hôn nhẹ lên tóc của hai người rồi nói.
“ Chúng ta lên mặt trăng.”
Rồi tế ra Ngân Lang Kiếm đem hai người Naccy Hằng bay thẳng lên trên bầu trời, ba người đều mặc bộ đồ du hành vũ trụ lên người rồi vượt ra khỏi tầng khí quyển bay thẳng tới hướng mặt trăng, ra bên ngoài vũ trụ tốc độ của phi kiếm tăng lên gấp hai lần khoảng cách hơn 380 nghìn km cũng chỉ mất 8 tiếng thời gian.
Nhảy xuống mặt trăng ba người nhìn nhau vẻ mặt ở bên trong bộ đồ bảo hộ ngoác miệng cười, Trần Quốc Hưng cởi bộ độ phi hành ra thì mất đi trọng lực liền bay lên không trung, hắn cũng không hốt hoảng điều chỉnh trọng lượng cơ thể từ hạ xuống mặt trăng đi bộ như bình thường, hắn có thể bế khí 2 tiếng đồng hồ lúc nào hết hơi thì lấy bình ô xi ra hít một cái thì lại tiếp tục nín thở được thêm hai tiếng, lúc trên đường bay lên đây hắn không muốn tốn thời gian dừng lại hít ô xi nên mới mặc đồ phi hành vũ trụ.
Naccy và Hằng dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn, rồi Trần Quốc Hưng chuyền âm cho hai người.
“ Hai người tu luyện đi, khi nào đột phá Nguyệt Âm Quyết tầng 5 thì chúng ta trở về.”
Trần Quốc Hưng dán lên người Hằng và Naccy Độn Thổ Phù rồi cả ba người độn thổ chui xuống mặt trăng hơn 10 mét hắn liền lấy Âm Dương Song đao đào khoét một hang động bán kính 3 mét vuông để Naccy và Hằng tu luyện, hắn bố trí thêm mấy cấm chế cùng trận pháp rồi kiểm tra chắc chắn không có chuyện gì sảy ra mới yên tâm bảo hai người Naccy và Hằng tu luyện.
Để hai người tu luyện hắn trở ra bên ngoài nằm vắt tay lên sau đầu ngắm nhìn Địa Cầu, rồi lại đảo mắt nhìn mấy hành tinh khác cảm thán không thôi quả nhiên Vũ Trụ thật huyền bí, nằm chán chê hết hơi lại hít một phát ô xi rồi Trần Quốc Hưng đảo đảo mắt đánh dấu vị trí rồi quyết định đi thăm dò mặt trăng.
Lượn một vòng xung quanh một lúc cũng đào bới một hồi lấy một ít lớp đá cứng rắn ở dưới bề mặt của mặt trăng, tuy là không phải nguyên liệu luyện khí cao cấp nhưng cũng là nguyên liệu luyện ra mấy cái phàm khí cũng khá tốt.
Đào bới một hồi rồi cũng trở về chỗ Hằng và Naccy đợi khi hai người đột phá tầng 5 Nguyệt Âm Quyết hắn dẫn hai người đi vào vùng khuất của mặt trăng không được quan sát từ Trái Đất, gọi là vùng tối thử xem ở đó có ẩn dấu thứ gì, nghe các chuyên gia bàn phím có nhiều kinh nghiệm ở Việt Nam bảo ở đó có tàu của người ngoài hành tinh, hắn cũng muốn đi thử xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.